Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Em9 - THƯ GỬI CHỊ TÔI

13 Tháng Năm 201610:56 CH(Xem: 20777)
Em9 - THƯ GỬI CHỊ TÔI
THƯ GỬI CHỊ TÔI
                       blank



Em 9 gửi chị M. với lòng thương mến

Cảm ơn cho sự bao dung luôn luôn của chị. Thăng trầm trong cuộc đời là minh chứng rõ ràng nhất cho những ai đã bị đời trêu ngươi bỡn cợt! và em thấy ở chị một tâm hồn đẹp biết bao ... không thay đổi!
Nếu một ai đó nghe em nói thế, có thể họ sẽ nghĩ rằng, em đã nói một lời văn hoa nghe rất hay, và chắc chỉ để làm người nghe vui lòng. Nhưng không sao cả, vì họ có thể không biết em, không biết con người em, không biết suy nghĩ trong tâm hồn em... Nhưng nếu là chị, thì em sẽ rất buồn, nếu chị cũng nghĩ, đó là một lời muốn làm đẹp lòng người nghe!
Thời gian của em để đi đến cái cột mốc chung tên gọi là "một đời người" cũng đã rất gần... chỉ một chớp mắt thôi mà chị! Và rồi em cũng đâu cần đợi đến đủ 60 mươi năm cuộc đời mới nhận ra được cái gì gọi là phù phiếm, cái gì gọi là chân tình.
Và em cũng luôn biết rằng ai cũng có thể nhận đủ những hĩ nộ ái ố đời trao, ai cũng có thể bị đời cuốn trôi không khoan nhượng, nên lòng chia sẽ khoan dung, thì chắc là không phải ai cũng sẳn lòng gìn giữ ...
Nói vậy, không có nghĩa là trách con người. Em nói vậy, là để nhắc mình luôn sống khoan dung, và để chị tin rằng lời hoa mỹ chỉ làm người ta vui trong chốc lát, nhưng cái lẽ chân tình, rồi ai cũng sẽ nhận ra, và sẽ ở mãi trong lòng.
Và lòng em thì ôm đầy chân tình của chị ...

***

Và hai tiếng ân tình, nghe như ta phải làm cho ai điều gì đó to tát, mới chứa đựng đủ nghĩa khi nói lên lời này. Nhưng với em không là vậy, nó có thể thật đơn giản, đến độ người trao ra cũng đã quên đi, nhưng em thì vẫn nhớ. Vì có những khi người ta chỉ cần, rất cần, những điều bình dị đơn sơ thôi, vào đúng lúc ấy, ở thời gian ấy... Và rồi bỗng dưng người ta lại nhận được, thì chị ơi, những điều ấy phải gọi là gì, ngoài hai tiếng ân tình?

baotayNhư cái cảm giác chông chênh. Như cái cảm giác lạnh héo lòng của mùa đông đầu tiên nơi đây, em nghẹn hết cả lòng, khi chị dịu dàng từ tâm mang cho em đôi bao tay, chiếc khăn quàng cổ (giờ đã cũ mèm rách nát, mà em cũng không nỡ bỏ đi. Mười mấy năm rồi còn gì!)...
Như cái cảm giác nao nao lòng vào buổi sáng sớm ngồi trên xe cho chị L. chở hai má con em ngày đầu tiên tới trường... Khi ấy má ngơ ngác, mà con cũng ngơ ngác!
Như cái cảm giác bời bời lo sợ, cố nén chặn lòng kìm ngăn giòng nước mắt trong gương mặt lơ ngơ, không biết giờ này con mình đang ở đâu, đứa học trò cuối cùng trên xe bus đã rời khỏi xe, chiếc xe chở học trò trống trơn rời khỏi trạm, em chỉ muốn khụy chân ngả xuống bên đường... anh T. đã chở em đi qua nhiều ngã đường để tìm kiếm... Làm sao em có thể quên cái cảm giác sợ hãi khủng khiếp đó trong những ngày đầu tiên con em vừa mới đến trường!

***

Như lần đầu tiên biết ý nghĩa của ngày thanksgiving, khi theo chị đến nhà chị L. để cùng vui với gia đình, nao dạ biết ơn, vì tin rằng không phải chỉ mình em, mà 2 con mình cũng nghe lòng bớt quạnh quẽ... khi ấy má con em đến nơi đây chỉ vừa tròn dăm tháng!
Nhớ tô thịt kho chị dành cho, khi em đón cái tết đầu tiên nơi xứ người, Nhớ cảm xúc dạt dào, mỗi khi em bật lên ngọn đèn vàng mỗi lúc chiều về, và trong ánh sáng dìu dặt ấm áp đó, là lời chị lại thoảng bên tai, chị đem qua cho em cây đèn, cho nhà cửa sáng hơn...
 
Tất cả những điều đó, xin chị chỉ cho em, phải gọi là gì?
Và em cũng nhận ra, đó chính là điều kỳ diệu của tình yêu ... Không ai quá nghèo, để không thể cho. Cũng không ai quá giàu, để không thể nhận!

Thương quá ai ơi em không đủ chữ
Giảng nghĩa dùm em cái chữ ân tình...
 
em9
12 Tháng Tư 2024(Xem: 583)
lúc ấy tôi còn trẻ lắm so với phần lớn các đồng nghiệp của tôi ở trường Ngô Quyền. Do đó tôi kết bạn với hai người bạn đồng lứa với tôi là anh Trần Văn Phúc dạy sử địa và Nguyễn Phi Long dạy toán.
11 Tháng Tư 2024(Xem: 425)
Tôi thích hai chữ “Xóm Đạo” từ thuở biết yêu “thơ” vào những năm đầu bậc trung học. Bài thơ có hai chữ “Xóm Đạo” tôi đọc dầu tiên là bài “Tha La Xóm Đạo” của tác giả Vũ Anh Khanh
10 Tháng Tư 2024(Xem: 491)
Tháng Tư lại về, nỗi buồn len lén con tim. Thương lắm người vì ngày này mà chịu nhiều khổ nạn tai ương, tủi nhục ngút ngàn, biết bao gia đình ly tán chia lìa, ngậm ngùi chua xót.
10 Tháng Tư 2024(Xem: 694)
Từ tháng 4/1975 đến nay, đã gần nửa thế kỷ rồi, nhưng mỗi lần đến tháng tư, tôi cứ hay trăn trở và hồi tưởng lại những sự kiện xảy ra sau thời khắc lịch sử ấy.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 1187)
Mỗi khi nghĩ về quê hương xứ sở, tôi lại luôn có nhiều cảm xúc và hoài niệm đẹp về những bữa cơm gia đình thơm ngon và đậm vị yêu thương như vậy.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 845)
Hoàn cảnh của Ukraine hiện nay gần giống như VNCH ngày xưa khi mối bận tâm của Mỹ đặt vào cuộc chiến ở Trung Đông. Nhưng may mắn thay tên đao phủ thủ
31 Tháng Ba 2024(Xem: 795)
Bây giờ, tuổi đã nhiều, cuộc sống đã ổn định, tôi có thể tìm cho mình những bộ áo quần vừa ý, hợp thời, may cắt khéo léo. Tôi có điều kiện tìm hiểu trang phục thích hợp.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 761)
Năm nào cũng vậy, người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài, dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều nhớ đến ngày tết âm lịch thường được gọi là tết Ta để phân biệt với tết Tây.
20 Tháng Ba 2024(Xem: 1513)
Cuộc vui kéo dài mãi cho đến bốn giờ chiều mọi người mới lưu luyến chia tay ra về mang theo hình ảnh của buổi họp mặt ấm cúng trong tình đồng hương Biên Hòa, đồng môn Ngô Quyền
19 Tháng Ba 2024(Xem: 1129)
Cuộc vui nào cũng tàn, điều thú vị là đã ghi lại kỷ niệm để tạo mong ước cho người tham dự sẽ có cuộc hội ngộ vui vẻ như vừa qua.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1225)
Với nền giáo dục nhân bản và khai phóng, trong gần 20 năm tồn tại cùng Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, Trường NQ sản sinh biết bao nhân tài cho đất nước.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1190)
Như vậy, ngay tại khuôn viên của trường, Đạo làm Thầy, Đạo làm trò và Tinh thần Tôn Sự Trong Đạo đã được đề cao và xem trọng, như là một tiêu chí căn bản mang đậm ý nghĩa giáo dục của trường THCT.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1064)
Từng đám mây xanh lợn lờ trôi dưới cánh của chiếc westjet, cuộc sống vốn dĩ phải ganh đua; rồi… tiền bạc, danh tiếng, hạnh phúc có mãi mãi theo ta xuống mồ chăng?
16 Tháng Ba 2024(Xem: 1091)
Trong những đêm cuối tháng 4 năm 1975, tôi thường trực đêm trong trung tâm giáo dục Hồng Bàng với các ban đồng nghiệp. Chúng tôi uống bia và đánh xập xám chướng để quên đi những lo âu
09 Tháng Ba 2024(Xem: 1379)
Năm nay xuân Giáp Thìn cây anh đào tật nguyền lại nở rộ từ những ngày chớm tết cho đến giờ này. Ông dự định sẽ mời vài người bạn thân ghé nhà để uống trà thưởng hoa như dạo nào…
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1132)
Anh hùng chỉ là người của một thời, một giai đoạn. Nhưng người tử tế đòi hỏi sự hy sinh thiệt thòi cả một đời! Miền Nam Việt Nam có thể không có nhiều anh hùng, nhưng những người có một tấm lòng và người tử tế thì không thiếu.
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1234)
Cũng đã khá lâu tôi có nghe vài người bạn kể rằng họ có xem một bộ phim Đại Hàn có tựa đề là “Bản Tình Ca Mùa Đông”. Tôi nghe rồi cũng bỏ qua chứ không quan tâm gì
01 Tháng Ba 2024(Xem: 833)
Tôi cám ơn bác sĩ rồi theo con ra khỏi phòng mạch. Mọi sự vật trong toà nhà như sáng hẳn lên và rõ ràng, khi ra ngoài, tôi nắm lấy tay con gái, reo lên -Mẹ đã thấy được chiếc lá cây rung rinh trong gió… từng chiếc lá, không phải một khối xanh lay động như trước nữa.
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1054)
Trong tiếng Việt giàu đi với sang. Nhưng thời nay, giàu tiền thì nhiều nhưng mà sang thì không có mấy, đốt đuốc cũng khó tìm ra.Bởi sang nằm trong cốt cách, trong cách ứng xử, trong ngôn ngữ thể hiện,
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1131)
Cây ngọc lan nhân chứng cuối cùng của nhà xứ Tâng đã chứng kiến bao nhiêu cảnh vật đổi sao rời không còn nữa. Cảnh vật và con người trăm năm cũ nay chỉ còn là chuyện kể khúc còn, khúc mất mà thôi.