Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Lâm Túy Huệ - MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA

17 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 81340)
Lâm Túy Huệ - MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA

MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA


mthxua-large-content

 

Như nắng hồng buổi sáng, Túy lộng lẫy dáng công nương. Tôi ngồi xuống, đôi chân đong đưa đầy kỷ niệm thuở học trò. Trường xưa của tôi – của bạn bè tôi. Đào nói 1 tuần nữa thôi, câu chuyện này trở thành rong rêu, tôi cười cười, nói nói đưa tay lên trời không biết chữ thiên kéo nét nào trước nét nào sau. Chị tôi sinh trước tôi 10 năm, chị trở lại lớp đệ tứ hai Họa Mi của tôi năm 1969, chị nói hai con mắt trũng xuống, cành khô lao xao cát nhuyễn, tôi để 5 ngón chân miệt mài nỗi nhớ trùng điệp, màu nắng vàng óng mượt như mật trái chín ngọt ngào. Tôi gọi tôi ơi! những trái chín rụng tan tành, những trái chín xoay tròn, những trái chín rơi rớt lại từ thời xưa, mê ngủ như không bao giờ rời, không bao giờ xa tít đến chân trời. Chị Hồng Hoa cũng áo trắng học trò, mênh mang như tôi bé nhỏ, mênh mang như áo trắng rộng thùng thình, nhỏ Huệ mắt tròn xoe tay đánh trống bập bùng, Thanh Bình, Anh Đào, Bích Chung hát líu lo, nhỏ Huệ tay cầm kiếm múa bài Hai Bà Trưng, tay đánh trống ngây thơ trẻ nít. Tuổi 15, tôi như cơn sóng nhỏ vô tình vỗ bờ nát cát. Tôi cũng lao xao cũng chất phát và thơ ngây. Chị Hoa ơi, tụi em đợi chị lâu quá hà, tụi em mong chị lắm đó. Thầy ơi, ông Hi văn 36 cái tày vàng, em không biết, em chỉ nói giống chị thôi. Thầy khó lắm chị ơi, thầy là hung thần, thầy là ông vua không có ngai vàng, không có thần dân thời tiền sử. Bích cười khúc khích. Đào nói Đào là Huyền. Tôi nghiêng đầu nhìn hàng rào kẽm gai mắc mấy cành Antigol màu đỏ. Ông giám thị Cầm phạt tôi 5 vé cấm túc chỉ vì lấy xe thầy Thạc dạy Pháp văn lủi vào hàng Antigol rực rỡ. Bích Chung lùi 5 ngón tay vào mái tóc bồng bềnh buông dài, mở mắt to nhìn sang khu hỏa xa giờ địa lý. Thầy Huân đưa tay lên trời, đàng trước xe hơi, đàng sau tàu hỏa, trên trời máy bay, dưới đất học trò, tôi chịu thua rồi. Tụi nhỏ họa mi, tụi quỷ học cho ai, học là học cho thầy chứ cho ai. Chị Hoa nói tụi nhỏ nghịch như quỷ, học trò là quỷ nhỏ. Tôi xoay 1 vòng tiếc nhớ xót xa. Quí cầm tay tôi nói 1 năm học sắp qua. Ừ, 1 năm học đệ tứ sắp qua, bây giờ thầy không còn là hung thần, không còn là ông vua, tụi em đã làm quỷ được rồi chị Hoa ơi. Sắp đến ngày trường trình diễn văn nghệ, tụi em tập ráo riết, cực khổ biết mấy, con nhỏ chạy lên chạy xuống than van mà không biết mệt, đã đến giờ em đi bắn cung rồi, em sắp thi nhất đẳng rồi, ôi khổ biết chừng nào, nó than mãi và học mãi. Vậy mà hơn bốn mươi năm. Chị Hoa giờ đã trên 60. Tôi và bạn bè tôi cũng đã 56. Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn, tôi thấy các em mượt mà áo dài trắng mướt, tôi thấy tôi, thấy Đào, thấy Dũng, thấy Tuyết trong mơ, Túy vẫn đứng đây, hãy chúc tụng cho Túy, em gái tôi, những gì tôi chúc tụng cho mẹ hiểu, vô ngôn, cùng tận, ngôn từ kiêu hãnh đích thực cuộc sống. Bạn bè của tôi ơi, tháng 5 đi về lối cũ, hoa phượng nở khắp sân trường. Kỷ niệm xa xưa thật quý giá, và kỷ niệm của các lớp sau nữa những lời văn yêu hoài lớp Tứ Hai Họa Mi. Bây giờ và mãi mãi.

 

 Lâm Túy Huệ

 

16 Tháng Giêng 2015(Xem: 26768)
Cả một quảng đời qua tui đã bao lần vô tình hay cố ý mà đã đưa bản thân mình lâm vào hoàn cảnh silly dở khóc dở cười để rồi mếu máo gậm nhấm nỗi buồn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 26360)
nhưng điều đáng trân trọng và quý mến là chị đã để lại cho tha nhân cho bạn bè cả tấm lòng của chị. Sự ra đi của chị là chấm dứt cơn đau, nguyện cầu chị an bình nơi miền miên viễn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 27825)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Một Chiều Đông - sáng tác Tuấn Khanh - Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
10 Tháng Giêng 2015(Xem: 32455)
Ước mong sao trong những Hội Hoa Xuân, bên cạnh những chậu hoa đủ màu khoe sắc tôi bắt gặp những phong bao lì xì mới đúng bản sắc VN.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 24163)
Trân cảm được sự trìu mến tự thâm tâm chứ không phải còn bởi bất cứ lý do nào khác. Tình yêu là phép mầu phải không Vượng. Phép mầu xoá lấp những khổ đau.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 25359)
Giọng anh khàn và đục, anh không phải là ca sĩ nhà nghề, nhưng tiếng hát của anh diễn tả ngôn ngữ âm nhạc của chính anh viết ra có một sức thuyết phục kỳ diệu.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28174)
những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò…Gần năm mươi năm rồi sao
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28438)
Mong các bạn cũng như tôi vui trong mỗi ngày niềm vui tự tại. Chúc các bạn luôn đạt được mọi điều mơ ước trong năm mới.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28648)
chúng ta đã đến với nhau bằng những chân tình, nói tiếng "chia tay" nghe hơi buồn buồn nhưng sao chúng mình lại cười vui thoải mái
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 31639)
Họp mặt truyền thống lần thứ chín, gần một trăm cựu học sinh Ngô Quyền khóa mười lăm chuyển về địa điểm mới, khách sạn Hòa Bình trên đường Công Lý năm xưa.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 24525)
Mình đã đi bên nhau không biết bao nhiêu lần trên con đường bóng mát ấy. Anh đã bỏ một ngày công tác nơi trại tạm cư. Trân đã nói dối ba má đến nhà một người bạn.
31 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24051)
Cái tiểu sử của Mười Tân được thêu dệt bằng nhiều câu chuyện kể hơn là bằng chữ viết. Mười Tân trong thời kỳ cao điểm của cuộc chiến Việt Nam ...
26 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16426)
Anh ơi ! Có phải đời em là bất hạnh triền miên ? Có phải những niềm vui chỉ lan nhẹ vào đời em rồi vội vã nhường chỗ cho những biến cố đau buồn. Dành cho bác ba của con một vành khăn tang.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27128)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 29590)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24384)
Anh ơi, em nghĩ chỉ có tình cảm mới giúp người ta thấy con đường người ta đi đúng là tươi đẹp, là đáng đi. Vượng đã thay đổi vì em. Thủy, rồi tới anh, nói với em như thế. Phải chi chính Vượng nói với em như thế ?
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 15345)
Nhị Hà có lần nói thẳng với mấy bạn trai, những học sinh của Saigon cũ, rằng cô rất ghét người Saigon, “giống dân bạc tình bạc nghĩa, chỉ biết chạy theo vật chất mà quên cái phần tinh túy là tâm hồn.”
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 36599)
Tôi lại nghĩ tôi thua xa những em bé ấy. Chúng coi trâu như bạn, chúng chơi đùa và coi giữ trâu như một niềm vui. Còn tôi, chỉ một năm giữ trâu thôi mà tôi coi là một móc ngoặc đời mình thì quả tôi còn thua một đứa con nít.
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27539)
cảm tác theo bài viết "Nước Mắt" của Nguyễn Thị Thêm đăng trên Web Site Ngô Quyền ngày: 6 tháng 12, 2014 và thưởng thức tiếng hát Ngọc Lan qua "Giọt Nước Mắt Ngà", sáng tác của Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên.
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 23934)
Trân mong ước chuyện tình cảm giữa Thủy và anh An Trân có thật, và sẽ thành tựu vào một ngày không xa. Nhìn hạnh phúc của người khác để cảm thấy mình hạnh phúc. Đó là trường hợp của Trân chăng?