Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - XIN ĐỪNG

07 Tháng Sáu 20203:25 CH(Xem: 12869)
Nguyễn Thị Thêm - XIN ĐỪNG
Xin Đừng bìa

 

Xin đừng đập phá.

Xin đừng mang theo gạch đá, búa và gậy gộc để đập phá cửa kiếng.

Khi một tiếng bụp vang lên. Những tấm kiếng rả ra và gục xuống rệu rạo. Có khác gì một thây người bị thương quỵ xuống. Trái tim người chủ của nó sẽ đau đớn biết bao. Công sức bao nhiêu năm gầy dựng, Bao nhiêu mồ hôi đổ ra. Bao nhiêu đêm thức trắng để suy nghĩ và làm việc. Họ đã tận lực một đời để gậy dựng nên.

Người chủ của những cửa tiệm kia không hề làm điều chi cho bạn phật lòng. Họ chỉ là dân chúng bình thường như mọi người. Nghề nghiệp của họ là kinh doanh. Họ cung cấp cho bạn những cần thiết trong đời sống. Thuận mua vừa bán, bạn không thích bạn không mua. Họ không gây thù kết oán với ai. Xin đừng đổ đi chén cơm của họ. Xin đừng phá hoại tài sản của họ.

Họ có thể là một người da đen giống như biểu ngữ bạn đang lên tiếng bênh vực và đòi công lý. Nhưng dù họ có màu da gì chăng nữa, họ cũng không dính dáng gì đến điều bất công bạn đang đòi hỏi. Hà cớ gì bạn đập phá, đốt cháy tiệm của họ. Tất cả những thứ đó: cửa tiệm, nhà hàng, tiệm nail, tiệm thuốc... không hề biết hai chữ kỳ thị chủng tộc. Chúng là vật vô tri. Chúng không góp tay vào tội ác. Chúng không có tiếng nói, chúng không đè người nghẹt thở. Please! Xin đừng, xin dừng tay lại.

Xin đừng đập phá và đốt xe. Tôi đã thấy bạn dùng hết sức lực của bạn để đập cửa kiếng và phá những chiếc xe mà bạn không biết của ai. Bạn đã coi chiếc xe như kẻ thù để trút hết phẫn uất. Bạn đã đốt nó, lửa cháy lên tàn nhẫn,  khói đen bốc lên cao mù mịt. Bạn cười khoái trá. Như vậy bạn được gì khi người chủ chiếc xe không hề hay biết, khi công lý không hề được lên tiếng ở hành động này. Bạn đang làm cho công lý bị cong queo mất giá trị. Bạn đang làm ngược những gì bạn đang hô hào.

Xin đừng tràn vào các tiệm, các cửa hàng để hôi của. Hành động đó bôi bẩn giá trị người dân Mỹ . Hình ảnh các bạn đã được quay phim và post lên FB, Youtube, mạng xã hội. Nó chiếm phần lớn tin tức được loan đi  hầu hết các nơi. Hãy nhìn lại mình đi, có phải các bạn đang đòi hỏi cho quyền bình đẳng sắc tộc. đang đánh phá sự bất công, có ông tòa nào mà làm như các bạn không? Có người công dân nào sống trong một quốc gia văn minh làm như các bạn không? Các bạn đang đại diện điều gì?

Xin đừng vào các tiệm thuốc để đập phá và lấy đồ. Những tiệm thuốc đó cần thiết cho những người bệnh, người già. Hàng tháng họ cần thuốc. Sức khỏe người già sẽ như thế nào nếu những tiệm thuốc gần nhà bị đập phá lấy hết thuốc mang đi. Bạn ơi! Công lý không đại diện bằng những hành động hủy hoại tài sản và sinh mạng người dân. Công lý nằm ở thái độ thương lượng sòng phẳng và trật tự. Hãy nghĩ đến ông bà của bạn. Họ sẽ như thế nào nếu đau tim không có thuốc uống kịp thời.

 

Chúng ta phẩn uất và không tán đồng khi một người cảnh sát thi hành công vụ có máu lạnh. Nhưng chúng ta cũng không thể vì lý do đó mà hủy hoại tài sản người dân vô tội, ăn cướp sức lao động của họ, thậm chí còn gây ra cái chết cho nhiều người. Họ sẽ đòi công lý vì họ không hề làm sai, vì họ xứng đáng được bệnh vựa và có quyền đòi công lý. Họ không dính dáng gì với tội ác. Họ thật sự vô tội. Còn các bạn đang gây tội ác , đang phá hoại sự tự do và bình đẳng chủng tộc. Các bạn đang thực hiện hành động của những tên cướp giữa ban ngày.

Tôi dùng chữ các bạn vì tôi còn tôn trọng một chút lương tri trong con người các bạn. Hãy nhìn lại những video mà người ta quây lại và post lên mạng xã hội. Nếu hình ảnh đó bạn thấy xấu hổ thì bạn hãy sửa sai và dừng ngay ý nghĩ bạo loạn. Nếu bạn cười thích thú và hài lòng thì các bạn nên coi lại. Công lý mà bạn đang thực hiện sẽ khiến đất nước tan hoang vô trật tự. Đất nước đó sẽ không thể nào hùng mạnh để đảm bảo đời sống người dân. Bởi vì xã hội không có luật pháp, kỹ cương  thì không còn là một xã hội tốt đẹp.

Đó không phải là nước Mỹ trong lòng mọi người. Đó không phải là một cường quốc đang được thế giới khâm phục. Các bạn đang phá hoại nước Mỹ, đang xóa đi công lao của biết bao người. Điều mà những người yêu đất nước này không thể nào làm ngơ, không thể để cho bạn tự tung tự tác.

Hãy dừng tay lại đi trước khi quá trễ.

Xin hãy dừng tay.

Nguyễn thị Thêm.

 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 81735)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37675)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 73381)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77251)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 35973)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 40240)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75196)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39011)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 33875)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 36686)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 68851)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39106)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80154)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 73641)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65313)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 33598)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 42640)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38390)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46104)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 71388)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34298)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78069)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68352)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66503)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 75838)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38518)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 81113)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76519)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?