Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - XIN ĐỪNG

07 Tháng Sáu 20203:25 CH(Xem: 13137)
Nguyễn Thị Thêm - XIN ĐỪNG
Xin Đừng bìa

 

Xin đừng đập phá.

Xin đừng mang theo gạch đá, búa và gậy gộc để đập phá cửa kiếng.

Khi một tiếng bụp vang lên. Những tấm kiếng rả ra và gục xuống rệu rạo. Có khác gì một thây người bị thương quỵ xuống. Trái tim người chủ của nó sẽ đau đớn biết bao. Công sức bao nhiêu năm gầy dựng, Bao nhiêu mồ hôi đổ ra. Bao nhiêu đêm thức trắng để suy nghĩ và làm việc. Họ đã tận lực một đời để gậy dựng nên.

Người chủ của những cửa tiệm kia không hề làm điều chi cho bạn phật lòng. Họ chỉ là dân chúng bình thường như mọi người. Nghề nghiệp của họ là kinh doanh. Họ cung cấp cho bạn những cần thiết trong đời sống. Thuận mua vừa bán, bạn không thích bạn không mua. Họ không gây thù kết oán với ai. Xin đừng đổ đi chén cơm của họ. Xin đừng phá hoại tài sản của họ.

Họ có thể là một người da đen giống như biểu ngữ bạn đang lên tiếng bênh vực và đòi công lý. Nhưng dù họ có màu da gì chăng nữa, họ cũng không dính dáng gì đến điều bất công bạn đang đòi hỏi. Hà cớ gì bạn đập phá, đốt cháy tiệm của họ. Tất cả những thứ đó: cửa tiệm, nhà hàng, tiệm nail, tiệm thuốc... không hề biết hai chữ kỳ thị chủng tộc. Chúng là vật vô tri. Chúng không góp tay vào tội ác. Chúng không có tiếng nói, chúng không đè người nghẹt thở. Please! Xin đừng, xin dừng tay lại.

Xin đừng đập phá và đốt xe. Tôi đã thấy bạn dùng hết sức lực của bạn để đập cửa kiếng và phá những chiếc xe mà bạn không biết của ai. Bạn đã coi chiếc xe như kẻ thù để trút hết phẫn uất. Bạn đã đốt nó, lửa cháy lên tàn nhẫn,  khói đen bốc lên cao mù mịt. Bạn cười khoái trá. Như vậy bạn được gì khi người chủ chiếc xe không hề hay biết, khi công lý không hề được lên tiếng ở hành động này. Bạn đang làm cho công lý bị cong queo mất giá trị. Bạn đang làm ngược những gì bạn đang hô hào.

Xin đừng tràn vào các tiệm, các cửa hàng để hôi của. Hành động đó bôi bẩn giá trị người dân Mỹ . Hình ảnh các bạn đã được quay phim và post lên FB, Youtube, mạng xã hội. Nó chiếm phần lớn tin tức được loan đi  hầu hết các nơi. Hãy nhìn lại mình đi, có phải các bạn đang đòi hỏi cho quyền bình đẳng sắc tộc. đang đánh phá sự bất công, có ông tòa nào mà làm như các bạn không? Có người công dân nào sống trong một quốc gia văn minh làm như các bạn không? Các bạn đang đại diện điều gì?

Xin đừng vào các tiệm thuốc để đập phá và lấy đồ. Những tiệm thuốc đó cần thiết cho những người bệnh, người già. Hàng tháng họ cần thuốc. Sức khỏe người già sẽ như thế nào nếu những tiệm thuốc gần nhà bị đập phá lấy hết thuốc mang đi. Bạn ơi! Công lý không đại diện bằng những hành động hủy hoại tài sản và sinh mạng người dân. Công lý nằm ở thái độ thương lượng sòng phẳng và trật tự. Hãy nghĩ đến ông bà của bạn. Họ sẽ như thế nào nếu đau tim không có thuốc uống kịp thời.

 

Chúng ta phẩn uất và không tán đồng khi một người cảnh sát thi hành công vụ có máu lạnh. Nhưng chúng ta cũng không thể vì lý do đó mà hủy hoại tài sản người dân vô tội, ăn cướp sức lao động của họ, thậm chí còn gây ra cái chết cho nhiều người. Họ sẽ đòi công lý vì họ không hề làm sai, vì họ xứng đáng được bệnh vựa và có quyền đòi công lý. Họ không dính dáng gì với tội ác. Họ thật sự vô tội. Còn các bạn đang gây tội ác , đang phá hoại sự tự do và bình đẳng chủng tộc. Các bạn đang thực hiện hành động của những tên cướp giữa ban ngày.

Tôi dùng chữ các bạn vì tôi còn tôn trọng một chút lương tri trong con người các bạn. Hãy nhìn lại những video mà người ta quây lại và post lên mạng xã hội. Nếu hình ảnh đó bạn thấy xấu hổ thì bạn hãy sửa sai và dừng ngay ý nghĩ bạo loạn. Nếu bạn cười thích thú và hài lòng thì các bạn nên coi lại. Công lý mà bạn đang thực hiện sẽ khiến đất nước tan hoang vô trật tự. Đất nước đó sẽ không thể nào hùng mạnh để đảm bảo đời sống người dân. Bởi vì xã hội không có luật pháp, kỹ cương  thì không còn là một xã hội tốt đẹp.

Đó không phải là nước Mỹ trong lòng mọi người. Đó không phải là một cường quốc đang được thế giới khâm phục. Các bạn đang phá hoại nước Mỹ, đang xóa đi công lao của biết bao người. Điều mà những người yêu đất nước này không thể nào làm ngơ, không thể để cho bạn tự tung tự tác.

Hãy dừng tay lại đi trước khi quá trễ.

Xin hãy dừng tay.

Nguyễn thị Thêm.

 

10 Tháng Hai 2010(Xem: 59542)
Anh biết không Tết bên nầy tuyết lạnh Không như xứ mình nắng ấm mây hồng Anh biết chăng Tết đây buồn cô quạnh Nhìn tuyết rơi em lạnh buốt cả hồn
10 Tháng Hai 2010(Xem: 56172)
Yêu là cho nhau-yêu là xa nhau Nợ nần chi mà tính chuyện cau trầu Phải thế không anh-hỡi người yêu dấu Hoan lạc ̣đêm ǹào như tuyết tan mau
10 Tháng Hai 2010(Xem: 59744)
Cả Đất trời trở giấc Chào đón phút linh thiêng Mùi khói nhang thơm ngát Mừng hạnh phúc đoàn viên.
10 Tháng Hai 2010(Xem: 77109)
Tha hương phương trời xa lạ Đông tàn, nhớ bóng mẫu thân Nôn nao ngày về, mẹ ạ! Mẹ còn…, còn Tết, còn Xuân…
09 Tháng Hai 2010(Xem: 60541)
Xa rồi ngày ấy chia tay Bao xuân thắm thoát xa bay ngút ngàn Phương trời cuộc sống tha nhân Xứ người lại đón mùa xuân xa nhà
09 Tháng Hai 2010(Xem: 57815)
Ngỏ hẹp thuở ấy mình quen nhau Ngô Quyền đưa đón chưa biết sầu Áo trắng ngày xưa thơ ngây quá Tình mình đẹp tựa như ánh sao
09 Tháng Hai 2010(Xem: 63256)
Nhìn làn tuyết trắng con đường Nhớ hoài mái tóc điểm sương mẹ hiền Xuân về hoa lại giăng thềm Thêm mùa mai nở tháng Giêng ngã buồn.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 62816)
Con bên nầy nhớ Mẹ bên kia Như xa lộ thẳng đường không sao khác Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm !
08 Tháng Hai 2010(Xem: 63419)
Mùa Xuân có phải là những nụ hồng trên cành lá biếc như môi xinh tươi chờ người hôn vội.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 59808)
Đôi cánh mùa xuân chở đầy nắng ấm Nên hoa mai hoa cúc rực rỡ vàng Chỉ còn áo của em và mây trắng Chờ gió đùa nên nắng chỉ mơn man.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 62322)
Giao thừa đi lễ chùa với mẹ Đêm nồng hương hoa lá chào xuân Tiếng lộc non trở mình khe khẽ Hứng ngọt ngào từ những giọt sương .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 57668)
Rau, hoa, lá vườn quê Sáng mai đi chợ tết Kĩu kịt trên đường đê Nắng đầy đôi quang gánh.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 59098)
Đón Xuân những luống ngại ngùng Vườn Xuân hoa bướm ngập ngừng về đâu? Xứ người Xuân lạnh làm sao! Sao xuân đến vội để sầu tâm tư?
08 Tháng Hai 2010(Xem: 56957)
Ngày đó tung tăng áo học trò Tóc rối bay bay theo dốc mơ Đong đưa ánh mắt, tìm ai đó? Tan buổi chợ chiều, mà ngẩn ngơ
08 Tháng Hai 2010(Xem: 54044)
Còn nhớ không, lời hứa với em? Tình ta sẽ mãi giữ trong tim Lời thề năm ấy anh còn nhớ Tình lỡ xa rôi thương nhớ thêm .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 40276)
C hưa có “cơ duyên hạnh ngộ” với Thầy Lê Quý Thể ở quê người, nhưng các CHS NQ, nhất là các anh chị đã từng là vận động viên của trường Ngô Quyền luôn nhớ đến ông Thầy trẻ vừa có nhiệt tâm của một nhà giáo, vừa có tinh thần quyết thắng của một người mê thể thao cuối thập niên 60, đầu thập niên 70 của trường xưa.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89771)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!
06 Tháng Hai 2010(Xem: 71841)
Ngoài trời, mưa đã ngừng tuôn Nhìn Hoa rơi rụng cũng buồn lòng Ta Hợp đây rồi cũng chia xa Nhớ Em đẹp tựa đóa hoa “Anh Đào”.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 84346)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91322)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97530)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
20 Tháng Giêng 2010(Xem: 83123)
Tựa bài ghi nhớ này tôi chỉ muốn viết ra để kỷ niệm lần gặp gỡ Thầy, Cô cùng Bạn bè cựu học sinh Ngô Quyền hiện còn sinh hoạt cùng gia đình tại quê nhà (một vài bạn từ nước ngoài về đúng dịp nữa chứ) chứ không phải nói về lứa tuổi 17…bẻ gảy sừng…trâu bò gì cả nha các Bạn.
18 Tháng Giêng 2010(Xem: 71049)
Tuyết rơi thành thơ – bài thơ tặng anh! Cuộc đời chồng vợ như gió mong manh Cùng trợ lực nhau - trọn thành nguyện ước Tuyết đã tan rồi – như vậy đi anh!
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 72402)
Bài thơ ơi, Hãy dừng lại ở vần điệu cuối Đừng viết tiếp lời tình yêu. Những lời nghẹn ngào, thổn thức,
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 74067)
Hương bưởi ơi, tôi muốn dỗ dành Đồng Nai nước đục lại trong xanh Hương có bay đi xin trở lại Để mãi là hương của chúng mình.
11 Tháng Giêng 2010(Xem: 72139)
Như một thông lệ đã có từ ngày tôi và Lynh đặt chân đến USA, chúng tôi dùng San Diego là địa điểm hội ngộ gia đình trong mỗi mùa Noel. Tuy nhiên, trong chuyến đi lần nầy, ngoài việc họp mặt gia đình, chúng tôi có cơ may được gặp gỡ cũng như tham dự những sinh hoạt liên quan đến Ngô Quyền mà tôi muốn chia sẻ nơi đây cùng Thầy Cô và các bạn .
08 Tháng Giêng 2010(Xem: 56158)
Sẽ không còn Thầy đứng trước bảng đen Không lời giảng bài giọng cao sang sảng Lớp phấn trắng từng bay theo lãng mạn Sẽ rơi nhanh, không đậu trên tóc Thầy
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 74915)
Vạn dặm đường xa, vạn dặm xa Khói chiều vương vấn bóng quê nhà Lòng nặng lòng nghe hoàng hôn xuống Một khối tình em, một mẹ già