Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - THÁNG NĂM

10 Tháng Năm 202012:24 SA(Xem: 8685)
Nguyễn Thị Thêm - THÁNG NĂM
Tháng Năm hình tựa




Tháng năm đã về, mùa Xuân vẫn còn lưu luyến trên bầu trời xanh ngắt. Những đóa hoa khoe nhụy, mầm non hé chồi, cành lá xanh tươi, sự an vui bình thản của cỏ cây, tạo vật trong thiên nhiên sinh động.

Tháng năm đến, xóa bớt u ám của tháng tư nhiều biến cố. Lau đi những giọt giọt lệ của quá khứ vẫn còn vương trên mắt. Mở cửa ra cho ánh sáng chan hòa, lùa đi bớt những con virus tàn độc ẩn núp trong âm u của chết chóc và bệnh tật. Tháng năm hé lộ niềm vui và hy vọng.

Cô em gái từ Pháp gửi cho tôi trên Email một bó hoa linh lan trắng xóa thanh khiết, kèm theo lời chúc:

- Tặng chị bó hoa Muguet. Chúc chị vui vẻ, hạnh phúc.

Tôi nhớ tới nụ cười của cô em út dễ thương đã thành bà nội trẻ. Thời gian có lẽ đã ngoại trừ em ra. Vẫn linh hoạt, trẻ trung và yêu đời.

Phải rồi, em đang sống ở nước Pháp, xứ sở của chuyện tình và những bài  thơ lãng mạn. Hoa Muguet ở xứ Gà Lôi còn được gọi là petite larme ( Giọt nước mắt nhỏ) câu chuyện của cô gái hiếu thảo, khóc trên mộ cha mẹ đã được bà tiên cho biến thành loại hoa này. Bắt đầu từ đầu tháng 5 năm 1561 thời vua Charles IX, hoa Muguet đã được chọn làm đóa hoa tượng trưng cho lời chúc hạnh phúc và niềm vui. 

Cám ơn em và cũng xin mượn hoa cúng Phật, tôi xin gửi tặng đến tất cả các bạn thân yêu gần xa đóa hoa Linh Lan tinh khiết. Chúc các bạn vượt qua nỗi sợ hãi vì dịch bệnh, sống vui tươi, bình an và hạnh phúc.

muguet181


Ngày 7/5/2020  nhằm ngày rằm tháng tư âm lịch. Đó là ngày Phật Đản  Phật lịch 2564. Đúng ra hàng năm vào ngày này,  những người con Phật đều tập trung về ngôi tam bảo để đảnh lễ Như Lai, mừng ngày Từ Phụ đản sinh.

Thế nhưng năm nay do lệnh của chính phủ, mọi người dân đều phải ở nhà  không được tập trung quá 10 người. Những người Phật Tử không được đến chùa lễ Phật, cúng dường chư Tăng và thực hiện nghi lễ tắm Phật.

Tuy nhiên dù ở bất cứ nơi nào, nếu con người hướng thiện, lòng từ tâm bác ái luôn nở hoa thì nơi đó có Phật, Ngài thị hiện ở mỗi chúng sinh. Đến chùa nghe kinh, quy y Tam Bảo, tìm về chánh pháp thì rất tốt. Nhưng nếu đến chùa để có dịp gặp nhau nói chuyện thị phi, xin xỏ những quyền lợi cá nhân, hơn thua nhau từng lời nói, từng phẩm vật cúng dường thì tâm đó không hề có Phật. Hướng về Phật là quay về tự tâm, dẹp mọi tham, sân si, thoát ly ngã mạn để tìm đường giải thoát. 

Cho nên với tình thế hiện nay, không đến chùa tập trung đông đảo, làm lễ rình rang, ăn uống hát ca cả ngày theo tôi cũng là việc tốt không có gì phải buồn hay thất vọng. 

Trong cái thanh tịnh, bình yên của những ngày bị cách ly với thế giới bên ngoài, người con Phật tĩnh lặng quay về nội tâm mình, lắng nghe hơi thở, niệm hồng danh Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật là đã làm lễ mừng Phật Đản một cách thành kính rồi. Theo tôi, làm lễ tắm Phật là một hình thức để nhắc nhở mình soi rọi bản thân, tắm gội những phiền não đang làm mình bất an, thật tâm chánh niệm.

Nơi vùng Riverside tôi ở có hai ngôi chùa. Chùa Văn Thù và chùa Phật Tuệ. Cả hai ngôi chùa đều có những vị trụ trì rất đáng kính. Hai vị đều còn trẻ nhưng Phật pháp uyên thâm, một lòng dìu dắt Phật Tử tu học. Dù nghèo, nhưng mỗi ngôi chùa đều có tôn tượng Đức Phật Quan Thế Âm Bồ Tát rất uy nghi và trang trọng. Mỗi ngôi chùa đều có phong cảnh xinh đẹp riêng, tuy thanh tịnh nhưng ấm cúng vô cùng.

Trong lúc Virus Corona lan tràn trên nước Mỹ, thành phố Riverside của chúng tôi cũng không thoát khỏi số phận bị dịch bệnh hoành hành. Những bệnh viện đều thiếu khẩu trang và vật dụng y tế cho Bác Sĩ và Y tá. Cả hai Thầy đều muốn đóng góp một bàn tay trong phạm vi mình có thể làm được. Các thầy liên lạc với bệnh viện, các nhà dưỡng lão ghi tên ủng hộ một số khẩu trang cần thiết. Các thầy kêu gọi phật tử chung tay, góp sức. Vì không được tập trung nên các Phật Tử nhận vải đã cắt sẵn đem về nhà làm. Số khẩu trang đóng góp mỗi chùa lên cả mấy ngàn cái.

Riêng chùa Phật Tuệ, các anh Phật Tử không biết ngoại giao thế nào mà chở đến mấy chiếc máy may đem để ở hội trường (nơi lúc trước dùng làm lớp học Việt Ngữ) cho các sư cô may khẩu trang. Các phật tử khác thì đem về nhà làm, tuy thầm lặng nhưng vui và rất có ý nghĩa. Khi nhu cầu khẩu trang tương đối ổn, thầy Pháp Trí thấy Face Shield cần thiết hơn để giúp cho các BS và nhân viên ở bệnh viện. Thầy suy nghĩ và đi mua dụng cụ về làm. Mày mò làm thử thầy đã được đồng ý mẫu thiết kế. Thế là các sư cô và Phật Tử xoay qua làm Face shield. Vừa làm tại chùa, vừa đem về tư gia, mấy ngàn cái che mặt đã hoàn tất gửi đến các bệnh viện và nhà dưỡng lão. 

IMG_3568
IMG_3567

IMG_3565


Trong niềm vui đón mừng Phật Đản, Chùa Văn Thù và chùa Phật Tuệ đã dùng thành tâm biến thành phẩm vật cúng dường rất có ý nghĩa. Đạo không thể thoát ra khỏi đời sống, hành thiện và biết cám ơn người đang tuyến đầu chống dịch là một việc làm rất đáng tôn trọng. Thành kính tri ân và tán thán công đức quý Thầy, quý Sư Cô và các Phật Tử thiện nguyện 

Các thầy không thích nói về mình nên tôi không có chi tiết cụ thể, nhất là những con số chính xác.. Chỉ biết City Riverside đã xuống tận chùa Phật Tuệ và thực hiện một video clip. Tôi tìm được trên Facebook dưới đây. Mời các bạn xem.. 

 

https://www.facebook.com/countyriversidedepartmentofpublichealth/videos/2517860491767930

 

Tháng năm lá tháng cuối của niên học. Các cháu sẽ chính thức nghỉ hè vào tháng sáu. Tuy nhiên đi học hay nghỉ hè đều phải ở nhà vì virus Vũ Hán chưa rời khỏi nơi đây. Các cháu tôi, mỗi đứa ôm một cái laptop để học và làm bài. Tội nghiệp các cháu, mấy tháng này ở nhà không được đi đâu. Lúc trước, ngoài giờ học tại trường các cháu còn tập Volleyball mỗi ngày, thi đấu mỗi tuần với các trường khác. Rồi những buổi biểu diễn văn nghệ, học nhóm với các bạn, dự sinh nhật, rủ nhau đi ăn cuối tuần... Bây giờ chỉ có ăn, học, ngủ và tới lui trong nhà. 

Cuối tháng năm, cháu tôi tốt nghiệp High School nhưng buổi lễ trang trọng đó đã không thể diễn ra, nghe nói chỉ làm lễ trên online. Bây giờ các cháu đã được các trường đại học nhận và chuẩn bị đầu tháng 9 bước vào cuộc sống sinh viên. Các cháu có biết bao nhiêu điều muốn nói cho nhau nghe về học tập, về định hướng tương lai về trường đại học mình được nhận.... Nhất là nôn nao được tham dự ngày prom của trường mình. Chiếc áo xinh đẹp được cháu tôi mua về bằng số tiền tiết kiệm, giờ đành phải treo lên vì con Virus Vũ Hán ác ôn.

Tuy nhiên, đáng thương nhất là những cháu du học sinh Việt Nam. Các cháu sang đây du học, gia đình đã tốn khá nhiều tiền vì tương lai các cháu. Tôi không nói đến những thái tử đỏ hay những công chúa con quan. Họ được mọi ưu tiên và cuộc sống xa hoa không đáng để đề cập. 

Tôi đang nói đến những du học sinh thật sự muốn phát triển tài năng và khát khao trao dồi trí tuệ. Các cháu đi du học trong điều kiện phải tiết kiệm và đối mặt với nhiều khó khăn về vật chất cũng như tinh thần ở xứ người. Đang học tốt đẹp thì bỗng dưng mọi thứ dừng lại vì dịch lây lan. Nhà trường đóng cửa, những khu nội trú cũng đóng. Các cháu rất khó khăn chọn cho mình con đường đi tiếp. Về lại VN thì số chuyến bay giới hạn, rất nhiều cháu muốn về nhà nhưng không thể và không kịp. Ở lại phải tìm nơi ở tạm, tiền nhà, tiền ăn, tiền tiêu xài không phải là con số nhỏ. Muốn đi làm thêm cũng không thể vì các tiệm đều cũng không hoạt động. 

Bây giờ tháng năm, khóa học sắp kết thúc. Cha mẹ các cháu đang chờ đón con về. Các cháu phải liên lạc với tòa đại sứ VN ở tại quốc gia mình học, ghi tên để được sắp xếp chuyến bay về nước. Nhiều khi đã được lên danh sách, book vé nhưng rồi lại phải chờ đợi thêm vì trở ngại. Đi học xa lúc nào cũng là một thử thách cho gia đình và cho cả bản thân. Hy vọng các cháu sẽ vượt mọi khó khăn để về với gia đình, trong vòng tay ấm áp của mẹ cha trong ngày lễ Mother's Day sắp đến. 

Tháng năm có ngày Lễ Mother's Day. Ngày những đứa con tạ ơn người mẹ. Những người mẹ trẻ bận rộn hơn vì con cái không đi học phải ở nhà chăm sóc. Mother's Day năm nay các cháu tiểu học không đem về tặng mẹ những bức hình rất dễ thương vẽ ở trường. Gia đình không thể dẫn Mẹ đi ăn, đi xem phim hay cả nhà tổ chức một ngày đi chơi vui vẻ.

 

Con tặng mẹ nụ hồng.
Ngày lễ Mother's Day
Là môi con chúm chím.
Mẹ ơi mẹ! Con đây.
 
Con tặng mẹ bức tranh
Có, mẹ, ba và anh.
Mẹ dìu con từng bước
Như chim non chuyền cành 
 

Mother's Day cho những bà mẹ già như chúng tôi thì câu chúc tốt nhất là mừng khỏe mạnh và con Vũ Hán đừng bao giờ viếng thăm.

 

Mẹ tôi tuổi hạc đã cao.
Tóc pha muối trắng, chân đau, lưng còng
Ơn đền, nghĩa trả chưa xong
Cô Vi đừng đến, đau lòng các con.
 

Tháng Năm tình hình dịch bệnh tạm thời đứng lại, nhiều tiểu bang có chiều hướng đi xuống. Những người dân được xét nghiệm nhiều hơn, số người hồi phục xuất viện tăng từng ngày. Đó là dấu hiệu tốt đẹp cho đất nước hiện nay. Theo lệnh Tổng thống, nước Mỹ phải mở cửa lại từng phần trong tinh thần dè dặt và đề phòng lây nhiễm. TT cũng khuyên mọi công dân Hoa Kỳ nên mang khẩu trang khi ra ngoài và giữ khoảng cách khi tiếp xúc người khác. Kinh tế thế giới và nước Mỹ nếu không kịp phục hồi sẽ đi xuống trầm trọng. Nước Mỹ đã có nhiều giải pháp, nhiều hỗ trợ của chính phủ để giúp người dân có thể bảo đảm đời sống. Món tiền trợ giúp của chính phủ vẫn còn đang tiếp tục gửi tới người dân ở tháng năm này. Ngoài ra chính phủ cũng đang trợ giúp cho các cơ sở kinh doanh, xí nghiệp, chăn nuôi, nông dân ... có điều kiện hoạt động lại từ từ để vận hành kinh tế.

Chưa có khi nào cả thế giới phải đương đầu với tình trạng bệnh dịch lây lan kinh khủng như lần này. Do thông tin được loan báo kịp thời hàng ngày, người dân trên khắp quả địa cầu đều biết tin tức của nhau. Biết để nhận rõ nguyên nhân và hậu quả. Biết để vạch mặt những người, những tổ chức, quốc gia đã lợi dụng lúc nguy cơ nhất để thủ lợi và bành trướng thế lực.

Tháng năm tôi phải gác lại rất nhiều dự tính. Nhiều chuyến đi chơi xa, vé máy bay đành phải hoãn lại. Nếu không, giờ này tôi đang ở Texas để chuẩn bị tham dự một lễ cưới đặc biệt vui với các bạn Cô Gái Việt. Buổi họp mặt hai năm một lần của trường Trung Học Long Thành vào cuối tháng năm cũng không tổ chức được. 

Chúng ta đã bước vào tháng Năm. Tháng của an vui và hạnh phúc. Hãy chúc lành cho nhau và mong rằng nắng ấm tháng năm sẽ đem đến nhiều tin tốt hơn về dịch bệnh, kinh tế và chính trị.

Chào mừng tháng Năm, tháng của những hy vọng.

Nguyễn thị Thêm.

  

 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 81261)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37283)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 72464)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 76727)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 35724)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39831)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74269)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 38616)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 33587)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 36338)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 68113)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 38822)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 79647)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 73163)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65036)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 33289)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 42244)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38045)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 45827)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 70522)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 33942)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 77732)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 67878)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66049)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 75496)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38211)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 80228)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76090)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?