Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Gs Nguyễn Đình Phương - Đôi Dòng Ghi Nhớ.

14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 72956)
Gs Nguyễn Đình Phương - Đôi Dòng Ghi Nhớ.

 

 

 

ĐÔI GIÒNG GHI NHỚ

 

Gs Nguyễn Đình Phương



thay_nguyen_dinh_phuong-contentthay_phuong-content


 

Những kỷ niệm thân thương đó nằm ngủ yên trong tâm tư gần 40 năm, đã dấy lại trong tôi vào những ngày thầy Phạm Đức Bảo từ bên Tây Đức qua thăm Hoa Kỳ…

 

 

Thể theo lời của các anh em cựu học sinh trường Ngô Quyền Biên Hòa muốn thực hiện một tập Kỷ Yếu 2004 cho trường, tôi xin được đóng góp đôi giòng cảm nghĩ.

 

 Tôi là giáo sư của trường Ngô Quyền Biên Hòa, nhưng chỉ dạy trong một khoảng thời gian ngắn chưa đầy một năm, tuy nhiên hình ảnh của trường cũng như các học sinh một phần nào vẫn còn hằn ghi trong ký ức tôi. Thời gian đó tôi dạy ở trường tư thục Khiết Tâm do Linh Mục Nguyễn Văn Yến làm Hiệu Trưởng trước khi vào dạy cho trường Ngô Quyền, lúc đó Hiệu Trưởng là thầy Phạm Đức Bảo, còn thầy Phạm Khắc Thành là Giám Học (thầy Thành mới qua đời cách đây đôi năm tại Nam Cali ). Tôi dạy tất cả bảy lớp, bốn lớp 10, ba lớp 11, và phụ trách môn Công Dân Giáo Dục. So sánh việc dạy ở hai trường thì dạy ở trường Ngô Quyền thoải mái và dễ thở hơn ở trường Khiết Tâm nhiều, mặc dù trường Khiết Tâm rất là qui củ, chặt chẽ vì Cha Yến rất nghiêm khắc và khó khăn, nghiêm khắc với học trò và cả với các thầy giáo, nhưng học trò đông quá, có hơn cả một trăm học sinh mỗi lớp, nhất là vào đầu niên học, sĩ số lên đến cả một trăm hai mươi, một trăm ba mươi, trong khi Ngô Quyền mỗi lớp chỉ hơn năm chục. Ngày đó tôi là một giáo sư còn rất trẻ, chỉ hơn học trò khoảng bảy tám tuổi nên lấy uy với học trò có phần khó khăn thêm nữa lại phụ trách môn Công Dân là môn mà học trò coi là môn phụ thuộc nên gần như chẳng chịu học, thường hay tìm cách trốn lớp vào những giờ học của môn này.

 

 Hiểu được tâm trạng của học trò cũng như tính cách giáo sư tài tử của tôi, nên tôi đã dùng chiến thuật mị học trò bằng một lối dạy khác hẳn các vị thầy giáo chuyên nghiệp khác cùng dạy môn này như tôi. Tôi không bảo học trò mua sách Công Dân in sẵn ở các tiệm bán sách giáo khoa mà cũng không in sách của tôi viết ra. Tôi vừa giảng bài vừa đọc bài cho học trò chép vào vở ngay trong lớp, rồi mỗi đầu giờ tôi kiểm việc học của học trò bằng cách gọi học trò mang vở lên trả bài. Tiêu đề các bài học thì giống nhau, nhưng chi tiết đọc cho học trò chép bài lại không hoàn toàn như nhau cho mỗi lớp, do đó học trò nào trốn học, mượn vở của lớp khác để chép là bị tôi phát giác ngay. Bài tôi đọc cho học trò chép thường rất ngắn so với sách in sẵn và mỗi khi khảo bài, tôi không buộc phải trả bài thuộc lòng mà chỉ đặt một hai câu hỏi cho trả lời thôi. Câu hỏi của tôi cũng giản dị và dễ rồi lại cho điểm rộng nên học trò rất thích được gọi lên trả bài để lấy điểm cao mà bù cho môn học khác. Ngoài cách thức đó, trong lúc giảng bài, tôi hay xen vào nội dung của bài giảng những câu chuyện vui thời sự hay những phong tục cổ truyền của đất nước để bớt đi cái khô khan của môn học nên đã lôi cuốn được sự lắng nghe của học trò. Ngày đó học trò lớp nào cũng rất thích nghe những câu chuyện của tôi kể như của Thượng Nghị Sĩ Ted Kennedy (người em trai cuối trong giòng họ Kennedy) đang giữa đêm dùng chiếc xe Oldsmobile đen bóng loáng lén chở cô thư ký là cô Mary Joe Kopech rời khỏi đám tiệc vui đi nơi khác rồi vì say sưa lái xe qua cầu đã đâm xe xuống hồ Appachidick làm chết cô thư ký này mà không thông báo ngay cho sở Cảnh Sát địa phương để tiếp cứu sau khi lóp ngóp bò được lên bờ một mình. Thế là chàng Ted Kennedy này bị kết án tù treo và đã mất đi quyền ứng cử Tổng Thống. Rồi câu chuyện tranh chấp Quần Đảo Hoàng Sa Trường Sa thuộc về lãnh hải của Việt Nam, Trung Cộng, Trung Hoa Quốc Gia, Philippine, hay Nam Dương, v.v... hay những phong tục cưới hỏi cổ xưa của Việt Nam, Cao Miên, Lào, Thái Lan, v.v...

 

 Các giáo sư đồng nghiệp thời gian đó tôi cũng chỉ nhớ được một vài người như thầy Mai Kiến Phúc, người cao dong dỏng dạy Vật Lý; thầy Thạc, người ốm nhỏ lại có cái mũi đỏ dạy Toán; thầy Đào Văn Sáu, người to cao lớn đồ sộ cũng dạy môn Công Dân, giọng nói ồm ồm; và cô giáo tên Mỹ, dáng người thanh thanh, mặc dù cô đã có gia đình và hai con nhỏ, nhưng cô trông vẫn còn rất trẻ đẹp dạy Pháp văn. Tôi nhớ có một lần dường như vào dịp tháng mười một, mười hai, khí trời lành lạnh, cô Mỹ mặc áo len vào lớp rồi vắt áo len lên lưng chiếc ghế bị học trò lén lấy chuyền tay nhau mặc khoác vào người. Cô Mỹ đòi lại, học trò chòng ghẹo cô rằng: “ Cô cho tụi em mặc chút đỉnh để lấy hơi !”. Cô Mỹ có hơi ngượng đỏ mặt, nhưng cũng chỉ cười xòa với lũ học trò tinh nghịch nhưng còn vô tư dễ thương này.

 

 Những kỷ niệm thân thương đó nằm ngủ yên trong tâm tư gần 40 năm, đã dấy lại trong tôi vào những ngày thầy Phạm Đức Bảo từ bên Tây Đức qua thăm Hoa Kỳ và được các cựu học sinh Ngô Quyền tiếp đón khoản đãi tại nhà hàng Restaurant Yu Heung của miền thung lũng hoa vàng San Jose, California. Trong buổi tiệc này tôi đã hân hạnh được xếp ngồi chung bàn với thầy Bảo cũng như được các anh chị học sinh Phẩm, Lynh, Long, Tới, Đức trong ban tổ chức tiếp đón ân cần niềm nở khiến tôi thật bồi hồi xúc động. Tinh thần và thiện chí của các anh chị em học sinh cố gắng tìm cách quy tụ gây dựng lại truyền thống của trường Ngô Quyền Biên Hòa thật đáng ca ngợi và cổ võ. Tiếp theo đó là những buổi họp mặt Tân Niên tại nhà hàng Grand Fortune, đường Monterey Hwy. Road, Picnic tại công viên Hellyer Park ... tôi đều được tham dự và chụp hình lưu niệm.

 

 Một chút kỷ niệm ghi nhớ xin gửi vào tập Kỷ Yếu cũng như gửi đến các anh chị em học sinh Ngô Quyền Biên Hòa, gọi là đôi giòng cảm tưởng của tôi đã có một thời cùng chung hưởng mái trường này với các anh em, dù chỉ là một đoản thời gian. Thân chúc các anh chi em học sinh Ngô Quyền luôn dồi dào sức khỏe, lúc nào cũng đầy nhiệt huyết gây dựng và giữ vững tinh thần truyền thống Ngô Quyền Biên Hòa, cũng như chúc cho hội cựu học sinh Ngô Quyền mỗi ngày một tăng trưởng và đông đảo tốt đẹp hơn lên.

 

Mùa Xuân 2004

 

 (Trích trong Kỷ Yếu NGÔ QUYỀN 2004)


04 Tháng Giêng 2021(Xem: 11831)
... chợt ngưng vẽ môi điểm nụ cười mắt long lanh. sáng dường như V đang có điều bí mật thì ra “điều bí mật” luôn ẩn nấp trong tim đợi tiếng. thầm thì...
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 13714)
Lời tôi chỉ gió thoảng hư không Nghĩ đến tương lai cũng chạnh lòng Đàn con cháu Việt trên đất Mỹ Có còn hạnh phúc như ước mong?
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 12481)
Hân hoan chào đón năm mới sang Pháo mừng Xuân đến nổ rền vang 2021 nhiều hy vọng. An Bình, Hạnh Phúc tiếng cười vang.
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 10722)
Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là năm 2021 đến với chúng ta. Xin hãy mang đến niềm vui, an lành, hạnh phúc và thịnh vượng đến với thế giới này. CHÚC MỪNG NĂM MỚI
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 13871)
Năm nay với những ngày ‘cấm cung’ vì dịch Covid-19, tôi mới nghĩ đến việc ngồi xuống viết về “Tỉa Thủy Tiên” để chia sẻ với bạn bè thân hữu ở xa những kinh nghiệm và hiểu biết (có thể chỉ là căn bản) về thủy tiên.
19 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 10988)
. Mùa Giáng Sinh đã về thực sự trong căn nhà bấy lâu đã mất nụ cười. Ngày mai họ sẽ trang trí cây thông. Ánh đèn rực rỡ, thiên thần và những quả bóng nhỏ sẽ lấp lánh niềm vui hạnh phúc gia đình .
19 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 12476)
Những bông tuyết trắng nhẹ buông Là lòng của mẹ yêu thương gửi về Chúc con người lính xa quê Sống vui khỏe mạnh ngày về bình an.
17 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 11858)
Em như loài hoa dại Mọc trên đá khô cằn Vẫn vươn mình lớn dậy Thơm ngát cùng gian nan.
17 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 12404)
Thương người, nhớ nước nhớ non. Nay nơi đất mới, tuyết còn đang rơi... Đông,Tây xa cách đôi nơi Đôi dòng gửi Bạn người ơi thấu tình?
13 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 10666)
Bài hát Giáng Sinh thật hay đó không phải được phát lên ở Mỹ hay Âu Châu lạnh lẽo giữa mùa đông tuyết giá. Mà được phát ra tại quê hương tôi giữa nhiệt độ nóng nực 112 độ F Sài Gòn.
12 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 11437)
Và cuối cùng tôi yêu Trái tim nhỏ mỹ miều Xin em đừng ngừng đập. Để tôi hoài được yêu.
28 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12298)
Xin cúi đầu tri ân Tiên Tổ Những Anh Hùng Liệt Nữ Việt Nam Mũi Cà Mau đến Ải Nam Quan Xương máu thành phù sa bồi đắp.
28 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11646)
Cám ơn với tất cả lòng trân trọng cuộc đời này, hạnh phúc này. Kính chúc những người tôi yêu thương thật nhiều sức khỏe, an lành và hạnh phúc.
27 Tháng Mười Một 2020(Xem: 13615)
Mưa rơi trên lá vàng thu Tiếng mưa như tiếng mẹ ru thuở nào Giọt thánh thót, giọt nghẹn ngào Tràn dâng nỗi nhớ, lời ca dao buồn
21 Tháng Mười Một 2020(Xem: 10387)
Mong rằng nhà giáo sẽ được tôn vinh thật sự, chứ không phải tạo ra để tặng hoa và liên hoan. Hãy tôn trọng những Thầy Cô đứng đắn đứng trên bục giảng và cũng nên thẳng thắn nhìn vào nền giáo dục để xây dựng, củng cố văn hóa Việt Nam..
21 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12866)
Nguyện cầu Trời, Phật, ơn trên...? Làm cho thế giới trở nên An Lành.. Cản ngăn kẻ ác tung hoành. Giúp người yêu nước hoàn thành ước mơ.
21 Tháng Mười Một 2020(Xem: 13796)
Một nén hương lòng tiễn đưa nhau Tử sinh tái hợp có gì đâu Cánh hoa phiền muộn giờ khép lại Phiến lá sầu chìm giữa mưa ngâu.
15 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11140)
Vì đại dịch COVID-19, chừng như nhân loại đang phải có một thời gian ngủ đông như loài gấu trắng ở Bắc cực. Hy vọng đây là lần “ngủ đông” duy nhất của loài người trong thế kỷ 21.
15 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12631)
đêm tàn lạnh giấc mơ hoa tiếng mưa ngày cũ xót xa nỗi niềm hàng cây trút lá ưu phiền tiễn thu lặng lẽ, đầy thềm gió mưa....
14 Tháng Mười Một 2020(Xem: 10874)
Lá bàng ở sân xoay vòng rồi rơi xuống. Đời mụ cũng như chiếc lá vàng còn nằm ở trên cây sẽ rụng bất cứ khi nào. Tại sao mụ phải sợ.
14 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12816)
Từ ấy đông Biên Hòa trở lạnh Trăm năm sông vẫn mịt mờ sương Lối quen sao đường về lạc hướng Người ơi người quanh quất buồn tênh.
14 Tháng Mười Một 2020(Xem: 13068)
Năm nay bầu bán thật là buồn Virus giờ này chẳng chịu buông Xã hội hô hào binh với chống Gia đình tranh chấp ghét và thương
08 Tháng Mười Một 2020(Xem: 10425)
Anthony và chủ các nhà hàng khác vẫn cầu nguyện và hy vọng ở một mùa xuân năm tới khí hậu ấm lên, và sẽ có thuốc ngừa đại dịch. Người ta có nghị lực tranh đấu để tồn tại nhờ hy vọng ở một ngày mai tươi sáng hơn. Sau cơn mưa trời lại sáng...
07 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11372)
Những thứ này xa lắc rồi. Mấy ai còn nhớ đâu, nhưng có khi lại thấy chúng gần, thật gần… tưởng chừng như mới đâu đây thôi, như hôm nay tôi ngồi viết bài này. Chạm tay vào dĩ vãng, sao thấy ngậm ngùi quá!
01 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11142)
Tin hay không tin có ma tùy bạn. Nhưng xin các bạn đừng ghét ma vì họ rất tội nghiệp. Các bạn đừng chọc phá hay làm bạn với ma quỷ. Hãy để ma sống yên bình với thế giới của riêng họ.
01 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11713)
Hóa mã... cô cười vui tợn nhỉ? Thành ngưu... cậu nhảy thích ghê mà! Bù cho thuở nọ... ta còn bé Chỉ chộ hình ma đã khóc òa!
01 Tháng Mười Một 2020(Xem: 13297)
Đêm Halloween đốt hương em thủ thỉ Ma năm nay không xin kẹo "Trick or Treat Ba ngày tới bầu Tổng Thống định kỳ Mà kết quả sao lần này đáng sợ.
24 Tháng Mười 2020(Xem: 10588)
Tên thanh niên không thèm ngoái đầu nhìn lại, nó ôm con gà ngồi ở yên sau. Chiếc xe rồ máy lao ra khỏi cổng. Chị Mận đứng yên như trời trồng miệng lẩm bẩm: - Không biết sáng giờ nó ăn uống gì chưa?