Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - DẾ CƠM LĂN BỘT CHIÊN GIÒN

03 Tháng Ba 201712:26 CH(Xem: 28240)
Diệp Hoàng Mai - DẾ CƠM LĂN BỘT CHIÊN GIÒN


DẾ CƠM LĂN BỘT CHIÊN GIÒN

 

Học hết lớp Tư trường Nữ tiểu học – lớp 2 bây giờ – ba tôi đưa gia đình vô khu gia binh sân bay Biên Hòa trú ngụ. Vì vậy mà hồi nhỏ tôi ít có cơ hội lội đồng bắt dế, để tuổi xế chiều được nhớ về quá khứ qua câu ca dao mộc mạc ân tình…

                               Bao giờ cho đến ngày xưa,
                              Để nghe tiếng võng đong đưa của bà?
                              Để dầm nắng dưới đầm hoa,
                              Rình con dế cụ thò ra thụt vào…

 

Nhưng bọn trẻ trong cư xá Không quân Biên Hòa lại có niềm vui khác liên quan tới dế, từ những chú lính Mỹ đồn trú ở sân bay. Số là gần nhà ở của chúng tôi, có trạm thư dành cho quân nhân xa xứ Hoa Kỳ. Tại đây mỗi chú lính Mỹ có một hộp thư nhỏ cỡ tấc vuông, mỗi ô vuông có mã số riêng chủ nhân tự mở. Trạm thư có chừng nghìn cái ô vuông như vậy, xếp đều hàng quanh bốn bức tường. Lúc nào rãnh rỗi – thường là vào buổi tối – các chú lính đến trạm kiểm tra thư tín. Buổi tối ở trạm thư đèn điện sáng choang, thu hút rất đông dế cơm bay vèo vèo vào mùa sinh sản. Đám trẻ con chúng tôi mê lắm, nhưng bị ngăn cản bởi lớp rào kẽm gai che chắn trạm thư. Thế là tối tối chúng tôi tụm năm tụm ba bên thềm trạm đợi, hễ thấy chú lính Mỹ nào đến mở hộp thư là chúng tôi thò những cánh tay bé xíu qua rào miệng la oai oái:

- Ê du, gíp mi con dê. Dế...

(You give me… con dế )

 de com (4)


Mấy chú lính Mỹ rất vui tính nhưng chỉ tươi cười vẫy tay đáp trả đám trẻ lao nhao, chứ hầu như chú nào cũng không đủ dũng khí “bốc, hốt, chụp, giựt” mớ côn trùng đang ào ào bay quanh mấy ngọn đèn pha chói lọi. Thỉnh thoảng cũng có vài chú lính Mỹ yêu quí trẻ con, ráng “bấm ruột gan” rụt rè bắt con dế lạc bầy trao cho lũ trẻ, rồi vội vàng đến bên bồn nước rửa tay mấy lượt xà bông. Không tóm được đám dế cơm trong trạm thư, lũ trẻ chung cư lại bày nhiều trò chơi khác vui hơn mà không cần dế...

 

Sân bay Biên Hòa về đêm nhiều ngọn đèn pha sáng lóa, chính những điểm sáng đèn này là ngọn thiêu thân cho đám dế cơm. Biết đám dế kia trước sau gì cũng chết… tự nhiên, nên thường sau mỗi ca trực đêm ba tôi bắt về chừng nửa thùng thiết dế. Có nguyên liệu dồi dào ba tôi cung cấp, má tôi chế biến đủ món ăn từ đám côn trùng tưởng chừng như “vô tích sự” này. Thật ra các món ăn từ dế không đáng ghê như nhiều người vẫn nghĩ. Theo y học cổ truyền VN, dế chứa hàm lượng dinh dưỡng cao, vị cay mặn, tính ôn hòa, có tác dụng lợi tiểu, chữa phù thũng… Tài liệu nghiên cứu của nhiều quốc gia khác cũng cho biết thịt dế mèn ít chất béo, giàu protit, giàu khoáng chất cần thiết cho sự phát triển cơ thể và trí não. Ăn dế mèn còn giúp giảm lượng cholesterol trong máu, có khả năng phòng ngừa và chống nhiễm độc v.v…

 
de com (1)

Dế cơm là giống “to đầu lớn xác” nhất trong họ hàng nhà dế, kích cỡ lớn gấp đôi gấp ba lần dế bình thường, thân mập ú ù màu vàng nhạt. Có nhiều món ăn bình dân được làm từ dế như: dế rang muối ớt, dế nướng than hồng, dế chiên nước mắm, dế kho tiêu hay dế trộn gỏi v.v… Nhưng “dế cơm lăn bột chiên giòn” chính là món ăn khoái khẩu nhất của cả nhà tôi.

de com (2)

 

Trút hết thùng dế vô thau nước ấm pha muối loãng, má tôi lấy kéo cắt bỏ đầu đuôi cánh cẳng, chỉ giữ lại phần thân dế béo trục béo tròn. Nhẹ nhàng rút bỏ ruột từng con dế xong, má tôi rửa lại vài lần nước sạch rồi vớt dế ra để ráo. Công việc tôi khoái phụ má nhất, là nhét vô bụng mỗi “em” dế một hột đậu phọng, nhét vô đầu dế một hột tiêu cay. Làm xong má tôi hất dế vô thau bột khô, xốc nhẹ cho dế lăn đều qua bột rồi rây thật kỹ. Bắt chão dầu sôi trên bếp, má đập dập mấy tép tỏi tươi khử dầu và cho từng mẻ dế cơm vô chão. Đợi dế chuyển màu vàng ươm giòn rụm, má tôi vớt dế chiên ra rỗ kẽm để ráo dầu.

 

Tuy là món ăn dân dã, nhưng “phụ liệu” rau bắt buộc ăn kèm dế cơm lăn bột chiên giòn phong phú lắm cơ! Mua ở chợ có các loại rau: xà lách, tía tô, giấp cá, húng lũi, húng chanh, húng quế, ngò gai… thêm thơm xẻ ngọt – khế chua – dưa leo xắt mỏng nữa là hết ý. Cả nhà tôi ai cũng “đạo rau” nên mỗi bận có dế thăm nhà, là đám em tôi chịu khó săn lùng hái về đủ thứ: lá cách, lá cóc, chùm ruột, lá xoài… lá nào cũng thật xanh non, làm cho “đụn” rau nhà tôi nhìn thấy bắt thèm rõ… dãi.

 

Khi má tôi bày những dĩa “dế cơm lăn bột chiên giòn” lên bàn, tô nước mắm chanh đường tỏi ớt thơm lừng lựng cũng được mang ra. Dế chiên vàng rụm quấn gọn trong lớp rau lá tươi non, chấm nước mắm ớt tỏi chanh đường xong “cắn” miếng dế giòn tan trong miệng thì… Úi chu cha, ăn đến đâu là ngon “nhức xương” đến đó. Cứ thử một lần ăn dế cơm chiên giòn đi, bà con mình sẽ cảm nhận đủ đầy hương vị: giòn của bột, bùi của dế, chua của chanh, cay của ớt, nồng của tiêu, mùi thơm của các loại rau… tất cả hòa quyện vào nhau, khiến món dế cơm dân dã kia bỗng chốc hóa tuyệt vời.

de com (3)

 

Hồi còn nhỏ, tôi say mê đọc Dế mèn phiêu lưu ký của nhà văn Tô Hoài. Khi gia nhập hướng đạo, tôi thường nghêu ngao Thằng cuội của nhạc sĩ Lê Thương:

Các con dế mèn 
Suốt trong đêm khuya, 
Hát xẩm không tiền, nên nghèo xác xơ. 
Đền công cho dế nỉ non, 
Trời cho sao chiếu ngàn muôn…

 

Có người cho rằng dế thường báo trước điềm lành, tiếng gáy của dế mang lại may mắn và tài lộc cho những ai được nghe dế… hát. Chỉ đơn giản vậy nhưng ngày nay không dễ dàng nghe dàn hòa tấu dế, bởi bây giờ dế đã “lên ngôi” trở thành đặc sản trong các nhà hàng sang trọng. Nhưng thật ra đó chỉ là loại dế thương phẩm được nuôi trong chuồng trại, chứ loại dế lội đồng ngày xưa ấy bây giờ đã bị tuyệt chủng còn đâu?

 

Tháng 02/2017

Diệp Hoàng Mai

10 Tháng Hai 2010(Xem: 59201)
Anh biết không Tết bên nầy tuyết lạnh Không như xứ mình nắng ấm mây hồng Anh biết chăng Tết đây buồn cô quạnh Nhìn tuyết rơi em lạnh buốt cả hồn
10 Tháng Hai 2010(Xem: 55828)
Yêu là cho nhau-yêu là xa nhau Nợ nần chi mà tính chuyện cau trầu Phải thế không anh-hỡi người yêu dấu Hoan lạc ̣đêm ǹào như tuyết tan mau
10 Tháng Hai 2010(Xem: 59395)
Cả Đất trời trở giấc Chào đón phút linh thiêng Mùi khói nhang thơm ngát Mừng hạnh phúc đoàn viên.
10 Tháng Hai 2010(Xem: 76729)
Tha hương phương trời xa lạ Đông tàn, nhớ bóng mẫu thân Nôn nao ngày về, mẹ ạ! Mẹ còn…, còn Tết, còn Xuân…
09 Tháng Hai 2010(Xem: 60162)
Xa rồi ngày ấy chia tay Bao xuân thắm thoát xa bay ngút ngàn Phương trời cuộc sống tha nhân Xứ người lại đón mùa xuân xa nhà
09 Tháng Hai 2010(Xem: 57470)
Ngỏ hẹp thuở ấy mình quen nhau Ngô Quyền đưa đón chưa biết sầu Áo trắng ngày xưa thơ ngây quá Tình mình đẹp tựa như ánh sao
09 Tháng Hai 2010(Xem: 62883)
Nhìn làn tuyết trắng con đường Nhớ hoài mái tóc điểm sương mẹ hiền Xuân về hoa lại giăng thềm Thêm mùa mai nở tháng Giêng ngã buồn.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 62437)
Con bên nầy nhớ Mẹ bên kia Như xa lộ thẳng đường không sao khác Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm !
08 Tháng Hai 2010(Xem: 63091)
Mùa Xuân có phải là những nụ hồng trên cành lá biếc như môi xinh tươi chờ người hôn vội.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 59371)
Đôi cánh mùa xuân chở đầy nắng ấm Nên hoa mai hoa cúc rực rỡ vàng Chỉ còn áo của em và mây trắng Chờ gió đùa nên nắng chỉ mơn man.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 61902)
Giao thừa đi lễ chùa với mẹ Đêm nồng hương hoa lá chào xuân Tiếng lộc non trở mình khe khẽ Hứng ngọt ngào từ những giọt sương .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 57223)
Rau, hoa, lá vườn quê Sáng mai đi chợ tết Kĩu kịt trên đường đê Nắng đầy đôi quang gánh.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 58597)
Đón Xuân những luống ngại ngùng Vườn Xuân hoa bướm ngập ngừng về đâu? Xứ người Xuân lạnh làm sao! Sao xuân đến vội để sầu tâm tư?
08 Tháng Hai 2010(Xem: 56494)
Ngày đó tung tăng áo học trò Tóc rối bay bay theo dốc mơ Đong đưa ánh mắt, tìm ai đó? Tan buổi chợ chiều, mà ngẩn ngơ
08 Tháng Hai 2010(Xem: 53598)
Còn nhớ không, lời hứa với em? Tình ta sẽ mãi giữ trong tim Lời thề năm ấy anh còn nhớ Tình lỡ xa rôi thương nhớ thêm .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 40074)
C hưa có “cơ duyên hạnh ngộ” với Thầy Lê Quý Thể ở quê người, nhưng các CHS NQ, nhất là các anh chị đã từng là vận động viên của trường Ngô Quyền luôn nhớ đến ông Thầy trẻ vừa có nhiệt tâm của một nhà giáo, vừa có tinh thần quyết thắng của một người mê thể thao cuối thập niên 60, đầu thập niên 70 của trường xưa.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89664)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!
06 Tháng Hai 2010(Xem: 71489)
Ngoài trời, mưa đã ngừng tuôn Nhìn Hoa rơi rụng cũng buồn lòng Ta Hợp đây rồi cũng chia xa Nhớ Em đẹp tựa đóa hoa “Anh Đào”.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 84240)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91193)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97377)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
20 Tháng Giêng 2010(Xem: 83028)
Tựa bài ghi nhớ này tôi chỉ muốn viết ra để kỷ niệm lần gặp gỡ Thầy, Cô cùng Bạn bè cựu học sinh Ngô Quyền hiện còn sinh hoạt cùng gia đình tại quê nhà (một vài bạn từ nước ngoài về đúng dịp nữa chứ) chứ không phải nói về lứa tuổi 17…bẻ gảy sừng…trâu bò gì cả nha các Bạn.
18 Tháng Giêng 2010(Xem: 70693)
Tuyết rơi thành thơ – bài thơ tặng anh! Cuộc đời chồng vợ như gió mong manh Cùng trợ lực nhau - trọn thành nguyện ước Tuyết đã tan rồi – như vậy đi anh!
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 72146)
Bài thơ ơi, Hãy dừng lại ở vần điệu cuối Đừng viết tiếp lời tình yêu. Những lời nghẹn ngào, thổn thức,
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 73704)
Hương bưởi ơi, tôi muốn dỗ dành Đồng Nai nước đục lại trong xanh Hương có bay đi xin trở lại Để mãi là hương của chúng mình.
11 Tháng Giêng 2010(Xem: 72063)
Như một thông lệ đã có từ ngày tôi và Lynh đặt chân đến USA, chúng tôi dùng San Diego là địa điểm hội ngộ gia đình trong mỗi mùa Noel. Tuy nhiên, trong chuyến đi lần nầy, ngoài việc họp mặt gia đình, chúng tôi có cơ may được gặp gỡ cũng như tham dự những sinh hoạt liên quan đến Ngô Quyền mà tôi muốn chia sẻ nơi đây cùng Thầy Cô và các bạn .
08 Tháng Giêng 2010(Xem: 55928)
Sẽ không còn Thầy đứng trước bảng đen Không lời giảng bài giọng cao sang sảng Lớp phấn trắng từng bay theo lãng mạn Sẽ rơi nhanh, không đậu trên tóc Thầy
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 74671)
Vạn dặm đường xa, vạn dặm xa Khói chiều vương vấn bóng quê nhà Lòng nặng lòng nghe hoàng hôn xuống Một khối tình em, một mẹ già