Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Huỳnh Văn Huê - TRUNG THÀNH TUYỆT ĐỐI (phần 1)

05 Tháng Hai 201610:16 CH(Xem: 19502)
Huỳnh Văn Huê - TRUNG THÀNH TUYỆT ĐỐI (phần 1)

truyện con Khỉ

TRUNG THÀNH TUYỆT ĐỐI (phần 1)

   Từ cái ngày có người đem đến biếu ông một con khỉ đực con đem từ quê (vốn thuộc một huyện miền núi). Không biết làm sao "may mắn" lại dồn dập đến với ông?! Cho dù cả gia đình dòng họ ông từ cách nay mấy năm đã tạo cơ nghiệp từ mức khởi đầu rất thấp !...

   Này nhé, thằng quý tử của ông vốn vang danh trong tỉnh về quậy phá và học hành kém cỏi vậy mà vẫn tốt nghiệp tú tài và thi đậu vào một trường đại học hot, được khỏi đóng học phí lại còn có lãnh "lương"! Chưa kể tương lai khi ra trường còn có công việc làm tốt để tiếp tục sống giàu sống... khỏe dài dài... như ông hiện nay vậy.

   Tiếp đến, nhờ "anh em" lần lượt chỉ giúp cho mua mấy lô đất giá cả rất ư là... nhẹ nhàng, có lô còn được bán... thiếu, chưa cần trả tiền ngay (?!)... . Thế là chỉ ít lâu sau đó, dự án làm cầu, làm đường (mới) được công khai ra... . Khỏi nói, mấy lô đất ông lên giá chóng mặt, tiền "thu nhập chính đáng" của ông đổ vào nhà ào ào. Như vậy gia đình ông trở nên giàu có một cách chính đáng rồi còn gì!?  

   Gia đình và đương nhiên cả dòng cả họ ông nữa cứ tiếp tục giàu có lên mãi... .

   Thế nhưng đã hết đâu, phú quý sinh lễ nghĩa. Ông đâu có hưởng giàu sang một mình, ông luôn phải biết thơm thảo với những người... "trên" ông nữa chứ. Có thế sống mới bền, ông luôn suy nghĩ như vậy và cũng nói thẳng ra với thuộc cấp không có gì phải giấu diếm.

   Cái triết lý sống của ông quả thật đúng đắn một cách nhãn tiền. Công ty của ông được ở trên quan tâm ưu ái giao cho nhiều dự án béo bở thơm tho hơn nữa. Ông còn sẽ được hãnh tiến và hưởng... "may mắn" dài dài.

   Bây giờ ông là người có tất cả: địa vị, bạc tiền và từ đó sinh ra thêm... quyền lực... .

    

    *   *   *

  

   Ông chưa bao giờ yêu quý con khỉ cưng như lúc này. Đối với ông nó như là một vị... "thần tài" vậy (!!). Nó ăn uống thừa mứa đến mức phải ói lên ói xuống, khi được người. nhà cho biết, dù đang họp hành công việc quan trọng, ông vẫn bỏ ra ngoài gọi điện cho lái xe đi rước bác sĩ thú y đến nhà ông chữa trị cho con vật cưng.

   Phải công nhận con khỉ này quả thật thông minh. Trong nhà có biết bao nhiêu người nhưng nó chỉ biết có một mình ông thôi. Hình như nó biết ông chăm sóc, tưng tiu nó đặc biệt như thế là do nó đã đem may mắn tài lộc đến cho ông. Nên nó luôn biết phải xứng đáng với ông như chính cái triết lý sống ông từng nhiều lần nói với mấy thuộc cấp thân tính trên... bàn nhậu. Đó là : "Ăn cây nào rào cây nấy". Nó biết các loại trái cây thơm ngon nội địa hay kể cả nhập khẩu đều được do chính tay ông ghé siêu thị mua về... . Nó biết cái "nhà" nho nhỏ nhưng xinh xắn do chính ông nhờ một cậu kiến trúc sư làm ở phòng quy hoạch tự tay làm ra cho nó. Bên trong nhà còn có tấm khăn lông dày (cũng do chính ông mua về và được thay đổi mỗi ngày) lót cho nó nằm ngồi chiễm chệ như có một... phòng khách riêng!

   Chưa hết, cái ngày "căn nhà" này hoàn thành, ông làm một bữa tiệc ì xèo để như là... tân gia vậy. Trước nhà là cây lộc vừng cỗ thụ được đánh từ rừng về trị giá gần chục lượng vàng nghiễm nhiên trên cây là nhà của con khỉ... .

   Ngoài ra, ông đặt tên con khỉ là... Tài và bắt buộc mọi người trong nhà phải gọi tên như ông gọi vậy. Thì cũng phải thôi, ông cho rằng con khỉ này mang tài lộc bạc tiền đến để ông trở nên giàu có thì ông đặt nó tên Tài là hợp lý rồi.

   Con khỉ càng ngày càng được cưng chìu... .

   Có lần vào buổi chiều, lúc xe ông về đến cổng, con chó trong nhà xông ra mừng ông như mọi khi. Lần này con... Tài dù đang mang theo sợi dây xích trên cổ vẫn cố leo xuống men theo thân cây để gây chú ý với ông chủ. Đồng thời nó còn lên tiếng khọt khẹt, chắc để so kè với con chó chăng?

   Nhưng con chó đâu có vừa, nó xông tới gốc cây lộc vừng, chồm lên... .

   Chỉ có thế thôi nhưng người ta nghe tiếng ăng ẳng đau đớn của con chó khi bị mũi giày ông chủ đá một phát vào hông. Thế là con chó tội nghiệp cúp đuôi ngay và rút vào góc sân rên rỉ ư ử... trong ấm ức lại còn phải cộng thêm nỗi đau thể xác.

   Giống chó vốn thông minh và... nhớ dai. Con chó đợi lúc ông vắng nhà, nó trả thù con khỉ bằng cách đến dưới nhà con khỉ nhe răng gầm gừ sủa một cách dữ tợn nhất có thể. Hai chân trước nó chồm lên cào cấu vào thân cây lộc vừng. Thật ra nó chỉ hù dọa con khỉ cho bỏ ghét thôi chứ có làm gì được đâu, vì cái... "biệt thự" của con khỉ hãy còn trên cao.

   Vấn đề quan trọng là những người trong nhà lúc đó không ai thèm lên tiếng can ngăn. Thì ra cái thứ... "kiêu binh" ngang ngược và hèn hạ như con khỉ này ai ai cũng đều căm ghét.

   Nhưng cuối cùng con chó cũng... thua. Tội nghiệp, nó làm sao biết rằng ông chủ - theo mốt thời thượng của những nhà giàu có quyền thế thời nay - đã cho lắp trước nhà đến 4 cái cameras ! Thế rồi việc gì đến sẽ đến, ông tàn nhẫn đến mức lôi con chó ra giữa sân đánh đòn trước mặt... con khỉ cưng.

   Sau trận đòn chí tử, con chó đáng thương đã bỏ ăn hai ngày... . Vậy mà có lẽ e con khỉ chưa hài lòng hay sao ông còn tuyên bố trước cả nhà ý là : Con khỉ là "trung thành tuyệt đối" với ông, là... " thần tài lộc" của ông . Lần sau nếu con chó còn động đến "thần" thì ông sẽ đem cho hàng thịt. Câu sau cùng ông nhấn mạnh thêm, nhất là cả nhà phải chịu trách nhiệm (!?).

   Riêng con khỉ thì càng ngày càng ranh ma và quá quắt... . Đúng ra còn hơn cả... "kiêu binh". Sáng nào trước khi đi làm ông chủ đều mang ra cho con khỉ hai trái táo Newzealand thơm phức. Trong lúc con chó lấm lét lủi thủi đi theo sau tiễn ông ra cửa thì con khỉ ré lên một tràng tiếng kêu quái lạ rồi ném trái táo ngon lành - chưa kịp có một dấu răng - xuống ngay lưng con chó. Con chó kêu ẳng lên đau đớn rồi cúp đuôi tủi nhục chạy vô nhà. Sau lưng nó là tiếng cười ngặc nghẹo của... ông chủ lẫn tiếng kêu ré chí chét đầy hả hê của con khỉ. Một người một khỉ thật là đồng điệu làm sao!

 

   Quả là quá tệ! Nó muốn hành hạ ức hiếp ai cũng được. Không có hình ảnh và âm thanh nào vô lý và vô... tâm đến như vậy.

   Nhưng, đó mới chỉ là một nạn... thú, tiếp theo mới chính là một... nạn nhân đúng nghĩa. Không ai xa lạ, đó là cậu lái xe hiền lành siêng năng của chính ông chủ nhà giàu. Cậu này vốn là một... kỹ sư điện, tốt nghiệp hai năm trời nhưng đội đơn mấy chục nơi... . Nơi thì đòi phải có... kinh nghiệm, nơi đòi phải đóng thế chân (!?) thật nhiều tiền, có nơi nhận rồi hứa hẹn nhưng phải chờ đợi kéo dài thật khó hiểu (!). Có nơi nhận thử việc nhưng lại không trả lương... .

   Quá khổ, cậu ta về quê nhờ cha mẹ cho tiền học tiếp cái bằng lái xe rồi giấu người nhà cùng chòm xóm đi làm lái xe cho ông nhà giàu này được hơn năm nay.

   Hôm đó cậu đi sau và cùng ông chủ từ trrong nhà hướng ra cổng. Ngang cái biệt thự của con khỉ nó cao hứng thế nào mà la chí chóe rồi từ trên cao tè ngay vào đầu cậu ! Đồ... "kiêu binh" ! Nó muốn làm gì thì làm hay sao!?

   Tức quá sẵn xâu chìa khóa trong tay, cậu ném mạnh vào mình con khỉ và mắng: " Đồ khỉ ! Đồ... thú vật !!". Thế là hậu quả tai hại xảy ra... .

   Cậu tài xế bị ông chủ mắng té tát. Nào là không biết... thương yêu loài vật (!?), Không có... tình cảm. Giữa "con người" và "con thú", trong trường hợp này "con" nào đáng thương hơn đây!? Nếu con khỉ là hiện thân của thứ "kiêu binh" thì cái ông chủ nhà giàu này phải gọi cho xứng tầm là thứ... "kiêu quan"... .

   Vì... . Ai cũng đoán ra được, sáng hôm sau cậu lái xe được gọi đến, lãnh dứt tiền công những ngày làm chưa đủ tháng, thế thôi... . Thất nghiệp lại hoàn thất nghiệp chỉ vì một... con khỉ !! Ông chủ đã có ngay lái xe mới... .

   Chuyện cậu lái xe đã vậy chuyện sau đây càng đáng thương không kém.

   Một bà bán vé số dạo đi ngang qua, thấy có con khỉ ngồ ngộ nên dừng chân đứng nhìn. Chỉ có cái... "tội" nhìn thôi đã bị con khỉ ném cho trái táo cắn dở trúng ngay mũi khiến máu chảy có giọt. Bà ta hoảng hốt chạy đi tìm người giúp đỡ' trong tiếng khọt khẹt khoái trá của con khỉ. Tội nghiệp, thân phận nghèo bà chỉ kiếm đủ hai bữa cơm, giàu có chăng là chỉ những quan chức ngành vé số. Bán vé số kiếm sống mà còn bị hiếp đáp bởi chỉ một... con khỉ!

   Có điều quái lạ là theo thời gian, con khỉ càng tốt tươi kiêu binh bao nhiêu thì ông ta lại càng... "may mắn" bấy nhiêu. Nói cụ thể, ông càng giàu có thêm lên. Cái dinh cơ đồ sộ ông ở nâng cấp sửa sang mấy lần thì cái "biệt thự" trên cây lộc vừng của con khỉ cũng nâng cấp y chang như vậy. Quan hệ giữa người và... khỉ, hay nói khác hơn giữa ông và... "thần tài" ngày càng khăng khít. Đến mức ông có lúc tháo cả dây xích trên cổ con khỉ để nó tự do ngồi ăn trái cây với ông.

   Người nhà và cả hàng xóm ái ngại nói nếu như vậy rủi nó bỏ đi mất làm sao?

   Ông buông ra tràng cười của kẻ hãnh tiến, nói về "tên kiêu binh" bằng cái giọng tự mãn của một... "tên kiêu ngạo" !!... : " Nó bỏ tui làm sao nó sống, nhất là sống giống được như những gì tôi đã lo cho nó? Nó chỉ có thể là... một kẻ "Trung Thành Tuyệt Đối" với tôi thôi. Nó cứ tiếp tục đem... "may mắn" cho tui, tui tiếp tục sẽ cho nó cuộc sống như thế đó... " .

   Thật khá khen cho ông, đã dám nói thẳng một cách trần trụi về mối quan hệ này.

   Nói được đến đây vẻ mặt ông tràn trề mãn nguyện, ông ngữa tay hướng về căn "biệt thự thu nhỏ" trên cây lộc vừng như để minh họa thêm cho lời nói. Trên ấy loáng thoáng là bóng "thần tài" của ông với ánh mắt láo liêng, đang nhẩn nha nhấm nháp mấy trái chuối vàng ươm nhập từ Nam Mỹ... .

 

   *   *   *

 

   Hôm nay nhà ông có tiệc, một việc bình thường đối với một người làm ăn lớn và... giao thiệp rộng như ông.

   Thật ra ông có rất nhiều chọn lựa. Ông đã tới lui tiếp khách - và cũng để ăn chơi trác táng - ít gì cũng cùng khắp chiều dài đất nước này. Các nhà hàng 4-5 sao, các khu du lịch cao cấp và nổi tiếng, ông đều đã đến để... tiếp khách rồi. (còn tiếp phần 2)

 

                                 HUỲNH VĂN HUÊ (01 - 2016)

 

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 73058)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73800)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73893)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72617)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 80996)
  Hôm nay “Hội Ngộ Trùng Phùng”, Thầy trò, bè bạn, vui mừng gặp nhau. Thỏa lòng mong ước bấy lâu, Tha phương hội ngộ cố tri Ngô Quyền.
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 71964)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73802)
Nếu dân ca được đặt lại khúc Mười Thương Mình sẽ hát Thương Trường Tôi Thứ Nhất Em sẽ hát Một Thương kỷ niệm một thời còn xanh ngắt Những thương nhớ khác nào cũng xếp thứ hai, ba …..
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75285)
    Năm mươi ngọn nến, thắp lung linh, Sinh nhật trường ta thắm đượm tình.  
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75478)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74056)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80457)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74030)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75797)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69274)
  Để tưởng nhớ Anh Nguyễn Phong Cảnh và  chia sẻ nỗi buồn với chị Ma thị Ngọc Huệ,  cựu học sinh Ngô Quyền .  
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69053)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73682)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 71366)
    Ảnh xưa nhìn thật đâu ngờ, Thầy, Cô, Bạn cũ bây giờ nơi đâu ?
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69295)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66475)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 36023)
         Xin vĩnh biệt anh…người bạn đời 37 năm!
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 72037)
Mừng Vui Hội Ngộ Ngô Quyền Cựu Chúc Nhau Giai Lão Bách Niên Lưu.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 34769)
Cảm xúc ghi lại sau ngày họp mặt gần nửa tháng.   Có dịp lắng lòng nhìn lại việc đã qua.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 70137)
Mười năm trên đất Mỹ Dẫu có nhiều cuộc vui Nhưng tận cùng nỗi nhớ Vẫn ngậm ngùi chưa nguôi.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 74322)
ĐÓN mấy Đông qua nơi đất khách, CHÀO Xuân tuổi hạc mãi dần cao, NGÀY tháng trôi nhanh vẫn ước ao HỘI ngộ cùng nhau sẽ có ngày, TRÙNG dương bão nổi gây ngăn cách.... PHÙNG thời sẽ giúp gặp cố tri
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73033)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 42124)
  Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65385)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73639)
Ai thắp trong tôi niềm tin tuổi dại Tin ngày mai đường ngọc mát chân son.