Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - NGÀY GIỖ MẸ

29 Tháng Mười 20157:01 CH(Xem: 26068)
Kiều Oanh Trịnh - NGÀY GIỖ MẸ

gio me

 

Tháng mười năm nay, khí hậu thay đổi bất thường, ban ngày thì nóng, đêm đến nhiệt độ lại xuống thấp có hôm phải bật lò sưởi lên mới đủ ấm. Lá trên cành thi nhau chuyển màu, chỉ một cơn gió nhẹ thoảng qua cũng đủ làm rơi rụng hàng loạt lá vàng đầy sân cỏ ... Mùa Thu đến rồi…

Trong chu kỳ 4 mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông, Thu có thể nói là mùa đẹp nhất trong năm. Thu thơ mộng, trữ tình, Thu là nguồn cảm hứng cho thi, nhạc sĩ, Thu đem tình yêu đến cho muôn loài, mùa của cây trái chín mùi, và là mùa gặt hái của nhà nông, vv...  Nhưng Thu lại là mùa buồn nhất của tôi -- Mùa Thu tôi mất Mẹ.

Cách đây 5 năm, Thu đã cướp mất đi người Mẹ thương yêu nhất của chúng tôi. Mẹ tôi đã ra đi vào một ngày giữa Thu ảm đạm.  Hôm nay là ngày giỗ Mẹ. Buổi sáng tôi đây thật sớm để sửa soạn mâm cơm cúng Mẹ, cố moi trí ức để nhớ xem ngày xưa Mẹ thích ăn những món gì? Và chợt nhớ rằng Mẹ tôi thích nhất là món gà luộc rắc lá chanh thái chỉ, chấm muối tiêu chanh. Ngày hôm qua tôi đã lặn lội tìm mua được một con gà đi bộ vàng ánh về luộc. Tôi theo cách luộc gà Mẹ dạy ngày xưa. Món gà luộc tuy rất đơn giản, nhưng nếu luộc không đúng cách thì sẽ bở, và mất ngon, nên Mẹ tôi luộc gà rất tỉ mỉ.

Trước tiên là phải chọn mua 1 con gà ta nếu mua gà còn sống về luộc thì nên chọn gà trống thiến, khỏe mạnh, có bộ lông bóng mượt. Với gà đã làm sẵn, thì chọn con có da màu vàng mơ tự nhiên và mỏng đều toàn thân, thịt săn chắc, không nhiều mỡ. Gà công nghiệp luộc thịt sẽ bị mềm bở, không giòn và ngon, nên mua gà ta hoặc gà thả vườn. 

Cách luộc gà của Mẹ tôi rất ngon nhưng hơi cầu kỳ một tí. Bỏ gà vào nồi nước lạnh, như vậy thịt sẽ chín dần từ ngoài vào trong. Nếu để nước sôi mới cho vào, gà khó chín đều, da sẽ nứt. Nếu là gà đông lạnh, phải để tan hết đá rồi mới luộc. Khi luộc để bụng gà năm sấp và đổ nước cho ngập cả con gà, đập dập 1 miếng gừng và 1 củ hành tây lột vỏ bỏ chung vào nồi nước luộc gà thêm 1 muỗng café muối cho đậm đà. Không dùng nồi quá to vì sẽ tốn thời gian lâu hơn, mà nồi quá nhỏ cũng khó trở gà cho chín đều.

Khi nước đã sôi hớt bọt thật kỹ, vặn nhỏ lửa, luộc gà khoảng 5 phút rồi tắt bếp và đậy vung kín chừng 20 phút, dùng cây xiên thịt xâm vào chổ đùi gà, nếu xâm dễ dàng, nước tuôn ra không có màu đỏ là gà đã chín. Tính ra luộc một con gà thì khoảng 20-30 phút. Nếu muốn gà luộc có màu da bóng mọng thì sau khi vớt gà ra, nên nhúng ngay vào nồi nước đá lạnh, đợi gà nguội hẳn mới lấy ra. Nếu không, da gà sẽ bị khô và đậm màu. Muốn gà có màu vàng đẹp và thơm thì để thịt ráo nước một chút, dùng 1 củ nghệ, giã nhỏ vắt lấy nước trộn với 1 muỗng café dầu mè quét một lớp lên da, gà sẽ có màu vàng bóng và căng mượt, trông rất hấp dẫn.

Luộc gà tưởng là  đơn giản nhưng là cả 1 công trình, tỉ mỉ, chỉ quên một tí là con gà luộc sẽ không ngon. Quan trọng nhất khi luộc gà phải canh chừng, đừng để cho nồi gà luộc tự sôi rồi bỏ đi làm việc khác thì thịt gà rất dễ bị mềm nhão!

KOTThế là món gà luộc cúng Mẹ đã thành công. Phần sắp gà lên đĩa cũng cầu kỳ không kém. Tôi cũng theo cách mẹ dạy chặt từng miếng gà vuông vuông hình quân cờ, xếp từng miếng thit vào 1 cái đĩa nhỏ lựa những miếng thịt gà vuông vắn có đầy đủ da gà, sắp mặt có da xuống trước cho thật vung đĩa, những miếng gà vụn không có da thì sắp ở phía giữa đĩa, xong lấy 1 cái đĩa khác to hơn đĩa xếp thịt gà, úp 2 đĩa vào nhau rồi lật ngược đĩa gà vừa sắp lên cái đĩa trống, lúc này thì những miếng thịt gà luộc vàng tươi được nằm gọn gàng trong cái đĩa to vàng óng ánh, trên mặt tôi rắc 1 ít lá chanh cắt nhuyễn. Tôi đã có được một đĩa thịt gà luôc màu sắc vàng tươi, xen những cọng lá xanh thơm phức bên cạnh 1 đĩa muối tiêu với vài lát ớt cắt nhỏ thêm mấy múi chanh tươi.

Phần nước luộc gà, tôi nấu canh miến thả một ít măng khô, 1 đĩa chả giò, vài khoanh giò lụa, và một đĩa xôi, thêm 1 bình hoa và khay trái cây bày lên bàn thờ cúng Mẹ. Mâm cơm giỗ Mẹ tôi chỉ giản dị như thế, nhưng tôi biết Mẹ sẽ thích vì toàn những món Mẹ tôi hay dùng ngày xưa. Mâm cỗ tuy không cao lương gì mấy, nhưng không thiếu màu sắc mà lại toàn những món ăn Mẹ tôi ưa chuộng.

Lòng tôi ấm lại, dù biết, cúng giỗ chỉ là một hình thức để tưởng niệm Mẹ hiền, Người Me kính yêu của chúng tôi, chứ chả biết Mẹ có về ăn được không? Nhiều khi tôi tự nghĩ, thế giới vô hình thật khó hiểu, không làm sao mình có thể biết được những người đã khuất có thực sự hiện diện ở cõi niết bàn hay ở một nơi nào đó xa xăm và có nhìn thấy mình không? Hay là cát bụi sẽ trở về với cát bụi? Nhưng lòng tôi thật sự yên tâm hơn mỗi khi làm cơm canh cúng ba mẹ tôi vào những ngày giỗ Tết. Đó là lòng tưởng niệm đến tổ tiên, ông bà, cha mẹ, sau là để cho các con cháu, lũ trẻ lớn lên nơi xứ lạ quê người nhớ đến gia tộc và còn giữ được những truyền thống gia đình, nhân ngày cúng giỗ…Cả nhà cùng về tưởng niệm đến các bậc tiền bối và quây quần bên mâm cơm cúng các Cụ.

Mẹ kính yêu

Hôm nay là năm giỗ thứ năm kể từ ngày Mẹ lìa xa chúng con. Con làm mâm cơm nho nhỏ để cúng Mẹ. Thấm thoát mà mẹ đã ra đi 5 năm rồi. Mau qua. Mới ngày nào con còn được Mẹ chỉ dẫn những đường kim mũi chỉ, đan từng chiếc bí tất, cái nón xinh xinh cho các cháu ngoại của con mà nay Mẹ đã thênh thang ở một cõi xa xăm nào đó, và con thì chắc không bao giờ có thể gặp lại Mẹ nữa. Có nhiều đêm con mơ thấy Mẹ về, lần nào Mẹ cũng cho con món này, món kia như ngày con còn bé. Con nhớ ngày gia đình mình mới di cư vào Nam, cả nhà chỉ trông vào lương hướng của Ba, nên không dư giả gì, Mẹ phải vén khéo lo toan nhận lãnh may quần áo… nhờ khéo tay thêu đan mà Me nhận được nhiều hàng đặt, rồi Mẹ còn nấu cơm tháng cho các chú độc thân để kiếm thêm chút tiền còm phụ với Ba nuôi đàn con nhỏ xíu chưa giúp được gì cho cha mẹ cả. Mẹ thức khuya, dậy sớm thật vất vả. Nhìn Me cực khổ con thật xót xa, nhưng lúc đó con còn bé, lại lo học hành nên tuy thương Mẹ nhọc nhằn mà chẳng biết làm sao hơn, chỉ biết cố gắng học giỏi để ba mẹ vui lòng.

Rồi Ba đột ngột ra đi, để lại cho Mẹ 1 đàn con 5 đứa còn nhỏ dại, cũng chính Mẹ đã tần tảo lo toan cho các con ăn học nên người, Lòng Mẹ bao la, một đời hy sinh cho chồng con. Từ một cô Út con quan, được nuông chiều như trứng mỏng, thế mà khi về với Ba, một tay Me quán xuyến cả một gia đình nhà chồng, Me tháo vát trông coi cửa hàng buôn bán của gia đình Ba một cách thông thạo Mẹ thật tuyệt vời, hình ảnh Mẹ hiền sẽ mãi mãi hiện diện trong tim con.

Mẹ kính yêu!

Hôm nay nhân ngày giỗ Mẹ, chúng con kính dâng lên Mẹ mâm cơm cúng giỗ, tuy giản dị nhưng toàn những món hợp khẩu vị của Mẹ ngày xưa và một tấm lòng tưởng nhớ của các con cháu hướng về Mẹ. Nhớ về Mẹ hiền, con xin tụng chân kinh, kính mong nơi phương nào đó Mẹ vui hưởng an nhàn, thâm tâm thanh tịnh, Mẹ sẽ mỉm cươi nhìn xuống các con, cháu của Mẹ nơi đây đang tưởng nhớ về Mẹ với tất cả lòng thành kính thương yêu, gửi đến Mẹ hiền từ của chúng con.... Kính mong Mẹ phù hộ cho gia đình các con, cháu của mẹ luôn yên bình, hạnh phúc.

 

Kiều Oanh, Virginia, October 2015

(Giỗ Mẹ năm thứ Năm)

 

thu ve con nho me


 

 

*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới
và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
Nhạc phẩm "Một Cõi Đi Về"; Trịnh Công Sơn sáng tác, guitar Vô Thường. 
Kiều Oanh thực hiện youtube

 

 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 81993)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37837)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 73659)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77478)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 36123)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 40378)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75460)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39170)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 34051)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 36872)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 69111)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39294)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80504)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 73986)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65657)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 33820)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 42866)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38575)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46334)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 71684)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34503)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78419)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68726)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66801)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76171)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38706)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 81374)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76739)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?