Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Cỏ Non - VU LAN NHỚ MẸ

26 Tháng Tám 20151:10 SA(Xem: 23938)
Cỏ Non - VU LAN NHỚ MẸ

VU LAN NHỚ MẸ

CN

metrongmo

“…. Ầu ơ! ví dầu cầu ván đóng đinh

Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi

Khó đi Mẹ dắt Con đi

Con đi Trường Học, Mẹ đi Trường Đời, …”

                                                                                 

Câu ca dao mà Mẹ tôi thường ngồi đưới đất, đong đưa võng và hát ru cho tôi ngủ khi tôi mới lên năm, vẫn còn hằn sâu trong trí não tôi. Thuở lần đầu tiên chưa biết gì, tôi thường hay thắc mắc và im lìm để yên trong bụng. Mỗi ngày càng lớn lên, tôi như hiểu biết thêm và như thấm thía được ý nghĩa của câu ca dao nầy. Tôi thường lẽo đẽo đi theo Mẹ tôi khắp nơi ra chợ, đi buôn, lên xe, chất hàng, xuống xe, mang hàng đưa cho từng người khách.

… Mẹ thật nhanh nhẹn trong đôi chân và nhiệt tình trong công việc. Mẹ không quản ngại công lao, vất vả. Những giọt mồ hôi lã chã trên trán Mẹ tôi, rớt xuống từng hạt một, lưng áo Mẹ đẫm ướt. Dùng cánh tay mặt quẹt ngang vệt mồ hôi lấm tấm hay nhỏ giọt trên trán, Mẹ tôi vẫn không ngừng nghỉ, vẫn kiên trì cho đến khi xong việc. Tôi thương Mẹ quá đỗi. Tôi bước đến muốn làm một cái gì để giúp Mẹ tôi, kéo, khiêng, phụ hàng từ trên chiếc xe lam xuống, nhưng Mẹ ngăn tôi lại: “Nặng lắm con, đừng đụng vô, nó rớt xuống là giập chân con đó, nặng lắm con, để Mẹ làm từ từ cũng được…”

Khi tuổi Mẹ tôi hơn lục tuần, Mẹ thường vắng nhà buổi tối. Sau khi lo cho Anh Em chúng tôi ăn cơm chiều xong khoảng 5 giờ, Mẹ vội vã chạy ra bến xe để bắt kịp chuyến xe cuối cùng đi lên Tỉnh. Đường từ nhà tới Tỉnh khoảng hơn một tiếng rưỡi. Mẹ lên Tỉnh mua hàng đem về nhà để phân phối cho mấy tiệm bán lẻ. Mẹ phải đi sớm vì mới có đủ hàng và phải về sớm để tránh mất thời giờ phải qua những trạm xét "không cần thiết" trên đường đi và có đủ giờ giao hàng cho tiệm. Tôi không biết Mẹ tôi có được bao nhiêu tiếng đồng hồ để ngủ qua đêm (?), nhưng Mẹ nói là "Trời chưa hừng sáng là Mẹ phải có đủ hàng chất trên xe lam và lên đường về". Chỉ thấy Mẹ về đến nhà lúc sáng sớm, khi tôi mới vừa lồm cồm thức dậy, chuẩn bị sửa soạn để đi học. Sau nầy có dịp, tôi được theo Mẹ lên Tỉnh chơi, Mẹ dắt tôi đến nhà Bà Dì họ và giới thiệu Bà Dì họ đã cho Mẹ tôi trọ ngủ vài tiếng đồng hồ trước khi lên xe lam về. Bà Dì họ nói với tôi rằng: "Con coi Má con giỏi không? Nhà Dì hàng rào tường cao như vậy mà Má con, rất là lịch sự và tự trọng, không muốn đánh thức Dì hay cả nhà dậy để lấy chìa khóa mở cổng rào ra, cứ nhẹ bước, 4 giờ sáng là leo tường đi ra ngoài lấy hàng, xếp lên xe rồi chở về nhà. Dì thật chào thua Má Con". "Ròng rã, liên tục qua mấy năm nay". Chúng Tôi nào có biết? Mấy đứa Con của Mẹ có thấy và nghe được từ trước đến nay đâu? Tôi thật ngỡ ngàng. Nhìn dãy tường hàng rào cao quá khổ tầm vóc của Mẹ tôi, một sự xúc động nghẹn ngào, nước mắt tôi bỗng rớt xuống. Tôi thắc mắc! thắc mắc! cho mãi đến bây giờ. Làm thế nào Mẹ tôi có thể thực hiện được việc leo tường rào cao như vậy??? - Ba tôi trả lời: "Mẹ tụi Con có gì mà làm không được đâu?". "Mẹ rất giỏi và khéo. Khi Mẹ muốn là phải được thôi!"

Tôi tò mò và cứ đi theo Mẹ mà đòi mãi. Một hôm có lần Mẹ "cho phép" tôi được đi cùng chuyến xe lam mà Mẹ bao để chở hàng về với Mẹ. Tôi chứng kiến được sự khéo léo và bươn chải của Mẹ tôi trong việc làm của Mẹ, lúc bấy giờ Mẹ tôi đã trên bảy mươi tuổi rồi. Điều mà tôi không sao xóa mờ khỏi tâm trí tôi là hình ảnh Mẹ tôi rất vô tư, ngồi mé cạnh bên người tài xế lái xe lam, phân nửa mông trên ghế và nửa trên không, ngoài ghế, tay nắm chặt lấy sợi dây nắm để được an toàn, phía trước mặt cạnh bên cửa xe lam. Tôi lo sợ cho Mẹ tôi với ý nghĩ trong đầu là lỡ xe cán đá hay chạy nhanh dằn trên đường, hay xe thắng gấp, liệu Mẹ tôi có giữ được sự an toàn cho tánh mạng của Mẹ không?. Tôi muốn nhắc nhở Mẹ tôi sự nguy hiểm mà tôi thấy trước mắt tôi. Dường như Mẹ tôi không cho đó là điều phải lo. Vì trên chuyến đi với tôi lần đầu đó Mẹ tôi đã trải qua đều đặn mỗi ngày, ít nhất là hơn hai năm qua?. Tôi ngồi phía hàng ghế chở hành khách phía sau xe lam, tìm cách lú mặt, mắt, xuyên qua chỗ trống bên góc chiếc xe lam, ngay sau lưng chỗ Mẹ tôi, nhìn Mẹ tôi và cầu nguyện sự an lành đến với Mẹ. Chăm chú canh chừng Mẹ, lỡ có sơ hở, nguy hiểm gì thì báo cho Mẹ hay ngay. Thầm nghĩ chuyến xe đi theo Mẹ kỳ nầy có thể rất là bổ ích. Khác với ý nghĩ và tưởng tượng của tôi, sự xốc vác, lanh lợi của Mẹ tôi không thể ngờ được. Tư thế Mẹ ngồi trên chiếc xe lam, Mẹ biết Mẹ phải làm gì trong suốt chuyến xe chạy. Thật ra Mẹ có ngồi thật lâu đâu. Chạy được một đoạn đường ngắn là xe phải dừng lại nơi trạm kiểm soát, dù Trời lúc bấy giờ còn tờ mờ tối, chưa sáng hẳn. Mẹ bước xuống xe nhanh, bước sang trình giấy cho người kiểm soát, dường như họ đã biết Mẹ tôi mỗi ngày nên khi thấy Mẹ tôi, chưa kịp qua đến bàn, họ đã khoát tay để Mẹ đi. Nhanh chân Mẹ quay bước trở về chỗ ngồi trên xe lam, và xe bắt đầu nổ máy tiếp tục chạy.

Qua một vài trạm không xa lắm xe lại dừng lại để kiểm soát, xe lại được khoát tay cho chạy. Dường như Mẹ ngồi không bao lâu, xe chạy không bao lâu lại dừng lại. Trạm kiểm soát đâu mà nhiều quá. Mẹ tôi nghĩ đúng vì may mà Trời còn chưa sáng không có nhiều xe chứ nếu Mẹ đi trể, và những trạm cứ cách nhau không xa như vậy Mẹ sẽ mất bao nhiêu thời giờ, nếu phải chờ, đến phiên lượt mình đến sau nhiều xe đò lớn, rước khách với nhiều phức tạp trên xe. Và xe Mẹ tôi không cần phải kiểm soát như những trạm vừa qua và khi về đến nhà thì chắc quá trưa, làm sao giao kịp hàng cho tiệm. Đôi lúc có một vài trạm, Xe Mẹ tôi vẫn dừng lại như lệ và người phụ trách trạm khi nhìn thấy Mẹ tôi, Anh ngáp vắng, ngáp dài và nói với Mẹ tôi: "Thiếu café!". Mẹ tôi mỉm cười và nhanh nhẹn tiến đến phía Anh và Anh cũng bước tới, Mẹ nhét vội vào tay Anh, rồi quay người lại xe, khoát tay bảo tài xế xe lam lên xe đi. Nhiều sự việc xảy ra nhanh chóng, chớp nhoáng, ... trước cặp mắt xoe tròn và đầy ngạc nhiên của tôi. Tôi cảm thấy thương Mẹ tôi vô cùng tận.

Trong khi tôi đến Trường học một cách vô tư, vui đùa, thoải mái, chăm chỉ nghe lời giảng dạy của Thầy Cô,... thì trong lúc đó Mẹ tôi phải vất vả, nặng nhọc, bon chen, đối đầu với tất cả những hiểm nguy, thách thức của cuộc sống ngoài trường đời một cách can trường và vô điều kiện chỉ vì lòng yêu thương cao cả của người Mẹ đối với những đứa Con. Làm sao tôi có thể quên được Mẹ tôi? Làm sao tôi có thể ngăn chận được những xúc động dâng tràn rào rạt trong lòng Tôi khi nghĩ đến Mẹ tôi?

 

Tôi vẫn không sao kiềm được nước mắt tôi rớt xuống vì Mẹ ơi, Mẹ đã thật sự xa Con rồi. Con nhớ Mẹ vô cùng. Ngày Vu Lan nhớ Mẹ.

 

Cỏ Non,

Maryland, Ngày Lễ Vu Lan, Tháng Tám Năm HaiKhôngMộtNăm.

09 Tháng Ba 2024(Xem: 449)
Sau bao năm thăng trầm trong cuộc đời có nhiều mất mát có nhiều thay đổi nhưng tình yêu âm nhạc trong anh vẫn sống mãi. Anh đã vui trong niềm vui và buồn trong nỗi buồn ...
08 Tháng Ba 2024(Xem: 989)
Xuân từ “Lục bát “bước ra? Ngắm Anh Đào nở sắc Hoa trắng ngần! Xuân đi Xuân đến bao lần? Mời tới Lễ Hội ân cần thiết tha!
24 Tháng Hai 2024(Xem: 1713)
Mùa trăng đầu năm tháng giêng Trông như ánh mắt mẹ hiền yêu thương Dù cho xa cách hai phương Sáng soi vằng vặc độ lường nguyên tiêu.
23 Tháng Hai 2024(Xem: 432)
Hãy viết thêm lời nguyền trên là - Lá vẫn xanh xanh mùa thủy chung - Cho trăm năm chỉ là chút tình - Hãy nâng niu giọt nắng mong mamh
03 Tháng Hai 2024(Xem: 1703)
Có thể nói đọc báo Xuân trong những ngày Tết là thú tiêu khiển tao nhã, là món ăn tinh thần lành mạnh, là nét đẹp văn hóa của cha ông đã có từ xa xưa,
21 Tháng Bảy 2023(Xem: 3428)
Rủ nhau về lại "NGÔ QUYỀN" Gặp thầy, gặp bạn huyên thuyên nói cười "TRƯỜNG XƯA" in dấu trong tôi DIAMOND SEAFOOD đón mời thân thương
20 Tháng Bảy 2023(Xem: 4815)
Tham dự buổi Picnic hôm nay, gồm cựu học sinh NQ, thân quyến và một số thân hữu của Anh Phẩm, Chị Lynh khóa 6, vốn có cảm tình đặc biệt với NQ,
12 Tháng Bảy 2023(Xem: 5388)
Bầu trời tháng Bảy đẹp như mơ Sinh Nhật 6 nàng tặng rổ…thơ HOÀI NIỆM, NGUYÊN NHUNG tài khó đoán TƯỞNG DUNG, PHƯƠNG THUÝ giỏi không ngờ!
12 Tháng Bảy 2023(Xem: 4537)
Ai có quay về chốn cố hương Xa xôi cách trở mấy cung đường Hỏi giùm: "Người cũ còn nhung nhớ?" Đất khách bôn ba đời lữ thứ Quê người lận đận kiếp phong sương Nhắn hộ: "Tình xưa vẫn vấn vương"
28 Tháng Sáu 2023(Xem: 5162)
Trong chỗ riêng tư, tôi chia xẻ những tâm tình với Bùi Giáng, với Phạm Công Thiện trong sự ngậm ngùi về số phận không may dành cho họ.
20 Tháng Ba 2023(Xem: 5415)
Nước Mỹ là miền đất hứa đã luôn mở rộng vòng tay chào đón và tạo cơ hội tốt cho bất kỳ ai, miễn là họ có khát vọng vươn lên và phải nỗ lực thực hiện bằng được khát vọng ấy.
04 Tháng Ba 2023(Xem: 5485)
Sau khi trải nghiệm tàu ra vào kênh tôi không ngạc nhiên khi Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ đã xếp kênh đào Panama là một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại.
19 Tháng Hai 2023(Xem: 5820)
Trong lúc Kansas City Chiefs vui mừng trong rừng confetti thì đội Philadelphia buồn vì vừa đánh mất chức vô địch trong tầm tay khi chỉ còn 8 giây nữa là kết thúc trận đấu.
10 Tháng Hai 2023(Xem: 5298)
Nàng chợt nhận ra… Ồ! bức tường nghiêng! Sao đêm nay nàng mới nhận ra bức tường của nàng đã nghiêng?!
22 Tháng Giêng 2023(Xem: 9749)
vẽ trái tim tôi mầu đỏ nhạt, hay hồng… đã từ lâu, tôi nghĩ tim. chỉ để yêu thôi thỉnh thoảng. để giận hờn… nay. sao tim bối rối?*
11 Tháng Giêng 2023(Xem: 6931)
Đang vào những ngày đầu năm Dương lịch và tiếp đến sẽ là một cái Tết cổ truyền thiêng liêng rộn rã... . Xin có vài dòng ghi lại buổi họp mặt “ Cựu học sinh Trung học Ngô Quyền - Biên Hòa “
20 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5681)
World Cup 2022 khép lại với trận chung kết có nước mắt nhiều hơn nụ cười, chỉ có 45 triệu người (Argentina) vui, mà có đến 65 triệu người (Pháp) buồn.
17 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 6904)
Suốt cả cuộc đời Voi hoạt bát chỉ chuyên tâm tu học, hết lòng phụng sự Thiên Chúa và luôn Giúp ích cho đời. Tưởng chừng gieo nhiều hạt tốt sẽ gặt lắm quả lành,
02 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5770)
Nói cho cùng, phải chăng số phận của bà Lê Vũ Anh đã được chính cha ruột của mình định đoạt vì ý hướng mong muốn con gái thành công.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 6420)
Một cuốn sách, đọc, sẽ làm phấn khởi một số rất lớn người trong chúng ta, vì qua những gì đọc được. Cuối cùng cái chiến thắng trông chờ lâu nay, sẽ chắc chắn hiện hình.
28 Tháng Mười 2022(Xem: 6528)
Chịu khó đọc giáo sư Nguyễn Văn Trung, ta sẽ gặp một nhà trí thức dấn thân với các giá trị cốt lõi rõ rệt: khoa học, khai phóng
01 Tháng Chín 2022(Xem: 16003)
Viết những dòng tâm can này vào ngày Nguyễn Văn Kỷ Ngọc Thuyền - bé Bi con tôi tròn 46 tuổi, trái tim thương tật của người cha Mai Quan Vinh chỉ khát khao duy nhất một điều
31 Tháng Tám 2022(Xem: 7128)
Tôi phải thú thật một điều là chưa có tiệc sinh nhật nào tôi đi dự mà vui vẻ và thật tình như vậy. Người giới thiệu chương trình, ca sĩ lên hát và quan khách đều đến tham dự với sự mến thương và yêu quý Hạnh
29 Tháng Bảy 2022(Xem: 7243)
Anh là một hòn đá cương nghị, anh được đặt đúng chỗ và đúng thời điểm nên đã chuyển hướng cả một dòng âm nhạc mang bản sắc Việt Nam.
28 Tháng Sáu 2022(Xem: 9105)
Người bỗng về theo mùa nhuốm heo may Chút hương thầm xin là gió cứ bay Theo áng mây về cuối trời xa thẳm Đừng cho lòng rung lại những tàn phai…!