Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - TUI ĐI DỰ TIỆC TẤT NIÊN BIÊN HÒA 2014

30 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37253)
Hoàng Duy Liệu - TUI ĐI DỰ TIỆC TẤT NIÊN BIÊN HÒA 2014


Tui đi dự tiệc Tất Niên Biên Hòa 2014


 Bắc Cali hôm nay trời trong trong nắng hồng hồng thằng tui đi dưới nắng, tay ôm chồng sách nặng xệ vai mang đi tặng cho mấy cái quán tiệm VN quanh vùng tui ở. Năm ngoái khi thấy tui vừa ăn phở vừa đọc đặc san Biên Hòa bà chủ quán xề lại hỏi thăm, nên năm nay tui xin Tuyết Hương một thùng vài chục quyển, mang tặng bà con đọc lúc Xuân về cho biết văn nghệ người xứ Bưởi.

 Trong khu phố này có hai cái chị Bắc kỳ 54 mở tiệm hớt tóc, vò đầu tui đã trên mười năm, rồi mà tui đâu có biết họ cũng là bà con Biên Hòa một thuở Tam Hiệp Hố Nai. Cho đến lúc gần đây nghe tui nói hồi nhỏ đi học Ngô Quyền một chị la lên:

- Học Ngô Quyền là giỏi lắm đó! Hồi xưa chị thi rớt bị mẹ quất cho mấy roi vào mông.

 Tui đưa mắt ngó. Chắc là mẹ chị yếu tay, cái mông của chị đâu có sưng lên bao nhiêu đâu? Tui nghĩ thầm. Hôm nay tui mang đến tặng chị vài quyển nhìn chị mừng mà tui cũng thấy vui vui...

 Hôm ghi tên đi dự tiệc Tất Niên của hội đồng hương Biên Hòa, Nguyễn Hữu Hạnh đã báo trước cho biết là kỳ này đa số khách tham dự là các bậc trưỏng thượng, nên tui ăn mặc chỉnh tề không dám đi trễ như năm ngoái còn nhờ một nhỏ em thổ địa Bolsa chở đến. Thế mà... Nó thả tui xuống cái chỗ không biết một ai.

 Từ ngoài chỗ đậu xe thấp thoáng sau mấy cành cây phượng tím, tui thấy tấm bảng lớn căng ngang trước nhà hàng có chữ Hòa ở góc tay mặt, nên nghĩ là đúng chỗ bèn hùng dũng bước xuống xe, phất tay bảo cô nàng em cứ đi đi rồi hăm hở bước vô. Cái chị tiếp tân sao mà lạ hoắc ...

- Anh tên gì? Chị hỏi mà tui nghe như sóng nước miền sông Hậu.

- Ừm, anh Hoàng Duy Liệu ...

- Sao em không thấy tên anh trong danh sách? Anh có ghi danh trước hay không?

 Tui gãi đầu ngó xung quanh. Mình đã lạc đến tận miền Tây, trên sân khấu có hàng chữ Hội đồng hương Kiến Hòa. Đành xin lỗi người đẹp đồng bằng Nam bộ mà bước ra cửa.

 Đang đứng chờ cô tài xế thân thương quành xe lại, thì một em cẳng dài tha thướt trong cái áo dài màu hoàng yến nhẹ nhàng bước đến mắt long lanh:

- Anh là Hoàng Duy Liệu? Em có đọc truyện của anh ở trên mạng Thất sơn Châu đốc. Hồi nãy đứng ngoài sau em nghe tên anh ...

 Em chìa tay ra. Tui đưa tay bắt mà tuồng như muốn dời nhà. Từ Biên Hòa đi Kiến Hòa tốn bao nhiêu tiền hả Luận? Tiếc rằng nhỏ em trở lại sớm quá ... Đúng là người đâu gặp gỡ mần chi? Còn mươi năm nữa biết có duyên gì hay không?


0o0


 Chắc là không rồi vì tui đã thấy Tuyết Hương đang ngoác miệng la hai tiếng ...Cậu Liệu! rồi chạy ào đến. Rồi nào là thằng Hạnh, thằng Vân, Thọ Huỳnh Hiệp, anh Tâm anh Chấn chị Tất Ứng và nhiều anh chị em khác tay bắt mặt mừng cũng vừa lúc cô em Ngọc Dung bước vô với anh Sinh cùng một ông già trông có vẻ hiền khô dễ chịu. Ba em đó! Ngọc Dung lẹ làng giới thiệu.

- Dạ. Chào bác! Nhỏ Dung hay ăn hiếp con.

Nó véo tui một cái đau điếng. Anh Sinh cười hì hì.

 Chú Lam bên vũ đoàn khóa 14 đứng dậy mời tui chung bàn, nhưng Ngọc Dung nhứt định bắt tui ngồi chung với anh Sinh bên bàn bên kia, nên tui đành nghe theo sau khi nói với Lam chút nữa anh qua. Năm nay Minh Nguyệt cô em dâu ngày xưa cũ của tui cùng vài em khác của vũ đoàn không có mặt chỉ có em Mai. Buồn 5 phút. Tính hỏi cô em dâu cũ chút chuyện nhà sau khi tui xa xứ năm nào.

 Ngồi vào bàn bên cạnh anh Sinh tui đưa mắt đảo một vòng, không thấy ai trẻ trung cở tui ngoài một số mấy em khóa dưới ở Ngô Quyền như cặp Lam Mai. Anh Chấn đến bàn mời mua giấy số. Tui không hiễu sao ai lại bắt anh làm cái chuyện này nhưng rất mừng là thấy anh rất khỏe mạnh, cơn bịnh nặng đã qua. Tui mua hai chục đồng để trên bàn rồi quên khi xổ số tui đi lang thang ra ngoài trước, tán dóc với mấy anh già già không biết có trúng hay không.

 Chị Ngọc Huệ đến trễ phải ngồi tận trong một góc phòng, như vậy cũng được đi, nhà hàng đỡ tốn tiền điện. Chị bảo nhà không có ai chăm sóc ông già nên tiệc xong chị phải về ngay, không có thì giờ đi cà phê với tui như hai chị em đã tính trước. Chị kéo lại chụp một tấm hình.


blank


 Có tiếng kêu ... Ê ! rồi ai đưa chưn ra chận. Tui dừng lại. A! anh Đỗ Hữu Phương đang bị chị Loan kè một bên như thường lệ.

 Tới đây cho tui nói một chuyện lạ nha. Trong tỉnh BH của mình có ít nhứt là hai “anh nghèo”. Hai ổng đi đâu cũng chỉ có độc một cái áo sơ mi mà thôi, bà con xem lại hình đại hội hay là tiệc tùng hàng năm sẽ thấy. Đó là anh Sinh với cái áo màu xanh lao động và anh Phương với cái áo màu lá chuối. Năm ngoái nhờ tui la ó om xòm, nên bây giờ Ngọc Dung đã mua thêm cho anh Sinh một cái áo trắng hơi cũ, còn anh Phương thì vẫn xanh lơ bụi chuối sau hè trông tội nghiệp quá.

 Kỳ này vắng bóng hai bà chị chịu chơi Tuyết,Thêm cùng với mấy em Vi, Hồng, Hoàng hay Kim Hường nên thấy hơi buồn lẻ loi chút đỉnh, nhưng lại quên ngay vì có những niềm vui lớn khi thấy anh Sinh anh Chấn đã bình phục, Ngọc Dung hớn hở tươi cười. À! Chị Mai vợ của Thọ Huỳnh Hiệp cũng đã khỏe mạnh hơn trước nhiều, nhờ bác sĩ cho đúng thuốc trị liệu trông chị rất hồng hào, kéo ghế đến ngồi kế bên thằng Thọ tính cụng với nó một ly chia vui thì lại bị ai đó réo. Nghe nói thằng Ngãi bị té xe không biết hôm nay đã khá hơn chưa. Thấy mọi người đang bận rộn tui không muốn hỏi thăm chuyện buồn.


hdlieu

 

 Hình như chị Chu Diệu Thi cũng đang bị bịnh không đến dự tiệc được làm tui tiếc hùi hụi. Lỡ mất dịp may mét chỉ vụ nhỏ Thúy Loan dám quậy tui trong Cà phê Cầu Mát. Thôi thì chờ đến Hè trong kỳ đại hội Ngô Quyền ở San Jose vậy.

 Nhìn quanh cũng không thấy anh bác sĩ Minh, anh Phẩm, chị Hảo, hay cô em Diệu Hương v.v... So với buổi tiệc đại hội Ngô Quyền mấy tháng trước số người tham dự có phần ít hơn vì không có những người phương xa. Phải chi có được một ngày toàn thể thầy cô bà con cô bác cậu mợ chú dì anh chị em thân thương tình nghĩa quay quần bên nhau ở Biên Hòa thì vui biết mấy.

 Nhâm nhi ly rượu đỏ mừng Xuân nghe nhạc trỗi bên tai, nhìn anh Chấn, anh Tâm, “anh Hạnh”, Ngọc Dung, chị Ứng, vợ chồng Tuyết Hương tất bật qua lại điều khiển chương trình, anh Thịnh lăng xăng với cái máy chạy lòng vòng chụp hình đủ mọi người, trong lòng tui dậy lên niềm thán phục cái nhiệt tình hoạt động cho đồng hương của các anh chị em. Không có những tấm lòng thân thương tình nghĩa đó thì giờ này đường về xứ Bưởi của tui và bao người khác hẳn vẫn còn mịt mù sương khói.


blankblank

 Đặc san năm nay được mang đến từng bàn trao tận tay từng người, tui chờ xem phần trình diễn hấp dẫn của đôi uyên ương Lam & Mai xong mang ra bên ngoài tìm một góc vắng chầm chậm lật nhẹ từng trang. Cả một công trình hoàn mỹ với những bài viết đặc sắc của những ngòi bút thân quen từ từ đưa tui về lại xóm Ga, con dốc Ngô Quyền cùng khắp nơi trên miền quê cũ. Trước mắt tui hiện ra một Biên Hòa ngày tuổi nhỏ với những em gái lần đầu tiên mặc áo dài trắng chạy xe đạp tung tăng ồn ào từng đám trên đường tỉnh lộ với những anh lính chiến thân quen hiền lành mặt xạm đen màu nắng cháy, cùng những bà già đi chợ trồng rau buôn bán dọc xuôi quần quật cả ngày.

 Lần lượt tên tuổi lừng danh của những người con xứ Bưởi, chạy dài theo dòng lịch sử hiện lên trên tờ giấy trắng trinh nguyên, những cái tên mà tui lúc nào cũng có cái cảm giác trịnh trọng đàng hoàng, sẳn sàng đứng dậy khoanh tay cúi đầu chào khi nhớ đến. Bác Lương Văn Lựu, bácTám Mộng, bác Sáu Nhơn, thầy Châu Kim Ngân, thầy Châu Kim Lang, thầy Tam, thầy Chinh, thầy Bảo, cô Hòa, cô Bàn cùng nhiều người nữa... Những người xưa thân thương năm cũ. Người già rồi sẽ đi qua nhưng người cũ thì sẽ ở mãi trong lòng.

 Chia tay ra về tui thầm nghĩ đến hầu hết tất cả những anh chị em đang ở quê nhà không được dịp có mặt chung vui ngày hôm nay mà nhớ đến một câu tương tự như của anh Trần Kiêu Bạc. Phải chi chỉ có một Biên Hòa.


Bolsa tháng Giêng 2014

Hoàng Duy Liệu 

img_0371-large-thumbnail





09 Tháng Ba 2024(Xem: 451)
Sau bao năm thăng trầm trong cuộc đời có nhiều mất mát có nhiều thay đổi nhưng tình yêu âm nhạc trong anh vẫn sống mãi. Anh đã vui trong niềm vui và buồn trong nỗi buồn ...
08 Tháng Ba 2024(Xem: 1010)
Xuân từ “Lục bát “bước ra? Ngắm Anh Đào nở sắc Hoa trắng ngần! Xuân đi Xuân đến bao lần? Mời tới Lễ Hội ân cần thiết tha!
24 Tháng Hai 2024(Xem: 1724)
Mùa trăng đầu năm tháng giêng Trông như ánh mắt mẹ hiền yêu thương Dù cho xa cách hai phương Sáng soi vằng vặc độ lường nguyên tiêu.
23 Tháng Hai 2024(Xem: 441)
Hãy viết thêm lời nguyền trên là - Lá vẫn xanh xanh mùa thủy chung - Cho trăm năm chỉ là chút tình - Hãy nâng niu giọt nắng mong mamh
03 Tháng Hai 2024(Xem: 1716)
Có thể nói đọc báo Xuân trong những ngày Tết là thú tiêu khiển tao nhã, là món ăn tinh thần lành mạnh, là nét đẹp văn hóa của cha ông đã có từ xa xưa,
21 Tháng Bảy 2023(Xem: 3439)
Rủ nhau về lại "NGÔ QUYỀN" Gặp thầy, gặp bạn huyên thuyên nói cười "TRƯỜNG XƯA" in dấu trong tôi DIAMOND SEAFOOD đón mời thân thương
20 Tháng Bảy 2023(Xem: 4827)
Tham dự buổi Picnic hôm nay, gồm cựu học sinh NQ, thân quyến và một số thân hữu của Anh Phẩm, Chị Lynh khóa 6, vốn có cảm tình đặc biệt với NQ,
12 Tháng Bảy 2023(Xem: 5401)
Bầu trời tháng Bảy đẹp như mơ Sinh Nhật 6 nàng tặng rổ…thơ HOÀI NIỆM, NGUYÊN NHUNG tài khó đoán TƯỞNG DUNG, PHƯƠNG THUÝ giỏi không ngờ!
12 Tháng Bảy 2023(Xem: 4548)
Ai có quay về chốn cố hương Xa xôi cách trở mấy cung đường Hỏi giùm: "Người cũ còn nhung nhớ?" Đất khách bôn ba đời lữ thứ Quê người lận đận kiếp phong sương Nhắn hộ: "Tình xưa vẫn vấn vương"
28 Tháng Sáu 2023(Xem: 5176)
Trong chỗ riêng tư, tôi chia xẻ những tâm tình với Bùi Giáng, với Phạm Công Thiện trong sự ngậm ngùi về số phận không may dành cho họ.
20 Tháng Ba 2023(Xem: 5422)
Nước Mỹ là miền đất hứa đã luôn mở rộng vòng tay chào đón và tạo cơ hội tốt cho bất kỳ ai, miễn là họ có khát vọng vươn lên và phải nỗ lực thực hiện bằng được khát vọng ấy.
04 Tháng Ba 2023(Xem: 5488)
Sau khi trải nghiệm tàu ra vào kênh tôi không ngạc nhiên khi Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ đã xếp kênh đào Panama là một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại.
19 Tháng Hai 2023(Xem: 5831)
Trong lúc Kansas City Chiefs vui mừng trong rừng confetti thì đội Philadelphia buồn vì vừa đánh mất chức vô địch trong tầm tay khi chỉ còn 8 giây nữa là kết thúc trận đấu.
10 Tháng Hai 2023(Xem: 5318)
Nàng chợt nhận ra… Ồ! bức tường nghiêng! Sao đêm nay nàng mới nhận ra bức tường của nàng đã nghiêng?!
22 Tháng Giêng 2023(Xem: 9765)
vẽ trái tim tôi mầu đỏ nhạt, hay hồng… đã từ lâu, tôi nghĩ tim. chỉ để yêu thôi thỉnh thoảng. để giận hờn… nay. sao tim bối rối?*
11 Tháng Giêng 2023(Xem: 6938)
Đang vào những ngày đầu năm Dương lịch và tiếp đến sẽ là một cái Tết cổ truyền thiêng liêng rộn rã... . Xin có vài dòng ghi lại buổi họp mặt “ Cựu học sinh Trung học Ngô Quyền - Biên Hòa “
20 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5700)
World Cup 2022 khép lại với trận chung kết có nước mắt nhiều hơn nụ cười, chỉ có 45 triệu người (Argentina) vui, mà có đến 65 triệu người (Pháp) buồn.
17 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 6908)
Suốt cả cuộc đời Voi hoạt bát chỉ chuyên tâm tu học, hết lòng phụng sự Thiên Chúa và luôn Giúp ích cho đời. Tưởng chừng gieo nhiều hạt tốt sẽ gặt lắm quả lành,
02 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5783)
Nói cho cùng, phải chăng số phận của bà Lê Vũ Anh đã được chính cha ruột của mình định đoạt vì ý hướng mong muốn con gái thành công.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 6427)
Một cuốn sách, đọc, sẽ làm phấn khởi một số rất lớn người trong chúng ta, vì qua những gì đọc được. Cuối cùng cái chiến thắng trông chờ lâu nay, sẽ chắc chắn hiện hình.
28 Tháng Mười 2022(Xem: 6552)
Chịu khó đọc giáo sư Nguyễn Văn Trung, ta sẽ gặp một nhà trí thức dấn thân với các giá trị cốt lõi rõ rệt: khoa học, khai phóng
01 Tháng Chín 2022(Xem: 16014)
Viết những dòng tâm can này vào ngày Nguyễn Văn Kỷ Ngọc Thuyền - bé Bi con tôi tròn 46 tuổi, trái tim thương tật của người cha Mai Quan Vinh chỉ khát khao duy nhất một điều
31 Tháng Tám 2022(Xem: 7144)
Tôi phải thú thật một điều là chưa có tiệc sinh nhật nào tôi đi dự mà vui vẻ và thật tình như vậy. Người giới thiệu chương trình, ca sĩ lên hát và quan khách đều đến tham dự với sự mến thương và yêu quý Hạnh
29 Tháng Bảy 2022(Xem: 7251)
Anh là một hòn đá cương nghị, anh được đặt đúng chỗ và đúng thời điểm nên đã chuyển hướng cả một dòng âm nhạc mang bản sắc Việt Nam.
28 Tháng Sáu 2022(Xem: 9123)
Người bỗng về theo mùa nhuốm heo may Chút hương thầm xin là gió cứ bay Theo áng mây về cuối trời xa thẳm Đừng cho lòng rung lại những tàn phai…!