Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Công Luận - CHÙM THƠ GỬI TẶNG NGƯỜI XƯA

24 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 38716)
Đỗ Công Luận - CHÙM THƠ GỬI TẶNG NGƯỜI XƯA

 

 
CHÙM THƠ GỬI TẶNG NGƯỜI XƯA.

 

chum_tho-large-content

 


Bài thứ nhất.

VỀ CHỢ ĐỒN YÊU DẤU.

 

Ta về phố Chợ Đồn xưa.
Tay đong nước mắt cho vừa nhớ thương.
Từ ta đánh vỡ thiên đường.
Trái si mê rụng nghe vương vấn sầu.
Em về khoát áo cô dâu.
Mình ta đếm bước qua cầu đắng cay.
Mây trên đỉnh núi còn bay.
Nghìn năm ta vẫn mơ hoài dáng Liên.
Ta xa phố thị hoa đèn.
Tay ôm thép súng lên miền đảo hoang.
Ở đây gió núi trăng ngàn.
Đêm ru nỗi nhớ đốt vàng tuổi ta.

 Trà Vinh, tháng 5/1973. 
 Người đất Vĩnh.



Bài thứ nhì.

LỤC BÁT CA BUỒN.

Em về ngủ giữa tay người.
Se sua màu áo cho đời lên cao.
Ta nghe hồn bỗng xôn xao.
Ân tình xưa cũ tiêu dao tháng ngày.
Ta ôm mộng giữa tầm tay.
Mộng đời tan vỡ ta say say buồn.
Trời thu lá đổ muôn phương.
Đêm ta quét lá dọn đường em đi.
Bây giờ còn laị những gì.
Ngày mai em đã vu qui theo chồng.
Em vui bên xác pháo hồng.
Ta ôm nỗi nhớ đi rong giữa đời.
Giờ xin trả lại cho người.
Bờ mi ánh mắt tiếng cười ngày xưa.
Ta đi giữa cuộc gió mưa.
Tay đan nước mắt phân bua cuộc tình.

 Trà Vinh, tháng 5/1973. 
 Người đất Vĩnh.



Bài thứ ba.

THƠ SAY.

Ta bên một túi thơ đầy.
Nửa bi đong rượu để say quên đời.
Trong ta máu đỏ ngừng trôi.
Rượu say, say tỉnh nghe đời ngã nghiêng.
Tay trăm nhánh mọc ưu phiền.
Đong đưa nổi nhớ lên triền lũng cao.
Bây chừ tình ái xanh xao.
Tay đan nước mắt ta đào mộ ta.

 Trà Vinh, tháng 7/1973.
  Người đất Vĩnh.



Bài thứ tư.

MỘT THUỞ YÊU NGƯỜI.

Em đã đến như triều dâng thác lũ.
Cuốn hồn ta giữa cơn sóng xô bồ.
Nắng hanh vàng cho hoa tình nở nụ.
Ta quay cuồng thành tượng đá ngây ngô.
Chiều tan học ta về qua phố cũ.
Tìm dáng em trong màu mắt thân yêu.
Ngày tháng đó tình hồng lên rộn rã.
Yêu rất nhiều như một thưở người yêu.
Rồi một thưở sông buồn gieo sóng nhớ.
Ta ra đi cho vẹn ước mơ xưa.
Tình ngỡ đẹp nên tình vẫn đợi.
Nhưng tin yêu đã lạc bến mong chờ.
Ta trở laị bằng linh hồn tượng đá.
Ôm trái sầu nghe nhức nhối đường tim.
Con thuyền cũ giờ ra đi vội vã.
Ta muôn đời theo dõi dấu chân chim.
Dòng sông nào cũng xuôi về biển cả.
Ngưới con gái nào rồi cũng theo chồng.
Em giờ đã về nơi xa lạ.
Ta phương này thương nhớ mãi dòng sông.
Một thưở yêu người xanh hồn lá úa.
Nhánh rong rêu mọc phủ cánh tay đời.
Ta trọn kiếp xin làm chim rừng núi.
Tìm tình yêu bên những ánh sao rơi.

 Trà Vinh, tháng 6/1973. 
 Người đất Vĩnh.



Bài thứ năm.
  
  MÙA GIÁNG SINH BUỒN.

-Viết về kỷ niệm buồn của mùa Nô-en 1972 thương đau-
 

 Từ xa về với Biên Hòa.

 Chiều sang sông Hậu, con phà chênh vênh.

 Tưởng chừng sẽ gặp được em.

 Cho vơi thương nhớ, bao niềm đắm say.

 

 Xe vào xa cảng Miền Tây.

 Đèn đêm tỏa sáng, phố đầy người qua.

 Chuông nhà thờ đỗ thánh ca.

 Ngỡ em đi lễ che tà áo nghiêng.

 

 Về qua ngõ vắng nhà em.

 Vườn cau rủ lá treo đèn kết hoa.

 Mới hay đám hỏi người ta.

 Anh về thắp nến đám ma trong hồn.

 

 Đưa tay châm điếu thuốc thơm.

 Nhắp môi chén rượu say hồn thương đau.

 Cuộc tình chưa hiểu được nhau.

 Người ta phụ nghĩa tham giàu gấm nhung.

 

 Xuân sang em đã theo chồng.

 Bỏ con đò vắng buồn trông mây trời.

 Anh nhìn nước lững lờ trôi.

 Mới hay tình đã xa rời tầm tay.

 

 Em ru cháu ngoại ngủ say.

 Đưa tay vuốt sợi tóc may ngã màu.

 Tôi qua chợt thấy lòng đau.

 Bốn mươi năm giấc chiêm bao ngủ vùi.

 Giáng sinh lại đến bên đời.

 Niềm riêng thức giấc, tôi ngồi dõi theo.


 Biên Hòa, ngày 14/12/2011.

 Đỗ công Luận.



  Bài thứ sáu.
 
  THƯƠNG NHỚ NGƯỜI DƯNG.

 

Bỗng nhiên, thương nhớ người dưng.

 Người muôn năm cũ đã từng khổ đau.

 Cho tôi mộng mị chiêm bao.

 Đêm ru nỗi nhớ tiêu dao đỉnh hồn.

 

 Thuở trời và đất gặp nhau.

 Thuở tôi mới biết thế nào là yêu.

 Em khoe dáng ngọc mỹ miều.

 Tôi điên giữa phố những chiều lang thang.

 

 Rồi em cất bước sang ngang.

 Tôi so phím nhạc cung đàn đứt dây.

 Ru tôi nửa mãnh trăng gầy.

 Trăng treo đầu súng, từng ngày nhớ nhau.

 

 Em qua khẻ mím môi chào.

 Tôi cười chợt thấy lòng đau đớn lòng.

 Em giờ khép cửa mùa Đông.

 Có chồng mà vẫn cô phòng quạnh hiu.

 

 Đời em vui ít, khổ nhiều.

 Vui trong nước mắt trăm điều xót xa.

 Chợt nghe thương nhớ người ta.

 Thương cho số kiếp mãi là khổ đau.

 

 Thà rằng đừng có gặp nhau.

 Người Tương giang vĩ, kẻ đầu sông Tương.

 Gặp chi tình khúc đoạn trường.

 Tơ hồng có lúc lạc đường phải chưng?

 

 Bỗng nhiên, thương nhớ người dưng.

 Phải xưa hai đứa thà đừng biết nhau.

 Tôi về vỗ giấc chiêm bao.

 Tìm vui kỷ niệm ngày đầu biết yêu.

 
Biên Hòa, ngày 2/5/2012


Bài thứ bảy

   

GIÁNG SINH LẠI ĐẾN BÊN ĐỜI.

 

Bốn mươi vòng trái đất lăn.

Giáng Sinh lại đến thêm lần suy tư.

Bơi trong ký ức mệt nhừ.

Trái tim rướm máu thật hư không cùng.

 

Bên đời cơm áo bao dung.

Thương ai nhức nhối theo từng bước đi.

Mưa Thu chẳng nói năng gì.

Gió Đông e ấp người đi theo chồng.

 

Xổ lồng chim sáo sang sông.

Lia thia quen chậu tơ hồng sánh đôi.

Người quên bán rẻ tình tôi.

Mùa Đông đến sớm em ngồi ru con.

Cũng may trái đất vẫn tròn.

Bên ni, bên nớ hãy còn gặp nhau.

Dẩu ngăn cách mấy dậu rào.

Vẫn nghe nồng ấm tình trao mắt buồn.

Ngồi nghe nhung nhớ gọi hồn.

Với tay mái tóc không còn như xưa.

Em ngồi tan buổi chợ trưa.

Anh gom nước mắt để mua nụ cười.

Giáng Sinh lại đến bên đời.

Chúa ơi, con muốn làm người thiện tâm.

Xoe tròn hai chữ yêu em.

Vùi chôn xuống đáy mộ phần thương đau.

Biên Hòa, ngày 29/11/2012.


 
Bài thứ tám.

MÙA ĐÔNG NĂM ẤY.



Em cho tôi trái tim rớm máu.

Để mùa Đông giá lạnh thương đau.

Máu không chảy tuôn trào đỏ ngực.

Kết tủa sông băng khẻ mím môi chào.

 

Gom thương nhớ tôi về phố cũ.

Chiều người qua chẳng thấy em đâu.

Nắng ven sông hồn tôi héo rũ.

Nhớ người đi xa mấy nhịp cầu.

 

Em đi bỏ bến sông xưa vắng.

Đò chùng dây nức nở sầu Đông.

Tình xa khuất cuối đường câm lặng.

Người xa tôi giủ áo theo chồng.


Mùa Đông năm ấy tôi buồn quá.

Gắng gượng cười vui tim tái tê.

Tiếng pháo nhà ai rền trước ngõ.

Hoa bướm ngày xưa tỏ lối về.

 

Mùa Đông ấy mặt trời ngủ sớm.

Đêm thật dài nổi nhớ xanh xao.

Tay gối súng ven rừng em đến.

Nhoẻn môi cười ru ngủ tình đau.

 

Giờ tóc xưa ủ màu tuyết bạc.

Bốn mươi năm Đông cũng phai màu.

Thôi em nhé, tình như ảo giác.

Chẳng có gì trói chặt đời nhau.


Cố mà quên hồn chưa nhắm mắt.

Năm, mười năm ẩn hiện đâu đây.

Cho kỷ niệm cuối đầu gục mặt.

Ngồi cùng ta thân xác hao gầy.


Mai thất thểu đi vào huyệt mộ.

Mang tình chôn giấc ngủ ngàn năm.

Ngước mặt nhớ mùa trăng cổ độ.

Nhỏ dùm anh chút lệ thương thầm.


Mùa đông ấy, tôi buồn quá đổi.

Bốn mươi năm có hiểu lòng nhau...


Biên Hòa, ngày 11/11/2012.


 Bài thứ chín


ĐÔNG VỀ, CUỐI MẶT CHÀO THƯA.

-Kỷ niệm 40 năm, ngày chết một cuộc tình-

 

Người đi qua phố dập dìu.

Tôi ngồi dỏi mắt buồn thiu một mình.

Tung bay áo trắng nguyên trinh.

Đưa nhau mừng lễ Chúa sinh ra đời.

 

Thông cao tỏa sáng tầng trời.

Ngôi sao Bắc đẩu soi đời tối tăm.

Trong hang đá lạnh Chúa nằm.

Con chiên đồng vọng hồng ân đức Trời.

 

Tôi nhìn theo ánh sao rơi.

Tìm trong cuối nẻo sao đời hắt hiu.

Chúa ơi, lầm lỡ đã nhiều.

Con xin nhận lấy những điều Chúa răn.

 

Em buồn dấu mặt khóc thầm.

Chỉ lần thôi đủ ăn năn một đời.

Người sao hờ hửng tình tôi.

Để cho lệ nhỏ tuông rơi theo mùa.

 

Đông về, cuối mặt chào thưa.

Bốn mươi năm đủ già nua cuộc tình.

Chấp tay Mừng Chúa Giáng Sinh.

Cho con trọn kiếp sinh linh lụy phiền.



Cho em hạnh phúc ấm êm.

Anh làm ánh mặt trời đêm soi đường.

Lỡ mai sông suối cạn nguồn.

Vẫn còn nước mắt yêu thương ngập hồn.

Bây giờ còn nhớ nhau không...


 Biên Hòa, ngày 18/12/2012.

 Đỗ Công Luận.

 

 

Bài thứ mười.


NỤ CƯỜI CUỐI NĂM.

 

Sáng hai chín Tết bôn chôn.

Bước chân xuống phố Chợ Đồn đông vui.

Chợ Xuân tràn ngập tiếng cười.

Chào nhau buổi sáng, lời mời cuối năm.

 

Cúc vàng tung cánh Xuân phân.

Nụ mai hé nhụy bước chân về cùng.

Cho nhau vừa (dừa), đủ, cầu, sung.

Bán mua trong những nỗi mừng chợ phiên.

 

Trưa về ngang ngõ nhà em.

Người xưa tựa cửa bên thềm pha phôi.

Em cười rạng rỡ cùng tôi.

Bốn mươi năm có tiếng cười chào nhau.

 

Đêm giao thừa ngủ chiêm bao.

Nằm mơ tôi ngỡ hái sao trên trời.

Ngày xưa tình viết nên lời.

Giờ đâu chỉ có nụ cười cuối năm.


Mất nhau từ độ vào Xuân.

Gặp nhau cũng chỉ phân vân ngôn từ.

Tôi về giữa chốn thực hư.

Mùa Xuân thức giấc đau nhừ trái tim.

Biên Hòa, ngày 10/2/2013.
Đỗ Công Luận.



Bài cuối cùng.

BÀI THƠ CUỐI CÙNG CHO EM.



Ngày em cất bước sang ngang.

Đỏ hồng xác pháo trãi đàng vu qui.

Ngỡ ngàng khúc hát tình si.

Bài thơ tôi gửi người đi theo chồng.

 

Đò em tách bến qua sông.

Phận tôi bại tướng đánh đòng tuổi tên.

Dặn lòng, cố để mà quên.

Tháng năm nhung nhớ xanh mềm suy tư.

 

Em vui duyên mới mệt nhừ.

Ba năm hương lửa tình như sóng cuồng.

Gặp em tay ẳm tay ôm.

Ru con thơ ngủ nghe hồn thương đau.


Nhìn nhau mím chặt môi chào.

Cho em hạnh phúc nhà cao lầu tường.

Bao năm tình mãi vấn vương.

Sống trong kỷ niệm vui buồn với ai.

Em quì khóc trước quan tài.

Người trăm năm đã đường dài duỗi chân.

Thì thôi duyên số định phần.

Tôi ngồi thinh lặng khóc thầm ai hay.

Bốn mươi năm, giấc mơ dài.

Tóc xưa xanh mượt thắt cài vòng hoa.

Bây giờ nước mắt xót xa.

Tang chồng vương vấn khóc òa mỗi đêm.

Bài thơ cuối cùng cho em.

Ngồi buồn tôi viết trăng nghiêng lưng trời.

Chỉ còn là nước mắt rơi.

Cũng đành số kiếp không rời tầm tay.

Ừ thôi, người ngủ cho say...

Biên Hòa, ngày 23/5/2013.
luando11251.

 

  

04 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 54639)
Nhân dịp nghi lễ Tạ Ơn, BCH Hội AHNgô Quyền và BCH Hội AHBiên Hòa, California đã nhận lời mời của anh Nguyễn Quý Đoàn khoá 6 Ngô Quyền tham dự tiệc thân mật với gia đình ngày chủ nhựt 28 tháng 11 năm 2010.
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 105505)
Như hôm nay mưa thì lại nhớ đến những cơn bão rớt ở quê mình, mái nhà xưa và bến sông ngập đầy nắng gió.
02 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 125607)
Luân thường gìn giữ cho nhau Xem như mình lại lỡ tàu nửa đêm Vẫn là anh... vẫn là em... Hãy đem dĩ vãng êm đềm chôn sâu.
02 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 125394)
Sao phương nào tụ lại Theo gió ngàn lung lay Ngọn đông phong tê tái Chiếc lá cuối cùng bay.
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 124872)
Tuyết trắng bay bay lạnh buốt đời Nhớ người năm cũ lệ buồn rơi Tình thư còn đó người đâu nửa Người biết hay chăng đã một thời...
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 111998)
"Cô Ba ơi, con không nghĩ có một ngày con được về và đứng ở đây. Con vẫn còn nhớ mấy trái thị cô đã tặng cho con. Con xin cầu nguyện cho linh hồn của cô được yên vui ở cõi vĩnh hằng"
30 Tháng Mười Một 2010(Xem: 62694)
Cô Trần Thị Hương, nguyên giáo sư dạy môn Quốc văn ở Trung học Ngô Quyền từ năm 1966 đến năm 1973, đã đột ngột qua đời ngày 26 tháng 11 năm 2010 ở Santa Clara, California,
29 Tháng Mười Một 2010(Xem: 43366)
Cầu mong Cô ra đi an bình, thanh thản. Mỗi lần ra biển em sẽ nhớ đến Cô. Chắc là biển sẽ mang Cô về lại với quê nhà...
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 121303)
Lễ Tạ Ơn, chính mùa đoàn tụ Con cháu khắp nơi dắt díu về Quây quần ấm cúng bên cha mẹ Kể chuyện tâm tình cho thỏa thuê…
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47557)
Mỗi khi chán đời, chờ hoài không thấy cơn buồn tan biến, nhìn mặt mình trong gương ủ rũ, thảm thương hơn chiếc lá nằm lay lắt bên bờ cỏ, chờ gió chiều thổi xuống dòng đường lắm xe, tôi thường ghé nghĩa địa tìm người chết.
27 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124333)
“Ngày xanh tóc hãy còn xanh Bóng chim qua cửa tóc đành điểm sương Ngày xanh tươi trẻ đến trường Giờ đây sao biết người thương nơi nào?!”
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124686)
Đi phương nào thì đường xưa vẫn nhớ Dốc Ngô Quyền ký ức nhớ đầy tim Không bạc lòng áo trắng hiền muôn thuở Nắng gió Biên Hòa vẫn còn đó thương yêu.
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 122622)
Thầy đứng lại để con bước tới Bóng hoàng hôn tỏa ánh nhân từ Ấm lòng con tình thầy vời vợi Tuổi học trò chẳng chút ưu tư .
12 Tháng Mười Một 2010(Xem: 119889)
Có phải xa mười năm mà anh nhớ Sàigon Hay nhìn một chút nắng lên mà thương về bên ấy?
05 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124574)
Bây giờ mây đang bay vào cô tịch Vẫn nhớ nao lòng sông lạnh chiều xa Ở đó có hàng sa kê thật tuyệt Và một người đàn mãi khúc tình ca.
04 Tháng Mười Một 2010(Xem: 64172)
Ly cà phê buổi sáng Nhìn đời trôi theo ngày cùng tháng Bao tiếc nuối cũng đành Còn bên ta ngàn nỗi muộn màng
02 Tháng Mười Một 2010(Xem: 134789)
Mẹ đã thay cha buổi sớm chiều Dạy con cao cả một chữ YÊU Dạy con hiếu đạo tròn ân nghĩa Cơm cha, áo Mẹ buổi kinh chiều
01 Tháng Mười Một 2010(Xem: 48649)
Thầy Cô ơi! Bạn ơi! Giờ ở nơi đâu Có lượm được chút nào công thức Toán? Đời không cộng thêm vui, đời trừ đi hy vọng Hạnh phúc chẳng nhân lên, buồn khổ lại chia đều
01 Tháng Mười Một 2010(Xem: 116813)
Huỳnh văn Huê vào đệ thất Ngô Quyền năm 1963, đệ nhất B1 năm 1970, học cùng với Ng.x.Quang, Ph.t.Thừa, Tr.h.Phúc, Tô.a.Dũng và nhiều bạn khác nữa…
31 Tháng Mười 2010(Xem: 118389)
Vết thương nào rướm máu Vết cắn nào in sâu Cho muôn đời muôn kiếp Ta vẫn là của nhau
30 Tháng Mười 2010(Xem: 115876)
Hoa hướng dương cần nắng Để đong đưa sắc vàng Xòe hết cánh xinh tươi Mặt tròn xoe duyên dáng.
29 Tháng Mười 2010(Xem: 124213)
Thu đến rồi tàn, thu lại sang Ngoài kia sắc lá đỏ, cam, vàng Gió thu vi vút se se lạnh Muôn thuở tình thu, nhớ mênh mang...
27 Tháng Mười 2010(Xem: 281053)
... để thấy mùa Thu năm nay khởi sắc, lãng mạn và nồng ấm hơn bao giờ hết với đất trời vàng ươm màu áo mới và lòng người như vương vấn chút heo may... Xin bấm vào tựa bài muốn đọc:
23 Tháng Mười 2010(Xem: 112197)
Phải chi từ biệt là quên hết Không còn ray rứt phút thương đau Phải chi chia cắt mà tình chết Mình chẳng nhớ nhau đến bạc đầu.
23 Tháng Mười 2010(Xem: 57719)
Sao rơi hay đom đóm? Chớp tắt suốt đường quê Bìm bịp kêu thắc thỏm Đêm bỗng dài lê thê. Đom đóm hay sao rơi? Chập chờn theo cánh gió Hương hoa khế bồi hồi
22 Tháng Mười 2010(Xem: 112235)
Có phải chiều nay mưa hắt hiu Sương mù tỏa kín khắp buổi chiều Gió mơn man tung làn tóc rối Mắt nhạt nhòa giọt lệ buồn thiu