Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

NghiemHai - KÝ ỨC VĂN NGHỆ

28 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 65657)
NghiemHai - KÝ ỨC VĂN NGHỆ


KÝ ỨC VĂN NGHỆ

kuvnghe-1-large

Sáng hôm nay, sau khi mở trang Ngô Quyền. Đọc qua bài viết của em T.Mai đã mất, trong bài văn ''Ngày tháng phôi phai'', có nhắc đến những buổi tập dợt và biểu diễn Văn nghệ cho trường. Kỷ niệm thời ấy lại tràn ngập trong tôi.

Thuở học trường Ngô Quyền là lúc tình yêu âm nhạc của tôi khá mãnh liệt. Mọi lời kêu gọi của các đàn anh phụ trách mục văn nghệ đều đã được tôi đáp ứng rất nhiệt tình. Lúc đó, tôi đã kịp làm quen với cây đàn guitar thùng dù cho tiếng đàn chưa nhuần nhuyễn và thánh thót, nhưng tôi cũng đã đủ hiểu và đệm game cho các bài nhạc, cũng đủ hiểu các ký tự game của C-D-E-F-G-A-B ( Đô trưởng, Rê.., Mi.., Fa.., Sol.., La.., Si..) và các game 7 phụ theo diễn biến của bài. Có lẽ đó là ưu điểm của tôi, kết hợp cùng giọng hát tàm tạm nên tôi đã được chọn? Tôi thì không dám đơn ca vì tự lượng sức mình chưa đủ nên vội tìm bạn đồng hành trong lớp có năng khiếu để ''hợp tác''!?

Bạn mà tôi nghĩ đến đầu tiên khi muốn thành lập ban tam ca là Tùng và Thành, bạn học chung trường lại là bạn nối khố của nhau thuở nhỏ cùng xóm. Nhưng do Tùng học trên và khác lớp nên phải bỏ ý định vì tiêu chuẩn là tiết mục của lớp. Chỉ còn Thành và một người bạn có mái tóc như tài tử, lúc nào cũng phết briantine bóng loáng, tém ngược ra sau là Ngô Khải Quân ''đẹp trai''. Thế là tôi tìm cách vận động, lôi kéo. Ban sơ là những cái lắc đầu nhè nhẹ. Tôi biết hai bạn cũng thích nhưng còn e dè vì đợt này là tập dợt để lên đài truyền hình trong chương trình ''Tiếng nói động viên'' của quân đội VNCH. Ngay chính bản thân tôi cũng có sự run rẩy. Huống chi là…? Cuối cùng, hai bạn đã phải đồng ý khi tôi cứ ''ỉ ôi khoai củ''!

Chúng tôi đăng ký bài tình ca ''Tình khúc cho em'' của nhạc sĩ Lê Uyên Phương. Bài đã được các đàn anh duyệt và cho tập dợt. Chúng tôi phải đón xe Lambretta lên bệnh viện Tâm thần BH hàng ngày trong hai tuần cuối để tập. Vì nơi tập hát cùng ban nhạc là một boong ke tròn, úp xuống đầu như một lò nung vào buổi trưa nên dù thích nhưng không còn hăng hái như lúc đầu. Chỉ còn tinh thần và lời hứa tham gia là giữ chân ban tam ca chúng tôi thôi. Quân thì nhà ở gần đó nên cũng đỡ khổ! Tôi và Thành ở trong thành phố. Sáng sớm lên tập thì không sao, từ 10g đổ đi là vừa hát vừa đưa tay gạt mồ hôi đầy mặt. Nhiều hôm ham chơi và muốn ở nhà, tôi và Thành trốn tập làm cho anh trưởng ban mà giờ tôi đã quên tên, chỉ nhớ anh có cặp mắt kiếng gọng trắng, khuôn mặt hiền lành và đầy nhiệt tâm lo lắng cho toàn bộ chương trình lo sốt vó, cứ nghĩ là chúng tôi bỏ cuộc. Qua ngày sau gặp lại, anh không hề la mắng vì anh cũng đã cảm nhận được độ nóng trong cái boong ke ấy. Anh cũng đã từng mồ hôi ướt đầy áo khi dàn dựng và chỉ dẫn các tiết mục. Anh cứ ôn tồn và như năn nỉ chúng tôi dù anh mệt hơn gấp trăm lần. Giờ đang ngồi viết những giòng này, tôi vẫn còn cảm giác thật ân hận với anh và vẫn muốn xin lỗi anh vì cái sự quên tên dù trong trí vẫn nhớ rõ như in khuôn mặt đeo kính tội nghiệp của anh!

''Tình khúc cho em'', một bản nhạc thời thượng mà nam và nữ sinh Ngô Quyền ngày ấy đều yêu mến trong thập niên 70. Khi hát lên, bản nhạc như đưa những tâm hồn mới chớm mộng mơ tuổi học trò vào chuyện tình yêu. Cái tình yêu còn như e dè che dấu, còn như rung động lén lút và còn như lấm lét đôi mắt trao nhau. Tôi còn nhớ là mình cứ thắc mắc mãi: “Tại sao cô bạn gái cùng học chung trường ấy, cũng có chất giọng thật hay, lại không tham gia kỳ hội diễn lớn này nhỉ? Mà nếu có ''người ấy'' tham gia thì chắc chắn chất giọng của tôi sẽ run hơn nhiều và có phấn khích hơn khi đi cùng chuyến? Lại nhớ đến bạn Nhơn của lớp tôi, một tay guitar cự phách với giòng nhạc đệm hay hòa tấu cổ điển mà tôi đã có cảm giác thèn thẹn khi nghe tiếng đàn điêu luyện của bạn, với những ngón tay thoăn thoắt, chạy trên dây các bài classic mà bạn tấu lên. Các ngón búp măng đều tắp những móng nhọn tròn đều nhô ra, trắng muốt sạch sẽ và thật đẹp. Thú thực, khi thưởng thức, tôi thường ngắm nhìn những ngón tay đẹp của Nhơn vì bàn tay ngăn ngắn cục mịch của tôi khi đàn trông thô thiển lắm! Tôi đã từng thầm bực với Trời Đất, sao không cho tôi bàn tay thuôn thả để dễ bấm phím và nó làm tiếng đàn nghe còn ngang ngáng lắm, hơn nữa kiến thức âm nhạc của tôi lúc đó chưa nhiều. Có thể nói, tôi say mê tiếng đàn của Nhơn và thường bắt bạn đánh cho mình nghe. Nhơn cũng thích hát chung với bọn tôi bài hát tình ca ấy mỗi khi tập tại trường và tỏ ý muốn gia nhập. Do nể bạn nên bọn tôi không dám ngăn. Giọng của bạn ấy không hay, không phù hợp với chúng tôi lúc hòa âm. Nhưng chúng tôi cũng không dám nói gì cho đến khi lên đường. Ban tam ca giờ đang biến thành tứ ca ''bất đắc dĩ''!

Ngày đem chuông đi đấm … đài Truyền hình đã tới. Toàn bộ lực lượng gồm nam lẫn nữ tập trung về trường vui như ngày hội. Hai chiếc xe đò to tướng bắt đầu chuyển bánh trước bao cặp mắt như khao khát dõi theo của bạn toàn trường, từ những ô cửa sổ các lớp học.Nhìn theo cho đến khi xe lăn bánh.

Đến đài Truyền Hình Sài gòn thì đã quá trưa. Mọi người tập trung trong một ngôi trường thì phải? Đối diện với đài TH, đi sâu vào con ngõ nhỏ. Cơm hộp và bánh mì nhận thịt kèm chai nước khoáng đã được phân phát. Tôi vì hồi hộp nên không dám ăn nhiều. Chắc muốn giữ giọng? Và cũng tại đây, tôi lấy hết can đảm để thông báo cho Nhơn ý muốn của nhóm là chỉ tam ca thôi. Bạn Nhơn hơi tái mặt và không nói gì! Chúng tôi thì có cảm giác bất nhẫn nhưng phải thế thôi. Phải bảo đảm cho bài hát thành công lần đầu tiên và duy nhất trong đời và sẽ phát trên truyền hình. Mọi việc rồi cũng qua!

Sau giấc trưa oi nồng mà có ai ngủ được đâu? Cả đoàn lục tục kéo qua bên đài Truyền hình. Thời điểm đó, tôi nhớ là không có phòng make up. Chỉ có nhóm nữ tự phát mang theo son phấn và trang điểm cho nhau. Đã đến giờ diễn. Tam ca chúng tôi diễn sau vài tiết mục. Được dịp ngay sau đó, tôi rủ Thành và Quân ra bên ngoài tập lần cuối.

Vào phòng quay là tim bắt đầu đập mạnh! Mặt mũi ba đứa chỉ lau sơ cho sạch sẽ. Chàng Quân nhà ta lúc nào cũng nổi bật nhất với mái tóc đình đám. Anh Quang nhà thơ, người anh hợp tác với trường đã có mặt sẵn tại đó, đã hỏi chúng tôi: “ Bài của tam ca có cần quay thử để xem sao không?” “ Dạ thôi! Khỏi ạ.” Chúng tôi ỷ y trả lời không cần suy nghĩ. Chính vì tự tin quá nên tôi đã phải ân hận sau này khi xem phát hình. Ngày đó tôi không dám ở lại trong xóm. Tôi rủ Thành lên nhà bạn Long gần trường, bạn là con của vị Đại tá tỉnh trưởng Long khánh. Chúng tôi hồi hộp và có chút mắc cở ngồi chờ. Giờ phát hình đã đến. Những tiết mục diễn của các chị và các bạn đều hay và suông sẻ. Đến phần tam ca chúng tôi. Ồ! Đây rồi. Tôi ôm đàn trông sao ngơ ngác quá? Bạn Thành sao không ngửng lên mà lại cứ nhìn đàn? Bạn Quân thì mặt sao tai tái? Tiếng đàn và hát đã vang lên. May mắn là phần hòa ca điệp khúc do tôi đi bè thành công trong mong đợi. Chỉ có đỏ rần rần mặt mũi khi nhìn cái cách tôi gảy đàn. Những ngón tay cứng ngắc, thô thiển đưa lên đưa xuống theo nhịp bài tình ca. Mặt tôi như muốn độn thổ xuống sàn nhà Long. May là cả gia đình Long không ai cười về chuyện đó. Chỉ khen tam ca hát hay! Thế là thoát nạn và thấy tự tin trở lại. Về lại xóm thì chỉ toàn nghe rao: “ Hải và Thành được lên tivi ta!”. Ô! Sung sướng làm sao! Chỉ buồn một chút là bạn Nhơn lớp tôi, do giận nhóm nên đã tự đăng ký thêm bài hát ''Ai có về sông Tương''. Bài hát đã không thành công và bạn đã phải bẽn lẽn sau đó vài tuần khi đi học. Kể ra cũng tội nghiệp bạn của chúng tôi!

Bài ''Tình khúc cho em'' tam ca đã là 1 trong một số bài được chọn ra của trường để phát lên trong trường, trong giờ học những ngày đầu và sau đó là giờ nghỉ giữa giờ học và tan học. Được phát nhiều lần trong suốt hai tuần lễ thì phải? Một vinh dự nhớ đời cho ba đứa chúng tôi và cho cả lớp năm đó. Đó cũng là kỷ niệm vinh dự riêng tư nhất trong suốt 6 năm theo học ngôi trường thân thương Ngô Quyền.

NghiemHai.

02.09.2012

13 Tháng Ba 2021(Xem: 15566)
Tháng ba nắng ấm Xuân bâng khuâng Nàng Tiên dáng ngọc bước xuống trần Căn nhà ấm cúng hình dáng mẹ. Là nàng tiên nữ lạc bước chân.
12 Tháng Ba 2021(Xem: 11668)
Hãy nhìn đối phương suốt một quá trình chung sống để yêu thương và thông cảm. Bất cứ khi nào có thể, hãy nắm lấy bàn tay "Năm ngón em hết kiêu sa" mà chân thành tuyên bố: " Cám ơn em! bà xã của anh."
05 Tháng Ba 2021(Xem: 14391)
Xuân qua én lượn qua mau Phương hồng hè đến nhuốm màu thời gian Thu sang rồi đến đông tàn Nhớ ngày xưa ấy mênh mang sợi buồn.
02 Tháng Ba 2021(Xem: 9353)
Những dòng cuối của bài này tôi xin gửi lời cám ơn đến tất cả bạn bè, thân hữu và người thân đã gọi điện thoại hoặc gửi email để thăm hỏi trong những ngày tuyết rơi và giá lạnh.
01 Tháng Ba 2021(Xem: 12514)
Xuân chào đón Tết rực vườn hoa Cảnh sắc xinh tươi đẹp ngọc ngà Dâng ngập ý lời gieo vận đối Trải tuôn tình nghĩa kết thơ hoà
28 Tháng Hai 2021(Xem: 10158)
Đây là cái Tết đầu tiên mà tôi đón nhận với tất cả niềm vui hạnh phúc và hy vọng. Đêm nay tôi sẽ ngủ thật ngon với nhiều mộng đẹp tương lai. Mùa Xuân nơi đây, trong căn cứ này sẽ là mùa Xuân thần thoại của riêng tôi.
28 Tháng Hai 2021(Xem: 14224)
Mỗi tháng ngày rằm chị ăn chay Trăng treo đỉnh núi bài thơ này Xa quá chị không đọc lại được Chắp vá từng câu phận rủi may.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 12110)
Thiên tai là chuyện của đất trời Con người - hạt cát giữa trùng khơi Rủi may, may rủi nào ai biết Sống để làm sao đẹp với đời...
23 Tháng Hai 2021(Xem: 11537)
Đón hương xuân giao thoa trời đất Mùi nhang trầm quyên khắp từ đường Cha mặc áo dài kính vái tứ phương Mẹ lạy Phật mõ chuông đón Tết.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 9222)
. Nếu dịch cúm qua đi, sinh hoạt đời sống sẽ hồi sinh. Rồi đây chị sẽ được đi thăm con, thăm cháu. Mong rằng kinh tế sẽ được phục hồi để mọi người có việc làm và nước Mỹ sẽ trở lại như xưa. CHÚC MỪNG NĂM MỚI .
18 Tháng Hai 2021(Xem: 8282)
Xin mời thưởng lãm tác phẩm mùa Xuân mới nhất của Duyên
18 Tháng Hai 2021(Xem: 10693)
Cùng nhau, nhân loại sẽ lần lượt ra khỏi đường hầm tối đen thăm thẳm. Nhưng khi ra khỏi đường hầm, người ta sẽ có một "bình thường mới" (a new normalcy), không giống cái bình thường đã có trước đại dịch.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10060)
Nguyện thế giới Hòa bình, chúng sinh An lạc. Kính chúc mọi người, mọi nhà một năm Tân Sửu Bình an Hạnh phúc.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 12542)
Xá chi thế sự vơi đầy, Lợi danh, khanh tướng... bèo mây một đời. Tửu phùng tri kỷ thiên bôi...(1) Lương bằng mỹ tửu... đời vui ngập tràn. Phúc hồng, lộc biếc, tâm an...
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10259)
Thơ phú xây đời thêm hạnh phúc Văn chương tạo dựng chốn bình an Bàn tay đóng góp nền văn học Trí não làm vui tuổi lão làng
13 Tháng Hai 2021(Xem: 11860)
Ngũ quả mâm đầy...khơi ý đẹp Đôi bình rượu cạn...xóa tình cay Xuân về...xin chúc mừng thi hữu Bĩ cực qua rồi đón thái lai!
04 Tháng Hai 2021(Xem: 13301)
Muôn tâu Thượng Đế Vợ chồng Táo Thần Ở dưới dương trần Qua Zoom trình tấu. Dạ dạ Chuyện của thế gian Quả thật gian nan Hai không hai chục. Một năm lục đục Tang tóc thê lương. Thiên hạ nhiễu nhương Chết thôi như rạ
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10503)
Nó đã nghĩ ra một điều khá lý thú. Hãy sống bình dị như con trâu, con vật biểu tượng cho năm Tân Sửu. Làm hết sức mình, kiểm điểm lại những gì mình đã hành động để sửa sai. Như con trâu lặng lẻ nằm nhai lại cỏ.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10620)
Sự kiện thể thao này cũng là một thử nghiệm để đời sống từng bước trở về với một bình thường mới (new normalcy). Mong vô cùng, thử nghiệm này thành công
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13804)
Nhớ xưa áo trắng một thời Sân trường yêu dấu sống đời học sinh Cuộc đời đẹp tựa bình minh. Yêu thương, tha thứ chúng mình bên nhau.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13131)
Một ngày hạnh phúc ngất ngây? Ta cùng con cháu vui vầy hôm nay. Tuyết đang phủ lấp đắng cay. Giúp quên mười tháng cuồng quay xó nhà. Tân sửu chúc bạn gần xa. Thân tâm an lạc thiết tha yêu đời. Nhớ ngày thân ái tuyệt vời. Chúng ta vui khoẻ như thời xuân xưa.
25 Tháng Giêng 2021(Xem: 14087)
Tôi ra đời ở một làng nhỏ, làng Trình Phố thuộc tỉnh Thái Bình. Tôi sinh ra và lớn lên theo chiến tranh giữa Việt Minh và quân Pháp. Dù còn nhỏ nhưng tôi sợ cả hai.
24 Tháng Giêng 2021(Xem: 10775)
Thư này là lá thư thứ 49 nhưng lại là lá thư đầu tiên của năm 2021. Đáng lẽ là một thư vui, lạc quan, tràn đầy hy vọng và niềm tin.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 12622)
Phù du say ánh lửa hồng Sơ sinh hạt nắng giữa vòng tai ương. Chia nhau từng mảnh khốn cùng Che đời rách rưới trầm hương đâu rồi.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 15305)
Má ơi! cây trái giờ già cỗi Xơ xác tiêu điều như tóc con Kìa ai vừa nhắc cơm kho quẹt Nhớ má tủi lòng nghĩa sắc son.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 9711)
Hôm nay nhìn NHỮNG MÙA THU ĐI MÙA THU CHO EM ướt hoen mi MẮT LỆ CHO NGƯỜI TÌNH lần cuối LỆ THU đành vĩnh biệt Cali Nguyện linh hồn Lệ Thu được an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng.
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 11074)
Mỗi con người Việt Nam khi ra đi đều mang theo mình hình ảnh quê hương và vô cùng trân trọng. Dẫu tôi có chết trên xứ người, thân xác có thành tro bụi, nhưng trái tim tôi vẫn yêu nơi này
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 12308)
Những chiều buồn lưa thưa Lời ngọt ngào chưa ngỏ Thành cổ tích ngày xưa… Ngày xưa…ngày xưa……