Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

NghiemHai - QUÁ KHỨ ÊM VUI

01 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 124168)
NghiemHai - QUÁ KHỨ ÊM VUI


QUÁ KHỨ ÊM VUI.


ky_niem_em_vui-large-content

 

 Thời còn Tiểu học, hắn là một đứa bé ngoan hiền và học giỏi của gia đình. Những năm liên tiếp được lãnh thưởng và bằng khen như làm tin tưởng thêm về sự nghiệp sau này của hắn từ Cha Mẹ. Thuở nhỏ, hắn cũng tự nghĩ như thế và cuộc đời cứ thế trôi dần, trôi mãi cho đến khi hắn... ngồi mà tiếc nhớ..!

 Chẳng ai có thể quên được tuổi thơ. Những gì còn nhớ hay còn sót lại trong trí thì không thể phai mờ cùng thời gian. Hắn giờ tuy đã có tuổi, đầu óc không còn minh mẫn, lúc nhớ lúc quên. Hắn không còn đủ tự hào để nói mình là người kiểm soát được chính mình. Lão hóa đang đến dần và hắn không thể cưỡng lại. Thế giới của mắt mờ tai điếc đã đến thật gần!

 

 Hắn tuổi con Ngựa 1954. Có lẽ vì thế, chân vó ngựa của hắn không bao giờ để yên. Hắn cũng như bao đứa trẻ khác là thích ‘lồng’ ra ngoài đường phố. Chỉ có khác là tự trong lòng, hắn vẫn cảm nhận được sự ham muốn ra khỏi nhà chơi một cách mãnh liệt hơn những đứa khác. Một ham muốn mà nếu bị gò bó hay do Cha Mẹ Anh Chị không cho phép thì như thể con Ngựa buồn thiu bị nhốt chuồng. Trong lòng luôn lồng lộn lên sự ấm ức.

 Chính vì thế hắn luôn tìm đủ mọi cách để ra đường. Lứa tuổi lớn dần lên cũng tạm cho hắn sự dễ dãi dần của Cha Mẹ. Có lẽ do hắn còn học từ khá đến giỏi, nếu không... đừng có hòng!

 

 Khi chiều xuống, lúc đã về đến nhà sau buổi tan học. Hắn thót ngay ra đường, tìm ngay điểm ồn ào nhất như là khu tập họp của bạn bè hàng xóm. Có lúc hắn bày chuyện chơi hoặc do đàn anh hàng xóm bày ra. Thích nhất là trò ‘thám hiểm’. Đó chỉ là cảnh cả một nhóm lóc chóc tập trung lại, khoảng mười mấy đến hai chục người. Trang bị roi mây như vũ khí nhỏ cầm tay. Thế là a lê hấp! Cả bọn gồm trai lẫn gái hè nhau chạy chầm chậm dọc bờ sông Đồng nai, len lỏi qua ngóc ngách xóm Lò heo nổi tiếng bên kia. Những con đường nhỏ chưa từng đi qua, sẽ được thám hiểm lần đầu tiên và để dành cho những lần chơi sau tiếp nối. Tuy rất sợ khi qua bên ấy nhưng nhờ đi đông nên nỗi ám ảnh bị gây sự cũng bớt nhiều. Có nhiều lúc cũng bị đám trẻ hay người lớn bên ấy lừ mắt, nhưng tổng kết lại, biết bao lần như thế, bọn hắn chưa hề bị gặp ''tai nạn'' nào xảy ra, cứ vù thật nhanh và đừng quay đầu lại nơi ấy là được. Mọi cảm giác hồi hộp, phấn khích như khám phá vùng đất mới lan dọc khắp sống lưng. Sự thích thú càng tăng khi cùng la hét lúc bắt gặp khu vực có ngõ nhỏ thật hẹp để lách qua hay khu vực thật trống trải có cây xanh bóng mát lần đầu tiên để nghỉ thở. Những tour trở về theo giao ước bắt buộc là phải chạy vòng lên hướng trên và thả dốc Tòa án dần về nơi xóm xuất phát. Hắn nhớ, mỗi lần đi vòng như thế đến lúc tập trung đầy đủ quân số cũng phải mất một tiếng đồng hồ. Về đến nơi thì ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại. Ôi chao! Mệt nhưng sao đã và vui quá!

 

 Thời chiến tranh thì xóm cũng được lợi. Hàng tháng đều có xe nhà binh của lính Hàn quốc, chạy qua và xuống sông để đổ đi hàng chục thùng pin phế thải. Tuy là hàng bỏ đi với chất liệu độc hại như thế nhưng sao họ vẫn được chính quyền ngày xưa cho phép nhỉ? Cũng may là nhờ có chúng tôi và bọn con nít Lò heo. Tập trung mò vớt lên để tái sử dụng, chứ không thì bờ sông nơi ấy đã bị ô nhiễm môi trường trầm trọng lúc ấy. Giờ thì hắn mới nghĩ ra chứ thật ra, lúc đó hắn và bạn bè chỉ biết vớt và vớt! Cứ mò vớt thật nhiều càng tốt! Nói là phế thải chứ thật ra pin vẫn còn nhiều điện tích lắm. Thích nhất là những cục pin to như cái hộp vuông, dựng đứng thì thành hình chữ nhật. Có nhiều lỗ cắm mà khi đem về là có thể gắn bóng đèn nhỏ cháy sáng để phòng khi cúp điện liên miên của thời ấy. Số lượng người mò vớt quá đông nên lính Hàn nhiều lúc bực mình do chưa đổ xong, bọn lính cầm những cục pin to đùng, chọi thẳng về hướng bọn trẻ Lò heo, lúc nào cũng chờ chực sẵn dưới nước trước cả bọn hắn. Bọn hắn đã sợ phát khiếp nếu không may một cục như thế mà trúng ngay đầu đứa nào? ''Từ chết đến bị thương!''. Cũng vì thế mà bọn hắn chỉ đợi khi lính Hàn đổ xong xuôi mới ào xuống. Vui nhất là sau khi mò vớt xong, lên bờ và bày ra thành quả. Đủ loại Pin cục, pin đại và pin trung. Cách thử nhanh nhất tại chỗ xem có còn dùng được hay không là dùng lưỡi nếm vào đầu dương với tay thì bịt vào đáy pin đầu âm. Thấy lưỡi tê tê là còn. Sự ganh tức, giành giật khi dưới nước sẽ không có nữa. Chỉ còn tiếng lầu bầu: “ Đáng lẽ là của tao, đáng lẽ tao xí trước...Tại nó…v.v...!”.

Bọn hắn đã đem về lợi ích cho gia đình. Những pin sử dụng radio hay thắp sáng trong nhà. Nhiều lúc xài cả tháng cũng chưa hết mà đến đợt sau là lại đợt mò tiếp. Kho pin mỗi đứa lúc nào cũng dư dả.

Chuyện ‘mò vớt pin’ đã thêm danh sách vào một trong những thú vui của bọn hắn.

 

 Thú vui tuổi trẻ là không giới hạn. Cơm chiều xong xuôi là những trận bóng đá đường phố. Thuở ấy, con đường của xóm hắn thì ít xe qua lại. Hai hàng cây sao cổ thụ như che rạp hết con đường. Những tàng cây rậm rạp như bịt kín kết hợp cùng những hàng keo với trái lủng lẳng ngon ngọt trên cao tít tắp, nằm cuối đường bờ sông. Những trái keo nửa vàng nửa đỏ làm ngây dại lòng bọn trẻ mà biết bao cặp mắt đã thèm thuồng nhìn lên. Không biết cách nào để hái? Chỉ biết đứng nhìn, mong chờ ngọn gió mạnh dưới sông thổi lên. Hy vọng có trái già lão nào rơi rụng từng mắt cơm màu trắng đục xuống đường không?

 Tiếng hò reo của trận banh đá như còn vang vọng mãi trong tai hắn đến giờ. Cả xóm gồm cả người lớn ngày ấy cũng vui lây. Trận banh mà tỉ số thắng thua không thể tính. Chỉ biết kết quả khi đã đến giờ đi ngủ hay khi bị khiếm khuyết quân số do người nhà gọi về và hai đội phải tan hàng. Hắn còn nhớ, hình như bọn trẻ xóm hắn không bao giờ gây gổ với nhau từ trận banh đá. Chỉ có tiếng cười đùa thỏa thích vang vọng khắp xóm thâu đêm..

 Trời đã về chiều và lòng hắn thì như chưa muốn dừng. Nhiều chuyện hắn muốn kể nữa, về cái tuổi thơ êm đềm của hắn nhưng đầu óc hắn như đã thấm mệt. Cái tuổi già thật là lố bịch! Những chuyện còn lại của hắn là chuyện chung quanh ruộng rau muống của bà Trùm sau nhà của đám trẻ, những trận đấu bóng bằng quả banh tenis mà mỗi lần sút không khéo là trầy xước bàn chân trong sân bóng rổ của khu liên hợp, nằm sát sân banh. Những ván bài cào trên khu Quan thuế đầu Dốc và nhất là những buổi vẫy vùng khắp bờ sông Đồng Nai hiền hòa và thơ mộng đối với hắn. Ôi! Nhớ thay với xiết bao kỷ niệm êm đềm và ôi tiếc thay những mộng mơ tắt ngấm khi hắn tổng kết lại cuộc đời của hắn. Chẳng làm hắn an phận và chẳng làm hắn quên cái tuổi thơ một thời.

 

  NghiemHai - 17.08.2012 

 

13 Tháng Ba 2021(Xem: 15536)
Tháng ba nắng ấm Xuân bâng khuâng Nàng Tiên dáng ngọc bước xuống trần Căn nhà ấm cúng hình dáng mẹ. Là nàng tiên nữ lạc bước chân.
12 Tháng Ba 2021(Xem: 11649)
Hãy nhìn đối phương suốt một quá trình chung sống để yêu thương và thông cảm. Bất cứ khi nào có thể, hãy nắm lấy bàn tay "Năm ngón em hết kiêu sa" mà chân thành tuyên bố: " Cám ơn em! bà xã của anh."
05 Tháng Ba 2021(Xem: 14373)
Xuân qua én lượn qua mau Phương hồng hè đến nhuốm màu thời gian Thu sang rồi đến đông tàn Nhớ ngày xưa ấy mênh mang sợi buồn.
02 Tháng Ba 2021(Xem: 9333)
Những dòng cuối của bài này tôi xin gửi lời cám ơn đến tất cả bạn bè, thân hữu và người thân đã gọi điện thoại hoặc gửi email để thăm hỏi trong những ngày tuyết rơi và giá lạnh.
01 Tháng Ba 2021(Xem: 12496)
Xuân chào đón Tết rực vườn hoa Cảnh sắc xinh tươi đẹp ngọc ngà Dâng ngập ý lời gieo vận đối Trải tuôn tình nghĩa kết thơ hoà
28 Tháng Hai 2021(Xem: 10148)
Đây là cái Tết đầu tiên mà tôi đón nhận với tất cả niềm vui hạnh phúc và hy vọng. Đêm nay tôi sẽ ngủ thật ngon với nhiều mộng đẹp tương lai. Mùa Xuân nơi đây, trong căn cứ này sẽ là mùa Xuân thần thoại của riêng tôi.
28 Tháng Hai 2021(Xem: 14203)
Mỗi tháng ngày rằm chị ăn chay Trăng treo đỉnh núi bài thơ này Xa quá chị không đọc lại được Chắp vá từng câu phận rủi may.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 12097)
Thiên tai là chuyện của đất trời Con người - hạt cát giữa trùng khơi Rủi may, may rủi nào ai biết Sống để làm sao đẹp với đời...
23 Tháng Hai 2021(Xem: 11528)
Đón hương xuân giao thoa trời đất Mùi nhang trầm quyên khắp từ đường Cha mặc áo dài kính vái tứ phương Mẹ lạy Phật mõ chuông đón Tết.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 9200)
. Nếu dịch cúm qua đi, sinh hoạt đời sống sẽ hồi sinh. Rồi đây chị sẽ được đi thăm con, thăm cháu. Mong rằng kinh tế sẽ được phục hồi để mọi người có việc làm và nước Mỹ sẽ trở lại như xưa. CHÚC MỪNG NĂM MỚI .
18 Tháng Hai 2021(Xem: 8268)
Xin mời thưởng lãm tác phẩm mùa Xuân mới nhất của Duyên
18 Tháng Hai 2021(Xem: 10671)
Cùng nhau, nhân loại sẽ lần lượt ra khỏi đường hầm tối đen thăm thẳm. Nhưng khi ra khỏi đường hầm, người ta sẽ có một "bình thường mới" (a new normalcy), không giống cái bình thường đã có trước đại dịch.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10045)
Nguyện thế giới Hòa bình, chúng sinh An lạc. Kính chúc mọi người, mọi nhà một năm Tân Sửu Bình an Hạnh phúc.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 12516)
Xá chi thế sự vơi đầy, Lợi danh, khanh tướng... bèo mây một đời. Tửu phùng tri kỷ thiên bôi...(1) Lương bằng mỹ tửu... đời vui ngập tràn. Phúc hồng, lộc biếc, tâm an...
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10247)
Thơ phú xây đời thêm hạnh phúc Văn chương tạo dựng chốn bình an Bàn tay đóng góp nền văn học Trí não làm vui tuổi lão làng
13 Tháng Hai 2021(Xem: 11844)
Ngũ quả mâm đầy...khơi ý đẹp Đôi bình rượu cạn...xóa tình cay Xuân về...xin chúc mừng thi hữu Bĩ cực qua rồi đón thái lai!
04 Tháng Hai 2021(Xem: 13291)
Muôn tâu Thượng Đế Vợ chồng Táo Thần Ở dưới dương trần Qua Zoom trình tấu. Dạ dạ Chuyện của thế gian Quả thật gian nan Hai không hai chục. Một năm lục đục Tang tóc thê lương. Thiên hạ nhiễu nhương Chết thôi như rạ
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10484)
Nó đã nghĩ ra một điều khá lý thú. Hãy sống bình dị như con trâu, con vật biểu tượng cho năm Tân Sửu. Làm hết sức mình, kiểm điểm lại những gì mình đã hành động để sửa sai. Như con trâu lặng lẻ nằm nhai lại cỏ.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10594)
Sự kiện thể thao này cũng là một thử nghiệm để đời sống từng bước trở về với một bình thường mới (new normalcy). Mong vô cùng, thử nghiệm này thành công
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13790)
Nhớ xưa áo trắng một thời Sân trường yêu dấu sống đời học sinh Cuộc đời đẹp tựa bình minh. Yêu thương, tha thứ chúng mình bên nhau.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13118)
Một ngày hạnh phúc ngất ngây? Ta cùng con cháu vui vầy hôm nay. Tuyết đang phủ lấp đắng cay. Giúp quên mười tháng cuồng quay xó nhà. Tân sửu chúc bạn gần xa. Thân tâm an lạc thiết tha yêu đời. Nhớ ngày thân ái tuyệt vời. Chúng ta vui khoẻ như thời xuân xưa.
25 Tháng Giêng 2021(Xem: 14059)
Tôi ra đời ở một làng nhỏ, làng Trình Phố thuộc tỉnh Thái Bình. Tôi sinh ra và lớn lên theo chiến tranh giữa Việt Minh và quân Pháp. Dù còn nhỏ nhưng tôi sợ cả hai.
24 Tháng Giêng 2021(Xem: 10746)
Thư này là lá thư thứ 49 nhưng lại là lá thư đầu tiên của năm 2021. Đáng lẽ là một thư vui, lạc quan, tràn đầy hy vọng và niềm tin.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 12604)
Phù du say ánh lửa hồng Sơ sinh hạt nắng giữa vòng tai ương. Chia nhau từng mảnh khốn cùng Che đời rách rưới trầm hương đâu rồi.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 15287)
Má ơi! cây trái giờ già cỗi Xơ xác tiêu điều như tóc con Kìa ai vừa nhắc cơm kho quẹt Nhớ má tủi lòng nghĩa sắc son.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 9690)
Hôm nay nhìn NHỮNG MÙA THU ĐI MÙA THU CHO EM ướt hoen mi MẮT LỆ CHO NGƯỜI TÌNH lần cuối LỆ THU đành vĩnh biệt Cali Nguyện linh hồn Lệ Thu được an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng.
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 11066)
Mỗi con người Việt Nam khi ra đi đều mang theo mình hình ảnh quê hương và vô cùng trân trọng. Dẫu tôi có chết trên xứ người, thân xác có thành tro bụi, nhưng trái tim tôi vẫn yêu nơi này
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 12293)
Những chiều buồn lưa thưa Lời ngọt ngào chưa ngỏ Thành cổ tích ngày xưa… Ngày xưa…ngày xưa……