Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phong Châu - CHIẾC XE VAN CỦA YMCA

Tuesday, August 20, 202410:07 AM(View: 6205)
Phong Châu - CHIẾC XE VAN CỦA YMCA

CHIẾC XE VAN CỦA YMCA

 

 

Hình như tôi mang sẵn một cái nghiệp – nói theo kiểu nhà Phật - nên hầu như suốt cuộc đời của tôi đã gắn liền với những công việc nghe ra đều dính dáng đến chuyện “làm việc thiện” “làm thiện nguyện”... hay nói cách khác – như lời phán của ông “Lai Chưn Hoang” là kiếp trước tôi làm “việc ác” nên kiếp này phải làm “việc thiện” để trả nghiệp.                

Hồi nhỏ sinh hoạt Hướng Đạo thường làm những việc thiện nhỏ như đưa người già qua đường, nhặt rác nơi công cộng hay tham gia các lần cứu trợ nạn lụt, nạn đói, giúp bạn bè chòm xóm… Lớn lên khi bước chân vào đại học thì sinh hoạt với những tổ chức của người lớn - thanh niên sinh viên - như Đoàn Thanh Niên Thiện Chí (1964 - 1966), Đoàn Công Tác Chí Nguyện Quốc Tế (IVS - của sinh viên Hoa Kỳ sang làm công tác thiện nguyện tại Việt Nam 1965-1966) cũng như tham gia công tác xã hội qua “Chương Trình Hè 1965”, “Chương Trình Phát Triển Sinh Hoạt Học Đường”, “Chương Trình Phát Triển Quận 8”, dự các trại công tác giúp các cộng đồng người nghèo tại Suối Thông - Đà Lạt, Gio Linh - Quảng Trị), Thạnh Lộc Thôn - Gia Định…Về sau đi làm, khi được chuyển về Sài Gòn công tác, tôi lại có dịp cộng tác với một tổ chức thiện nguyện của Tin Lành có tên là The World YMCA Services In Viet Nam. Tên chính của hội này là The World Alliance Of Young Men’ s Christian Associations có trụ sở đặt tại Genève, Thụy Sĩ. Tôi tham gia nhiều công tác thiện nguyện của YMCA để giúp cho đồng bào tị nạn cộng sản hay các cộng đồng người Việt sống ở các vùng xa đô thị đang gặp hoàn cảnh khó khăn trong đời sống. YMCA cung cấp cho các cộng đồng “khốn khó” này những chương trình dài hạn để sau một thời gian, họ có thể tự lập, tự quản lý cộng đồng của họ nhằm tạo một cuộc sống an vui, đầy đủ theo hướng phát triển chung của xã hội.

Tôi nhớ lại chuyện như thế này: Vào những tháng đầu năm 1970, chính quyền Cam Bốt khuyến khích dân chúng tìm người Việt Nam đang sinh sống trên đất nước của họ để giết, sau đó đem xác thả trôi sông. Tiếng Cam Bốt gọi hành động dã man này là “Cáp Duồn”. Những xác chết thả dọc theo dòng sông Mê Kông trôi về miệt bờ sông Hậu. Một số đông người Việt thoát được nạn “cáp duồn” lũ lượt kéo nhau chạy về Việt Nam để được an toàn và được chính phủ Việt Nam Cộng Hòa tiếp đón họ như những người tị nạn, cung cấp cho họ chỗ ở trong các trại tị nạn, sau đó cấp đất đai và một số phương tiện để giúp họ dựng nhà cửa, ổn định lại cuộc sống. Tỉnh Châu Đốc lúc bấy giờ là nơi nhận nhiều người Việt “tị nạn cáp duồn” và cho họ định cư dọc theo chân Núi Dài. 90% người định cư tại đây làm nghề nông và nông sản chính là lúa. Lúa cần nước để tưới nhưng do thiếu nguồn nước nên họ rất vất vả với việc làm cách nào để tìm nguồn nước để đưa vào ruộng lúa.

Lúc bấy giờ tại thành phố Cần Thơ có một chi nhánh của YMCA do anh Nguyễn Chiến Thắng đại diện trông coi một thư viện nhằm cung cấp kiến thức đời sống cho các bạn trẻ tại thành phố Miền Tây này. YMCA Cần Thơ cũng dự tính có một cuộc điều nghiên những nhu cầu của giới nộng dân nhằm giúp họ áp dụng những phương pháp, kỹ thuật mới vào việc canh tác nông phẩm. Biết vậy nên một số sinh viên thuộc khoa nông nghiệp của viện đại học Cần Thơ thỉnh cầu YMCA giúp phương tiện để họ có thể đến tận các vùng nông thôn tiếp xúc với giới nông dân hầu khuyến khích họ gieo trồng một số loại rau quả mà xưa nay chỉ được trồng ở vùng cao nguyên như Đà Lạt, Bảo Lộc.  

Có một lần nhân chuyến đi công tác về Cần Thơ, tôi ghé trụ sở YMCA gặp anh Thắng đang nói chuyện với mấy sinh viện đang học về ngành nông nghiệp tại đại học Cần Thơ. Được biết họ đến đây để nhờ YMCA giúp phương tiện để họ có thể đi khảo sát nhu cầu đích thực của đồng bào “tị nạn cáp duồn” đang sinh sống ở khu vực Núi Dài thuộc dãy Thất Sơn Châu Đốc. Họ cho biết là đồng bào nơi đây cần có nước để tưới lúa. Muốn có nước thì phải làm một con đập chứa nước để đưa vào ruộng. Khi về lại Sài Gòn tôi đến gặp ông Yamashita là giám đốc và ông Ronald Luce là phó giám đốc YMCA Services In Viet Nam để trình bày việc các sinh viên phân khoa nông nghiệp của đại học Cần Thơ yêu cầu. Sau khi nghe xong, trên nguyên tắc hai ông đồng ý cho sự hỗ trợ này. Sau một tuần lễ ông Ron Luce cho tôi hay là ông sẽ đi Cần Thơ vào ngày cuối tuần giữa tháng 9 và ngỏ ý mời tôi cùng đi.

image001

 

Đó là ngày thứ bảy, 14 tháng 9 năm 1974. Năm giờ sáng tôi ghé văn phòng YMCA ở số 89 đường Tự Đức – Đa Kao quận nhất để cùng ông Ronald Luce lên đường. Điểm đến thực sự của chuyến đi này là Châu Đốc chứ không phải  Cần Thơ nhưng trên đường đến Châu đốc, phải ghé lại trụ sở YMCA tại Cần Thơ để đón anh Nguyễn Chiến Thắng và bốn sinh viên đại học nông nghiệp để cùng đi đến Núi Dài Châu Đốc. Đoạn đường Sài Gòn – Cần Thơ dài chừng 100 km và từ Cần Thơ đi Châu Đốc cũng trên trăm cây số. Chiếc xe VAN thùng cũ hiệu Volkswagen chở bảy người do ông Ronald Luce cầm lái đến khu vực của “người Miên gốc Việt tị nạn cáp duồn” với những căn nhà bằng gỗ lợp tôle nằm dọc theo chân Núi Dài vào khoảng gần 12 giờ trưa cùng ngày. Đến nơi tôi được nhờ tiếp xúc với những thành phần dân chúng ở đây, từ các trẻ em, thanh niên cho đến những người lớn tuổi. Họ là những người Việt Nam đã sống trên đất Cam Bốt lâu năm nhưng tiếng Việt của họ vẫn còn nói sành sỏi nên những việc tìm hiểu nhu cầu của họ diễn ra rất thuận lợi và tôi biết được ý nguyện của họ là muốn có một con đập chứa nước để đưa nước vào ruộng cùng với một số nhu cầu cấp thiết khác như máy phát điện, máy bơm nước giếng để lấy nước uống…Trong khi đó các sinh viên nông nghiệp tìm hiểu một số vấn đề khác như trồng trọt và chăn nuôi.

image002

Sau khi cuộc điều nghiên tạm đủ, đoàn chúng tôi lên xe từ giã Núi Dài để trở về. Khi đó vào khoảng ba giờ chiều. Chúng tôi dự định ghé Cần Thơ nghỉ lại đêm để sáng hôm sau về lại Sài Gòn. Ông Ronald Luce vẫn là người lái chiếc xe VAN. Xe rời chân Núi dài trên một chặng đường đất để vào chặng đường có trải nhựa. Trừ ông Ron Luce chăm chú lái xe, 6 người còn lại trên xe ngồi ngắm cảnh đồng lúa hai bên, xa xa là những làng mạc nằm ẩn khuất sau những rặng tre, hàng dừa, bờ ao, nương ruộng… Xe đang chạy ngon lành bỗng dưng mọi người nghe một tiếng rầm. Xe đã đụng vào đầu cầu sắt và không chạy được nữa nhưng không ai bị thương tích gì. Mọi người xuống xe và nhìn thấy xe đụng ở phía tay lái. Ông Ron Luce lên xe đề máy nổ nhưng vô lăng đã tê liệt không nhúc nhích. Trên mặt ông Ron Luce lộ vẻ hoảng sợ lo âu cũng như năm người bạn trẻ. Phần tôi, tôi không lộ vẻ lo âu ra mặt nhưng ngay trong đầu tôi đã nghĩ ngay những điều phải làm. Trước hết là làm cách nào để giấu “ông Mỹ” để không cho bất cứ ai nhìn thấy. Điều thứ hai là phải tìm cách di chuyển chiếc xe cũng không để cho bất cứ ai thấy được. Thấy một ông Mỹ và chiếc xe mang bảng số giao tế (bảng xanh) là điều hết sức nguy hiểm. Tôi vốn hiểu tình trạng các vùng nông thôn lúc bấy giờ là vùng tuy thuộc sự kiểm soát của Quốc gia ban ngày nhưng không có gì bảo đảm là vùng này không thuộc vùng của đám du kích cộng sản kiểm soát vào ban chiều ban tối? Tôi phản ứng khá nhanh khi bảo ông Ronald Luce cùng các sinh viên hãy vào ngồi núp trong các lùm cây rậm rạp bên đường. Họ nghe lời tôi. Sau đó tôi nghĩ ngay đến việc phải tìm cách giấu chiếc xe và cuối cùng là bằng mọi cách phải đưa ông Ronald Luce về Long Xuyên vì tôi biết chắc những khu vực nông thôn việt cộng thường hay xuất hiện vào buổi chiều tối để quấy phá và đi thu lương thực từ trong dân chúng, hơn nữa những khu vực “xôi đậu” như thế này là nơi mà một số người dân là “tai mắt” của việt cộng, những người này đóng vai trò  “giao liên” để thu nhặt tin tức và chỉ điểm cho việt cộng.

Thực sự, mặc dầu ông Ronald Luce đã nấp trong bụi nhưng còn chiếc xe vẫn còn nằm chình ình ngay đầu cầu thì khó mà tránh được rủi ro vì chiếc xe đã chận lối đi từ cả hai phía, nhất là các loại xe như xe Lam ba bánh và xe đò không thể nào qua cầu được! Tôi nghĩ cách phải tìm mọi cách để đẩy chiếc xe đi nơi khác, ít nhất là để không làm cản trở lưu thông. Tôi vội vã đi bộ về hướng trước mặt một đoạn đường nhưng không thấy nhà cửa của dân chúng hai bên, đi thêm vài trăm thước nữa thì thấy phía bên trái có một ngôi chùa mái cong thuộc giáo phái nguyên thủy (phái khất thực) nằm sâu bên trong một vườn tre. Dân vùng này thường gọi các vị tu sĩ thuộc phái này là các “Ông Lục” và họ đều là những người Việt gốc Miên. Tôi mừng và mạnh dạn đi vào sân chùa khi đó đang có bốn năm vị sư, già có, trẻ có đang đứng nói chuyện trước sân. Tôi chắp tay cúi đầu chào và nói ngay việc chiếc xe xe bị hư vì đụng vào cầu. Tôi không quên trình bày ngắn gọn việc đi điều nghiên ở chân Núi Dài để trong tương lai sẽ làm làm một con đập cho dân chúng có nước làm ruộng và nhờ các sư giúp đẩy chiếc xe vào sân chùa để chờ gọi người đến sửa. Nghe thế các Thầy đều gật đầu đồng ý và ngay lập tức huy động cả chục vị ra cầu đẩy xe vào tận phía sau sân chùa. Tôi chưa yên tâm vì vẫn có nghi vấn: biết đâu trong số các vị tu sĩ này lại có vị “nằm vùng” thì sao? Có thể lắm chứ! Bởi thế phải làm mọi cách để về Long Xuyên ngay, chứ kẹt ở đây thì quá nguy hiểm, nhất là tính mạng của ông Ronald Luce. Tôi hỏi mấy vị sư về các chuyến xe từ Châu Đốc đi Long Xuyên thì được biết chuyến xe cuối cùng chạy ngang qua đây là khoảng 5 giờ chiều. Nhìn đồng hồ thấy bốn giờ nên tôi khá yên tâm. Tuy nhiên tôi quyết định là không ngồi chờ vì tôi vẫn nghi ngờ các vị sư…biết đâu có vị sẽ mật báo cho việt cộng…Tôi nghĩ “phải nghi ngờ như Tào Tháo mới được!”

 

 image003



Từ nơi này đi Long Xuyên chỉ chừng trên năm mươi cây số nên tôi bảo ông Ronald Luce và các sinh viên rời chùa để đi theo tôi bằng cách liên tục đi 50 bước, rồi chạy 50 bước cho nhanh theo kiểu Hướng Đạo, đồng thời giải thích cho mọi người biết tình hình an ninh tại các khu vực nông thôn rất nguy hiểm. Người nào cũng đồng tình nên răm rắp làm theo tôi. Tôi đề nghị bốn sinh viên chay phía trước, ông Ronald Luce chạy ở giữa, còn tôi và anh Thắng chạy phía sau để dễ bề quan sát. Trời nóng bức, mới chạy vài chục bước là mồ hôi đã nhễ nhại, vừa chạy vừa đi vừa quay đầu lại phía sau xem chừng có chuyến xe nào chạy về hướng Long Xuyên hay không. Thật là may mắn, chừng hơn mười phút sau, thấy có một chiếc xe đò nhỏ chạy về hướng Long Xuyên. Chúng tôi dừng lại đón xe và mọi người thót nhanh lên xe. Hành khách trên xe đều tỏ vẻ ngạc nhiên vì trong đám hành khách mới lên xe lại có cả một ông Mỹ. Tôi đã hoàn toàn yên tâm và thầm cám ơn các “Ông Lục” và nghĩ lại “nghi ngờ của tôi về các Ông Lục là không đúng”. Về đến Long Xuyên khoảng sáu giờ chiều, bảy chúng tôi ghé tiệm ăn hủ tiếu, sau đó ông Ronald Luce đưa chúng tôi đến một ngôi trường học của mục sư tên Linh để nghỉ qua đêm. Tôi không biết bằng cách nào mà ông Ron Luce liên lạc được với mục sư Linh. Tất cả chúng tôi vào bên trong một lớp học và cùng nhau kéo những chiếc bàn sát lại với nhau để làm chỗ nằm. Vừa ngả lưng xuống là tôi nghe có tiếng ngáy. Vì quá mệt suốt cả một ngày nên mọi người đều ngủ say. Riêng tôi, cơn ngủ chập chờn không yên giấc vì vẫn còn lo cho sự an toàn của ông Ronald Luce. Không nhớ rõ vào quãng thời gian nào tôi thấy mình như đang nằm mơ khi nhìn ra phía cửa sổ lớp học thấy bóng dáng của ba bốn người đang di chuyển chậm chạp. Rồi tôi lịm người ngủ say cho đến khoảng năm giờ sáng khi nghe tiếng lao xao của mấy chàng sinh viên tri hô lên là họ đã bị lấy mất hết đồ đạc trong đó có cả ví đựng giấy tờ. Tôi và ông Ron Luce, anh Thắng không mất mát gì cả vì khi nằm ngủ chúng tôi để túi đồ đạc ngay phía dưới đầu.

Sau khi kéo nhau đi ăn sáng, tôi và ông Ronald Luce đi bộ qua mấy con đường để tìm xem có garage sửa xe hay không. Anh Thắng và bốn sinh viên đi một hướng khác. Đi một hồi không thấy garage sửa xe cho đến khi đi ngang qua một doanh trại của quân đội thấy có mấy người lính đang đi bên trong nên tôi bước đến cổng trại xin gặp mấy người lính để hỏi xem họ có biết garage sửa xe nào ở gần đây hay không. Qua câu chuyện trao đổi mới biết đây là doanh trại của một đơn vị thiết giáp. Tôi trình bày với họ về việc chúng tôi đi khảo sát để dự định sẽ xây một con đập ở Núi Dài Châu Đốc và khi trở về xe bị đụng vào thành cầu và hiện được gửi bên trong một ngôi chùa ở Châu Đốc. Nghe thế họ bèn mời chúng tôi vào văn phòng gặp chỉ huy trưởng để trình bày. Trung tá chỉ huy trưởng tên Trường là người miền Nam và được biết ông “ăn chay trường”, người có vẻ mặt đôn hậu và vui vẻ nghe chúng tôi trình bày câu chuyện. Nghe xong ông quyết định rất nhanh là sẽ giúp chúng tôi kéo xe về đây để sửa. Liền sau đó ông ra lệnh cho bảy quân nhân leo lên chiếc xe Dodge Quatre (xe Dodge nhà binh 4 bánh) chạy ngay về hướng Châu Đốc đến ngôi chùa có chiếc VAN đang được giấu ở đàng sau ngôi chùa.

Chiếc xe VAN được kéo về doanh trại để sửa chữa trong lúc tôi và ông Ronald Luce đến gặp mục sư Linh. Tôi ngồi nghe Ông Ron Luce và mục sư Linh trao đổi về công việc của hội thánh và hoạt động của YMCA. Bốn sinh viên và anh Thắng lang thang đâu đó và chúng tôi có hẹn gặp nhau trong doanh trại thiết giáp khoảng ba giờ chiều như lời dặn của mấy anh lính thiết giáp.

Chúng tôi trở lại doanh trại, vào văn phòng để cám ơn trung tá Trường và xin được trả tiền công sửa xe.Trung tá Trường vui vẻ nói: “Trong doanh trại có bộ phận sửa xe nên quý vị không phải trả công gì hết, thôi thì cho mấy anh em sửa xe một chầu nhậu là xong”. Trung tá Trường vui vẻ bắt tay chúng tôi. Khi bước ra khỏi văn phòng đã thấy chiếc VAN màu xanh đậu ngay trước cửa. Các anh hẹn chúng tôi đến một quán ăn gần doanh trại. Đến nơi ông Ronald Luce trao cho các anh một số tiền và xin phép các anh cho chúng tôi vắng mặt để trở về Cần Thơ cho kịp trước khi trời tối…

Khoảng năm giờ chiều chúng tôi rời thành phố Long Xuyên để về lại Cần Thơ. Hơn tiếng đồng hồ lái xe trên đoạn đường 60 Km để trả lại anh Thắng và bốn sinh viên tại văn phòng YMCA. Ông Ronald Luce tiếp tục lái xe trên quãng đường một trăm cây số còn lại để về Sài Gòn. Tôi ngồi bên cạnh. Ông Ron Luce nói cám ơn tôi và cho biết ông ta rất thích lối làm việc của tôi khi tiếp xúc với người dân tại chân Núi Dài và hành động nhanh lẹ trong suốt thời gian chiếc xe VAN của YMCA gặp nạn. Tôi nói với ông Ronald Luce: sở dĩ tôi làm được như thế là vì tôi có hai điều: Một – Tôi vốn là một Hướng Đạo Sinh và Hai – Tôi là người rất am hiểu tình hình an ninh tại các vùng nộng thôn Việt Nam. Cũng trên đường về ông Ron Luce hỏi tôi: “Anh có biết tại sao xe bị đụng vào cầu chiều hôm qua không?”. Tôi trả lời ngay: “Ông ngủ gục”. Cả hai cùng cười…

image004

Lái xe vào ban đêm nên ông Ron Luce không chạy nhanh. Mãi đến gần mười giờ đêm chúng tôi mới vào tới địa phận Sài Gòn. Thành phố được gọi là “Hòn Ngọc Viễn Đông” – một thành phố chừng như không bao giờ ngủ – sáng rực ánh đèn đêm khắp nơi. Sau khi bỏ tôi xuống đầu một con trên đường Lê Văn Duyệt để vào nhà, ông Ron Luce nhắn: “Nếu được sáng mai mời anh ghé YMCA”.

                                ***

Kể lại câu chuyện trên tôi nhớ lại thời gian ngắn ngủi làm việc thiện nguyện cùng với YMCA. Nhắc đến ông Ronald Luce tôi có hai điều đáng nhớ. Thứ nhất là ông rất thích nghe cải lương Việt Nam. Trên xe ông lúc nào cũng có sẵn bốn năm tapes cải lương thâu sẵn để nghe hết tuồng này đến tuồng khác. Thứ hai là ông rất thích ăn cháo lòng. Lúc nào có dịp đi Cần Thơ ông đều ghé Ngả Ba Trung Lương để ăn một tô cháo lòng…và trên đường đi đến trung tâm YMCA ở Rừng Lá (Long Khánh) ông đều ghé lại một quán ăn tại Hố Nai (Biên Hòa) để ăn cho được cháo lòng.

Ông Ronald Luce cùng tuổi với tôi. Sinh năm 1944 có vợ là người Nhật quê ở Osaka, Nhật Bản, có một người con trai tên là Tim. Năm 1974 ông có xin một đứa con trai Việt Nam để nuôi tên là Tom. Ngày 21 tháng tư – 1975 ông và gia đình di tản ra khỏi Việt Nam. Tôi mất liên lạc với ông từ đó. Năm 1981 tôi liên lạc được với văn phòng YMCA tại Genève (Thụy sĩ) để hỏi tin tức và được biết ông Ron Luce đang là giám đốc YMCA tại thành phố Houston, Texas và ông thường xuyên có mặt tại Philippines để giúp người Việt Nam vượt biên tỵ nạn. Khi tôi đến Mỹ đầu năm 1992 thì ông Ronald Luce đã chuyển sang Nhật làm giám đốc YMCA tại thành phố Osaka (quê nhà của vợ ông). Vài năm sau được tin vợ ông chết vì bệnh ung thư và một lần nữa tôi mất liên lạc với ông.

Tôi tìm cách liên lạc lại với ông qua việc lần tìm trên các trang facebook. Biết ông có cửa hàng bán hoa “Flowers by Yoshi” ở phía bắc thành phố Houston. Tôi đến địa chỉ cửa hàng hoa nhưng ông đã rời đi nơi khác từ lâu. Tôi tiếp tục tìm và biết ông đang ở thành phố Sioux Falls, tiểu bang South Dakota. Trên trang facebook của ông tôi chỉ thấy hình các chú mèo ông đang nuôi chứ không thấy bất cứ hình ảnh sinh hoạt nào của ông. Năm 2022 tôi tìm được số điện thoại và gọi nói chuyện với ông chừng năm phút, chỉ kịp chào hỏi và hỏi thăm sức khỏe. Hình như ông không còn nhớ tôi lắm vì bệnh già (tôi nghĩ thế!). Sau tôi có gọi thêm vài lần nhưng không thấy bắt điện thoại. Từ đó thỉnh thoảng tôi gọi nhưng cũng không nhận được trả lời. Sau khi viết bài “Chiếc Xe VAN của YMCA” tôi lại lần tìm trên các trang facebook thì thấy có một tấm ảnh của ông đứng với hai em trẻ tị nạn người Cambodian năm 1981 và bên trên một tấm hình khác có ghi “Ronald Luce’ Archives” với vài dòng chữ như sau:  

          October, 18 – 2017. YMCA’ Archives                             
We were delighted to spend today with Ron Luce, who shared stories (and photos and files, which will stay at the Archives for research use!) with us about his long and fascinating career with YMCA working with Vietnamese refugees - Vietnam, Japan and the US.

Tôi tự nhủ: Thỉnh thoảng gọi cho ông Ronald Luce và tìm trên trang facebook xem có liên lạc được nữa với ông hay không…

Phong Châu

 

 

 

 

 image006

 

image005

image008
image007
Monday, July 14, 20252:12 AM(View: 744)
Kết thúc FIFA World Cup 2025, Chelsea FC, và Cole Palmer có thể mơ về một hành trình mới thành công hơn, có hào quang của nhà vô địch.
Monday, July 14, 20251:23 AM(View: 225)
Ngày tiền hội ngộ có cô thầy Anh chị ở xa cũng về đây Thức ăn đầy ắp mời dùng đũa. Cùng về họp mặt, chung bàn tay. Này là cháo cá của chị Châu Bò kho thêm chè của cô Huệ
Sunday, July 13, 20252:34 PM(View: 1182)
Mỗi năm, ta lại tìm về, Ngôi trường thân yêu có tên Ngô Quyền. Qua bao lối nhỏ, lối quê xa mờ. Tim tuy chẳng trẻ như xưa, Vẫn reo nhịp cũ, vẫn chờ gặp nhau.
Sunday, July 13, 20252:06 PM(View: 525)
Ngày chủ nhật 06.07.2025, hội Ái Hữu CHS Ngô Quyền BH ở California sẽ tổ chức họp mặt lần thứ 22 với chủ đề: 50 Năm Về Lại Trường Xưa. 50 Năm Về Lại Trường Xưa.
Sunday, July 13, 20252:32 AM(View: 136)
Lá thư gửi những người bạn Âu Châu là một phần trích dẫn trong cuốn sách của Alain Ruscio: Vivre au Viet Nam, từ trang 229 đến 236.
Sunday, July 13, 20252:20 AM(View: 103)
Cảm ơn các nhạc sĩ nói trên và nhiều nhạc sĩ khác không thể kể hết trong bài viết này đã thay những người miền Nam nói lên vẻ đẹp của vùng đất này và tình cảm của họ
Saturday, July 12, 20253:17 AM(View: 144)
nếu có ai hỏi “anh hùng là gì?”, thì xin hãy kể về Bác Sĩ Tô Dương Hiệp – người đã chọn nằm xuống giữa những người không ai muốn lại gần, vì ông yêu họ hơn cả chính bản thân mình.
Saturday, July 12, 20251:37 AM(View: 198)
Duyên nợ vương mang phải bận lòng Văn chương tao ngộ tháng ngày trông Đường thi ý ngoại bao thương mến Lục bát tình thâm bấy nhớ mong
Friday, July 11, 202511:17 PM(View: 177)
Người là ai và Người ở đâu Mây bay đỉnh núi quá giang đầu Chở che đôi cánh chim Hồng Lạc Khản tiếng kêu ngàn suốt canh thâu Người là ai và Người ở đâu Nửa lên rừng thẳm nửa biển sâu
Tuesday, July 8, 20251:33 AM(View: 275)
Khi 6 nội xứ và 6 ngoại xứ tương tác với nhau, sinh ra cái biết, gọi là thức. Thí dụ mắt nhìn thấy bình bông thì ngay khi đó trong tâm hình thành cái biết về mắt
Monday, June 30, 20253:06 AM(View: 824)
Cái chết của ông Thành “Hiện Đại” lại làm tôi nhớ lại cái thời huy hoàng của văn hóa, văn chương miền Nam, cái thời mà nữ sinh viên đi học còn cầm theo một quyển sách ‘kẹp” thư tình,
Monday, June 30, 20252:13 AM(View: 970)
Trong ngày họp mặt Ngô Quyền năm nay Cúi đầu tưởng nhớ Những người chia tay Nén hương tâm tưởng Gửi theo lời ca Những lời trân trọng Tiễn người đi xa.
Monday, June 30, 202512:03 AM(View: 608)
Như thế mới hiểu được tại sao một nhân vật như thế chỉ đòi hỏi một chai rượu tầm thường!! Một món quà tầm thường cho một ông già
Saturday, June 28, 20252:12 AM(View: 996)
Tôi lại bỗng ngập ngừng, bấy lâu nay tôi chỉ hứa chớ chưa làm, hôm nay tôi phải... can đảm thực hiện lời hứa để ông xã không còn dịp than thở bằng câu hát “biết bao lần em đã hứa ...”.
Friday, June 27, 20252:07 AM(View: 738)
Khoảng tháng 4 năm 2024,người dân Việt Nam mới biết nhiều đến một nhà sư đi bộ khắp nước Việt Nam, khất thực và ăn một bữa mỗi ngày, ngủ ngồi ở nghĩa địa, nhà hoang...
Friday, June 27, 20251:57 AM(View: 826)
Thác Niagara không chỉ là thắng cảnh tuyệt đẹp của thiên nhiên trong vùng giao thoa giữa hai quốc gia hùng mạnh nhất của vùng Bắc Mỹ, mà còn là nguồn cảm hứng bất tận thu hút hàng triệu du khách
Saturday, June 21, 202512:04 PM(View: 1066)
Tôi đã theo dõi cuộc bộ hành của thầy Minh Tuệ từ khi ở Việt Nam đến các nước ngoài, thấy nhiều tình huống ly kỳ đã xảy ra với thầy Minh Tuệ nên tôi quyết định viết một truyện dài ghi lại
Saturday, June 21, 20251:47 AM(View: 1632)
Tuổi Cao: đoạn cuối cơ cầu Thường xuyên bác sĩ, lo âu bất ngờ Tự tình làm lấy bài thơ Sinh Nhật 77 cận bờ tử sinh Có AI đồng cảm với mình?
Friday, June 20, 202510:04 PM(View: 1308)
Con gái bây giờ cũng đã già Bao năm lặn nhụp chốn ta bà Đốt nét tâm hương con kính lạy Đức Phật từ bi độ cho cha.
Friday, June 20, 202512:30 AM(View: 1049)
Nhớ mãi nghiêm đường mình hạc yếu Thương hoài từ mẫu dáng mai thuôn Đời Cha khó nhọc không hờn trách Phận Mẹ gian truân chẳng khổ buồn
Sunday, June 15, 20253:28 AM(View: 1836)
Con biết rồi! Những giấc mơ màu son Không có thật, không bao giờ có thật Chỉ còn giấc mơ làm con rơi nước mắt Là đêm đêm đêm ghi công thức Toán trên lưng Ba.
Saturday, June 14, 202510:41 PM(View: 1108)
Em cám ơn thầy Tuấn và cô Hoài đã cho em một buổi gặp mặt tuyệt vời đầy tình nghĩa. Những chuyện vui thầy cô kể, những quan niệm sống buông bỏ của thầy cô thật rất quý giá cho chúng em ở tuổi này.
Saturday, June 14, 20253:34 AM(View: 3621)
Đôi khi nhìn lại thân tôi Năm qua đi đứng nằm ngồi ra sao Nhìn vào mới thấy… ôi chao Đi thì chậm chạp ra vào đắn đo Nhưng chưa đến nỗi nằm co Tay thường lạng quạng tìm mò đồ rơi
Friday, June 13, 20252:44 AM(View: 800)
Dù sao chăng nữa, Sao Khuê có linh cảm rõ ràng là bố đã đi một mạch, đi không vương thê nhi, bố về một nơi rất an bình nên chẳng bao giờ Sao Khuê thấy bố trở về.
Friday, June 13, 20252:23 AM(View: 1209)
Tháng Năm qua bây giờ là Tháng Sáu Tháng Sáu quê người rực rỡ cỏ hoa Trời đất reo vui nắng ấm chan hòa Để chúc tụng Ngày Của Cha vui vẻ
Friday, June 13, 20252:21 AM(View: 1591)
Chúng con vô cùng thương tiếc và cao dâng lòng biết ơn sâu sắc đến huynh trưởng Sóc Lịch Thiệp - Đức Ông Đa Minh Hà Duy Khâm.
Friday, June 13, 20251:20 AM(View: 499)
Các bạn của con, ai cũng có cha và mẹ, con thì chỉ có Ba thôi, tuy nhiên điều đó đối với con cũng bình thường Ba ạ, con chưa bao giờ biết mẹ là ai.
Thursday, June 12, 20251:57 AM(View: 1164)
Họ ngồi xuống bên nhau. Và, như hai đứa nhỏ cùng chơi một trò chơi bí mật, họ ngắm mặt trời đang lặn. Trời và đất như cũng đang ngỡ ngàng. Xanh hơn, cao hơn.
Tuesday, June 10, 20259:26 PM(View: 3776)
Cương quyết ký vào tờ ly hôn Bước ra từ bóng tối quá khứ Lau nước mắt, Tô lại môi son Nở một nụ cười Người đàn bà Làm lại đời mình Tự tin.
Monday, June 9, 202512:59 AM(View: 728)
Phần vinh dự dành cho tướng Gíáp vì thế thật là nhỏ. Ông đã thật sự không muốn hiểu điều đó. Cùng lắm, phải chặng ông chỉ là người đứng ra đại diện nhận cái chiến công ấy
Sunday, June 8, 20258:43 PM(View: 1952)
Chuyến Úc Du bắt nguồn từ lúc thầy Bát Tuấn từ Úc về Bắc Cali thăm thầy Thất Hiệp và học trò Ngô Quyền. úc đó tôi đi chơi xa không thể tháp tùng về Thung Lũng Hoa Vàng
Monday, June 2, 20252:53 PM(View: 2732)
Bây giờ hai chân còn khỏe tí để tiếp tục những chuyến bay thăm con. Vài năm nữa không biết sức khỏe thế nào. Thôi thì trăm sông đổ về biển, cái gì đến sẽ đến, cứ vui những ngày ta làm - tỷ phú thời gian - tận hưởng những hạnh phúc ấm áp quanh ta.
Monday, June 2, 20252:18 PM(View: 4742)
Bao mùa hè đã qua đi? Biển xanh cát trắng khắc ghi trong lòng. Hàng dừa in bóng nước trong. Bơi lội nhảy sóng ước mong trao tình! Ơn Trời với tuổi chúng mình? Mừng ngày hội ngộ linh đình bên nhau!
Friday, May 30, 20252:23 PM(View: 2044)
Sáng Chủ Nhật 5/25/2025 Nhóm cựu học sinh Ngô Quyền (NQ) bắc Cali đã tổ chức buổi họp mặt thường niên tại nhà hàng Ánh Hồng trong khu Lion plaza của thành phố San Jose.
Friday, May 30, 202512:15 PM(View: 3431)
Giờ em đứng đây Ngày Memorial Day Anh không còn nữa Nghĩa trang cờ bay Nước mắt vơi đầy.
Friday, May 30, 20251:07 AM(View: 1320)
Xin chào mừng sự trở lại của họa sĩ nhà từ xứ Kangaroo: Hạnh Phạm với bức tranh tuyệt vời mới nhất
Thursday, May 29, 202512:50 AM(View: 1418)
Memorial Day không chỉ là ngày tưởng niệm những người đã ngã xuống. Nó là một khoảnh khắc mở — cho những người còn sống, để không phải giả vờ quên,
Thursday, May 29, 202512:24 AM(View: 1669)
Nam thẫn thờ chân bước lang thang như một người không hồn. Bây giờ anh chỉ còn biết trở về chu toàn công việc của mình mà Thượng cấp giao phó. Lòng cố quên đi những tình cảm do mình làm đổ vỡ
Monday, May 26, 202510:41 PM(View: 1773)
“Nguy hiểm của TikTok không phải là làm bạn mất thời gian — mà là làm bạn mất nhịp với sự sống. Mà không có nhịp, thì không còn hơi thở. Mà không còn hơi thở — thì không còn bạn.”
Sunday, May 25, 20252:01 AM(View: 908)
Tác giả muốn ám chỉ trận bao vây của Đức ở Verdun, năm 1916 trong thế chiến thứ nhất, đưa đến kết quả là có 300.000 quân nhân cả hai phía tử trận
Saturday, May 24, 20251:17 AM(View: 4189)
Tôi luôn luôn kính nhớ ơn Đức Thánh Trần đã ban cho chúng tôi phước lành, may mắn ra đi được trong ngày 30/4. Và giờ đây, chúng tôi là người cao tuổi, đang vui hưởng cảnh thanh nhàn và hạnh phúc của cuối đời một người.
Saturday, May 17, 202512:37 AM(View: 6649)
Nén hương lòng của học trò cũ từ khắp nơi trên thế giới kính cẩn chào GS Lý Hóa Mai Kiến Phúc lần cuối. Cầu mong Thầy được thênh thang ở hạc nội mây ngàn.
Friday, May 16, 202511:44 PM(View: 15976)
Vào Chúa Nhật 18 tháng 5 năm 2025 tới đây, Thánh lễ nhậm chức của Đức Giáo hoàng Leo XIV sẽ khai mạc lúc 10 giờ sáng tại tòa Thánh Vatican.
Friday, May 16, 20252:59 PM(View: 6966)
Tháng năm Lakewood nơi này Thứ bảy, 17 tiễn thầy ra đi Tháng 7 họp mặt đến kỳ Thêm một ghế trống ...phân ly ngậm ngùi
Friday, May 16, 20251:56 AM(View: 4839)
Sống thanh thản tựa mây trôi . Xin đừng xưng tụng cái Tôi đứng đầu! Đời người bãi biển nương dâu. Vô thường ghi nhớ in sâu suốt đời!
Friday, May 16, 20251:41 AM(View: 2851)
Chuyện lạ có thật. Ai lên Đà Lạt (Lâm Đồng), đến đồi Mộng Mơ tất sẽ thấy người ta xây hẳn một đoạn Vạn lý trường thành chừng 300m vắt vẻo uốn lượn từ đầu đồi bên này đến cuối đồi bên kia.
Friday, May 16, 20251:33 AM(View: 2661)
Ông xã, bà xã để chỉ chồng hay vợ là lối nói của người miền Bắc, sau này mới du nhập vào miền Nam, có lẽ từ cuộc di cư năm 1954.
Friday, May 16, 20251:01 AM(View: 3538)
Tôi tìm lại những mùi vị của phở bò chín, của nước ngọt xá xị, của miếng cơm cháy không vì thèm thuồng háo hức như thuở bé thơ mà chỉ vì tôi nghĩ đến mẹ. -
Friday, May 16, 202512:18 AM(View: 4970)
Trả công danh lại cho đời Thầy Cô ơn dạy đua bơi chống chèo Học trò cõng chữ ăn theo Phượng Ơi, nhạc trổi ve kêu gọi hè...
Thursday, May 15, 20254:48 PM(View: 4548)
Vui buồn nhung nhớ vì đâu? Bạn xưa trường cũ xa lâu đợi chờ! Thời gian qua lẹ đâu ngờ. Thấy nhau qua ảnh thẫn thờ nhớ sao!
Tuesday, May 13, 20253:07 PM(View: 5888)
Vĩnh biệt bạn già dù nhiều tiếc nuối Cũng đành thôi chỉ một kiếp người Nén tâm hương tôi tiễn bạn rong chơi "Nguyễn văn Quang" vui nơi miền Cực Lạc.
Monday, May 12, 20251:23 AM(View: 2289)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: MẸ VẪN MÃI BÊN CON - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân - Ngọc Sang diễn ngâm
Monday, May 12, 20251:03 AM(View: 1121)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: "LÁ THƯ GỬI MẸ". Sáng tác: Nguyễn Hiền. Tiếng hát: Lệ Thanh
Monday, May 12, 202512:54 AM(View: 3365)
Sẽ nhớ Mẹ hoài, nhớ trong tâm Tháng 5, tháng 5 rồi lại tháng 5 Không chỉ tháng 5 mà mãi mãi Mẹ vẫn sống hoài đến ngàn năm!
Sunday, May 11, 20252:16 AM(View: 2937)
Tóm lại nếu ta dựa trên chỉ số GDP thì Lào là một quốc gia nghèo nhất trong vùng nhưng có lẽ dân Lào không biết GDP là gì nên họ sống một cách vô tư...
Sunday, May 11, 20252:04 AM(View: 1067)
Và tôi tự hỏi mình, bao giờ Việt Nam có được một người tầm cỡ như Stéphane Hessel? Phải bao giờ? Hay như một Đấng Moisen, tiền nhân đã đưa dân Do Thái ra khỏi Ai Câp về một miền đất hứa!!!
Sunday, May 11, 20251:42 AM(View: 2319)
Ngày 6/5/2025, một tin buồn đến với người dân và cựu quân nhân miền Nam: điêu khắc gia, đại uý Nguyễn Thanh Thu, tác giả pho tượng Thương Tiếc ở nghĩa trang quân đội từ trần.
Sunday, May 11, 20251:14 AM(View: 2392)
Bá gật đầu cười nhưng trong đầu cứ nghĩ Quỳnh Hà nói cho vui vậy thôi...Con trăng sau ngày rằm càng lúc càng sáng giữa bầu trời trong vắt không một gợn mây khiến dưới mặt hồ cũng có một vầng trăng đang lung linh trên mặt nước
Sunday, May 11, 202512:48 AM(View: 3781)
Bên chiều run rẩy khúc ca Bỏ vui bè bạn thiên tòa nương thân. Tình xa thương nhớ tình gần Cà phê trống ghế nợ nần cũng xong Bạn bè nuối tiếc thương mong Vòng Hoa Tang Trắng xuôi dòng trường lưu...
Saturday, May 10, 20251:56 AM(View: 1211)
“Năm triền cái” bị xem là năm pháp bất thiện, nó là những tập khí tùy miên nằm sâu trong tiềm thức. Khi đủ duyên nó trồi lên trì kéo, che đậy tâm thức khiến con người chịu nhiều phiền não,
Friday, May 9, 20258:53 PM(View: 4564)
Giải phóng đất nước xong, mọi người dân cũng giống như đàn cá trên sông bị lùa vào một chỗ và họ tung lưới tóm gọn hết thảy. Khổ biết bao nhiêu.
Tuesday, April 29, 20259:17 PM(View: 6208)
Nửa thế kỷ trôi qua, chúng tôi đã tha thứ cho những người đã chia cách gia đình chúng tôi, đã đẩy chúng tôi ra biển lớn, sống đời lưu vong. Tha thứ từ rất lâu, nhưng quên thì chắc chẳng bao giờ quên những ngày u ám năm xưa
Tuesday, April 29, 202512:12 AM(View: 1545)
Thưa đó là những thành phần có ăn học, được các chính phủ thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa cho học bổng đi học tại Pháp, tại Mỹ, tại Tân Tây Lan và tại Đức, Thụy Sĩ và nhất là tại Canada.
Monday, April 28, 202511:32 PM(View: 2929)
50 năm quê nhà quê người, quá khứ và hiện tại, mất mát đau buồn và thành quả nhận được. Em yêu hiện tại tốt đẹp này và ước mong tương lai tươi sáng tốt đẹp nhiều hơn nữa,
Monday, April 28, 202511:16 PM(View: 2512)
Là những người miền Nam hiện đang ở hải ngoại, sống cuộc đời tự do, sung túc nhưng lúc nào cũng đau đáu nhớ về quê hương với hồi ức về những năm tháng sống hạnh phúc dưới một chế độ dân chủ,
Monday, April 28, 20251:04 AM(View: 4916)
Quá nửa đêm, mệt lã vì tắm gội liên tục Tôi lịm người đi. Qua hôm sau, Tôi giận đời giận mình tức tốc rời Subic Bay bằng C130 tới Guam để làm thủ tục I94 đi định cư Mỹ.
Sunday, April 27, 202511:54 PM(View: 4602)
Rất may vài ngày sau tháng 5 năm 1975, Tổng Thống Phi cho phép đổ Việt tị nạn cộng sản vào quân cảng Subic Bay Philippine do quân đội Mỹ trú đóng. Đời Tôi từ nay bắt đầu chuỗi ngày lưu vong, mang nặng nỗi sầu ly hương...
Sunday, April 27, 20251:07 AM(View: 3433)
Tại căn chòi này vào đêm hôm đó Lê Văn Té được đổi tên thành Trần Văn Thế với biệt danh là Ba Thế – cậu Ba Thế. Lê Văn Té cảm thấy vô cùng hãnh diện khi được ba cán bộ lần lượt thay phiên nhau ca tụng cái tên “Ba Thế”
Sunday, April 27, 202512:43 AM(View: 1884)
Chương trình Những Ngày Tháng Không Quên với chủ đề Quê Hương Mãi Mãi Trong Tim Tôi do anh Đèo Văn Sách tổ chức ngày 19 tháng Tư năm 2025. Do chị Kiều Oanh chuyển
Sunday, April 27, 202512:40 AM(View: 16045)
Vào sáng Thứ hai Phục Sinh ngày 21 tháng 4 năm 2025 lúc 7 giờ 35 phút (giờ Vatican) Đức Thánh Cha Francis, vị lãnh đạo tinh thần của hơn 1,4 tỉ tín đồ Công giáo toàn cầu đã trở về nhà Chúa
Sunday, April 27, 202512:23 AM(View: 1344)
Ngũ là năm. Uẩn là nhóm, là khối, là tổ hợp. Như vậy Ngũ uẩn có nghĩa là năm nhóm kết hợp thành đời sống một chúng sinh
Sunday, April 20, 20257:58 PM(View: 7564)
the happy day is finally here people far and near come… come… to meet the poets we come to cheer smiles light up their faces hearts are beating to the sound of the music hurry…be here
Sunday, April 20, 20257:36 PM(View: 5593)
beautiful blossoms bloom small sapplings sprout brown birds fly home chirp, chirp, chirping their little conversations as the sun peeks out from its cloudy blanket summer is coming soon.
Sunday, April 20, 20257:22 PM(View: 4369)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: LỜI TÌNH BUỒN CHO NHAU - Nhạc : Romance Lời : Thy Lệ Trang - Ca sĩ : Kana Ngọc Thúy
Friday, April 18, 202511:55 PM(View: 4042)
Tâm thần bà bắt đầu hỗn loạn, bà không biết chuyện gì đã xảy ra với con của mình. Liên tục các câu hỏi hiện ra trong đầu bà “Con mình đã biết nói? Tại sao nó không nói mà chỉ hát?...”.
Friday, April 18, 20252:08 AM(View: 2178)
Thế nhưng cuốn Hanoi’s war- một cuốn sách nói về lịch sử cuộc chiến tranh ấy- mà trọng tâm của cuốn sách muốn trình bày cuộc chiến do Hà Nội chủ xướng.
Friday, April 18, 20251:47 AM(View: 4234)
Tôi vẫn tiếc một điêu khắc gia khác của Việt Nam, đại uý Nguyễn Thanh Thu tác giả bức tượng Thương Tiếc ở Nghĩa trang Quân Đội Biên Hoà với cuộc đời như một bi kịch lại không được đưa lên màn ảnh nhỏ.
Friday, April 18, 20251:28 AM(View: 6353)
Thoát hiểm “phá đài TV Qui Nhơn” về Saigon, tối hôm đó Tôi ngủ luôn trong đài vì trúng phiên làm sĩ quan trực Nhân Dân Tự Vệ cấm trại 50%, chia phiên cho anh em canh gác lo về an ninh
Friday, April 18, 202512:40 AM(View: 5863)
Sài Gòn tháng tư. Mẹ già ngồi khóc Độc lập lâu rồi. Sao mẹ chưa vui? Mỗi tháng tư sang. Mẹ vẫn ngậm ngùi Nhìn thành phố. Chít khăn tang màu đỏ...
Friday, April 18, 202512:27 AM(View: 5559)
Hôm nay, tôi và bạn bè tam B3, lớp Pháp Văn, có cuộc hẹn gặp gỡ với bạn Đỗ Quang Nam và phu nhân, từ Houston về BH.
Thursday, April 17, 202512:58 AM(View: 8175)
Nỗi thắc mắc nghĩ ngợi của Tôi nhớ về bạn Đồng Môn cùng lớp Nguyễn Văn Lê tới nay vẫn chưa có tin tức còn sống hay chết!
Sunday, April 6, 202511:47 PM(View: 1429)
“Có thờ có thiêng, có kiêng có lành” là một câu nói thể hiện một niềm tin sâu sắc vào sự linh thiêng và tác động của tâm linh đến cuộc sống.
Sunday, April 6, 202512:17 AM(View: 2930)
Ở miền tây, chiến trường không ác liệt như miền đông và miền trung nhưng đi hành quân vất vả hơn nhiều vì phải lội sình, có nơi sình lầy cao lên khỏi đầu gối.
Saturday, April 5, 202511:18 PM(View: 6191)
Tôi viết những gì ghi lại đây là cho chính bản thân mình, với vài người bạn đồng hành là nhân chứng sống chuyến công tác đặc biệt coi như chết hụt tại Qui Nhơn đầu tháng 4-1975.
Saturday, April 5, 202512:44 AM(View: 5918)
Dưới đây là bài nói chuyện của nhà thơ Vũ Hoàng Thư trong buổi RMS và vài hình ảnh do nhà báo Phan Tấn Hải ghi nhận vào ống kính.
Saturday, April 5, 202512:25 AM(View: 2027)
Đọc lại lịch sử đau buồn của nước Pháp qua nỗi đau, nỗi nhục của Pétain và De Gaulle, ta như thể đọc lịch sử Việt Nam trong thời gian gần đây.
Saturday, April 5, 202512:01 AM(View: 3761)
Mấy chục năm qua mỗi khi ngồi nhớ lại đời mình tôi lúc nào cũng nhớ tới Lực. Cậu trai trẻ chân đi cà thọt tật nguyền nhưng luôn dễ thương, yêu đời và tốt bụng.
Friday, April 4, 202511:27 PM(View: 4373)
Người già tức là người lớn tuổi, còn gọi là người nhiều tuổi hay người cao niên… Thế thì bao nhiêu tuổi mới được gọi là người già, người lớn tuổi hoặc người cao niên?
Friday, April 4, 202512:01 AM(View: 1887)
Tóm lại, pháp tu “Tứ Chánh Cần” gồm bốn điều cần tu tập. Hai điều nhằm đoạn trừ pháp Ác và hai điều xiển dương pháp Thiện,
Thursday, April 3, 202510:53 PM(View: 5454)
Các chị là những Cô Gái Việt Rất dịu dàng trung hậu đảm đang Năm mươi năm đất nước sang trang Vai gánh vác gian nan trần thế.
Thursday, April 3, 202512:46 AM(View: 4958)
Tháng tư tiếp tháng ba buồn Qui Nhơn đã mất, đau thương Khánh Hòa Cam Ranh vờn khóc sông Ba Miền Trung duyên hải bài ca vọng sầu.
Wednesday, March 26, 202511:01 PM(View: 2293)
Tiệc kết thúc khoảng 11:00 đêm nhưng thầy trò lưu luyến mãi chưa chịu chưa tay nhưng hứa nhau là “còn sức khỏe là còn gặp nhau nữa “
Wednesday, March 26, 20251:24 AM(View: 1753)
Kỷ niệm 50 năm ngày mất miền Nam, thay vì nguyền rủa bóng tối, tôi an ủi thân phận mình vẫn còn chút gì và bằng lòng về những điều ấy cho riêng mình
Wednesday, March 26, 20251:22 AM(View: 5362)
Chúng em, tất cả những cựu học sinh Ngô Quyền kính chúc Thầy Quýnh, thầy Đạt một ngày sinh nhật 90 tuổi thật hạnh phúc.
Wednesday, March 26, 202512:21 AM(View: 5209)
Trong số các loại rau dại vô cùng phong phú ở quê nhà, tôi thích nhất là rau càng cua, đây là một loại rau dại mọc khắp mọi nơi, đi đâu cũng thấy.
Wednesday, March 26, 202512:03 AM(View: 3357)
Thật là kinh hoàng, Tôi không đủ khả năng diễn tả nỗi lo sợ khủng khiếp xảy ra lúc đó, lòng phập phòng nơm nớp chỉ sợ máy bay rớt bất tử vì quá nặng.
Tuesday, March 25, 202512:49 AM(View: 6871)
Biển dậy phong ba tiếng thét gào Bập bềnh thuyền giữa cõi trăng sao Biển cuốn em lên đầu ngọn song Biển lùa mẹ xuống đáy vực sâu
Tuesday, March 25, 202512:45 AM(View: 5028)
Dòng đời đưa đẩy đẩy đưa Bóng câu qua cửa tình thưa buột ràng Gặp nhau tóc chuyển trắng sang Cà phê đối ẩm nhịp đàn buông lơi. Đưa tay che dấu mặt trời Cùng nhau ấm tửu cạn vơi nỗi niềm
Monday, March 24, 20259:32 PM(View: 1300)
Thẩm thấu lời dạy của Đức Phật, sau thời gian kiên trì tu tập, hành giả nhận ra bản thể của Ngũ uẩn không thực chất tánh, nó vô thường, biến dịch, vô ngã.
Monday, March 24, 20252:15 AM(View: 4639)
Bữa ăn tối cuối cùng trước ngày “BỎ-HUẾ CHẠY” gồm 6 người, năm người đã quá vãng là Chuẩn Tướng Nguyễn Văn Điềm, TLSĐ1BB rớt máy bay trực thăng chết ở Quảng Ngải.