Ngày xưa dưới trăng vàng
Dệt thật nhiều mơ ước
Giữa đường trăng hát vang
Bài tình ca tha thiết.
Thời gian thản nhiên qua
Đem xuân thì đi mất
Tình đầu đã phôi pha
Trong bộn bề tất bật.
Hy vọng bạn đọc được những lời này của tôi và mỉm cười tha thứ.
Hy vọng chúng ta có dịp gặp mặt nhau. Những người bạn già ngồi lại uống với nhau ly trà.
Địa chỉ để gia đình cựu hđs.BH nhà mình có thể liên lạc để nhận kỷ yếu:
1) Dung Phùng / Tel: 0918 806006/ Email: dungpt1@yahoo.com;
2) Mai Diệp/ Tel: 0919 118622/ Email: diepmails@yahoo.com
Theo Gs Trần Anh Tuấn, với tư cách Phó Khoa trưởng Học vụ, Gs Nguyễn Thế Anh là người soạn thảo chương trình Tiến sĩ Văn khoa Việt Nam vốn bị xóa sổ từ năm 1919, dưới thời Pháp thuộc.
những chiếc lá rơi
nhẹ, qua khung cửa.
những chiếc lá
đỏ, vàng, lá mùa thu.
….
biết chăng, em?
khi, những chiếc lá thu
bắt đầu, rơi…
là khi
ta nhớ em nhiều nhất…
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới
và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
Áo Tím Mùa Thu (Nguyên Vũ--Thái Châu)
Gọi Mùa Thu Mơ (Phạm Anh Dũng--Duy Trác)
Kiều Oanh thực hiện
Có thể nói đó là một môn học thời thượng. Và có những tên tuổi hàng đầu như Nguyễn Văn Trung, Lý Chánh Trung, Trần Thái Đỉnh, Lê Tôn Nghiêm và Trần Văn Toàn.
Nhìn lên chánh điện rực sáng dưới ánh đèn. Bà Chín nguyện cầu cho đất nước an bình. Cho những đêm trăng rằm luôn là những đêm vui an bình và hạnh phúc.
Ngày Huỳnh Phước Minh Nhật tốt nghiệp đại học y khoa - và nhận nhiệm sở mới tại bệnh viện đa khoa tỉnh Đồng Nai - cũng là ngày cô giáo Nguyễn Thị Minh Công mãn nguyện rời trần.
Ông Trần Huy Liệu lúc bấy giờ công tác ở Ban Thường vụ quốc hội. Trần Huy Liệu có ý lập ra một tổ chức nghiên cứu lịch sử trước khi về tiếp quản Hà Nội.
Sau biến cố chính trị lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm, nhiều sinh hoạt của giới sinh viên bắt đầu xuất hiện. Các sinh hoạt chính trị, xã hội, văn hóa thời ấy như rộ lên.
Phượng buồn... Phải rồi cánh phượng đỏ rực màu máu của những mối tình dở dang. Màu của trái tim vỡ nát. Màu của đau thương và chia cắt. Tuổi học trò ơi! Vĩnh biệt.
. Ngoài những sản vật của vùng đất miền Tây, chất giọng người miền Tây rồi sẽ cùng lan tỏa... . Ai lại không mong sao điều tốt đẹp luôn tiếp tục lan tỏa ra khắp nơi... .
Xin trả lại tôi khung trời xưa huyền diệu
Tình quê hương tình bạn mãi trong lòng
Dù cuộc đời có dâu bể long đong
Vẫn kiêu hãnh vì mình là Ngô Quyền hậu duệ
Chút bâng khuâng khắc ghi lời ngày trước
Mong an lành thương nhớ kẻ đi xa
Mưa ngâu giăng mưa tháng bảy nhạt nhòa
Xin được khóc dưới trời mưa tháng bảy...!
Người Pháp có Paris, Người Anh có Luân Đôn, người Tàu có Thượng Hải, người Bắc có thể có Hà Nội! Chỉ có người Sài Gòn là không có Sài Gòn. Hoặc giả vay mượn mà muôn đời vẫn xa lạ!
Về đâu Thu hỡi biết về đâu
Cánh bướm, vườn xưa đã phụ nhau
Nắng úa nên chiều dâng sắc tím
Lá xa, thềm nhớ vết tình sâu.
Về đâu Thu hỡi giọt mưa ngâu
Chức Nữ Ngưu Lang lỗi nhịp cầu
Cuộc đời mỗi con người trải qua nhiều giai đoạn. Đi học là thời gian vui vẻ và xinh đẹp nhất của một đời người. Gần 70 tuổi, con cái đã yên bề gia thất, cháu chít một bầy, niềm vui là gặp lại bạn bè trường xưa.
Cho em thuê bờ vai...
Những đêm buồn say khướt.
Cứ kệ em sướt mướt .!
Lệ thấm ướt vai đầy...
Cho em thuê tình anh.
Những đêm trời bão nổi.
Phần phật mái hiên ngoài.
Gió lùa cơn lốc xoáy.
Con tìm mãi không nguôi bóng mẹ ngoài sân
Trong đêm mưa đầy, trăng buồn đi mất
Mẹ không trăng mà lòng trăng vằng vặc
Mẹ không nguồn mà biển cả bao dung
Chính vì nghĩ như thế mà chúng ta cần nhắc lại một nền văn học đã bị xóa sổ chẳng khác gì một mảnh đất đã bị cào bằng để xây đô thị mới bất kể những di tích cũ, đền đài cũ.
Lên năm đệ nhất, tôi được học triết với thầy Trần Bích Lan tức thi sỹ Nguyên Sa. Thầy đã giảng về thi ca tả sắc đẹp của người đàn bà qua các thời đại và để lại một ấn tượng rất sâu đậm trong tôi.
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới
để thưởng thức:
"Vọng Vu Lan" sáng tác Thanh Tâm Hoài--Bảo Yến trình bày
Mẹ Tôi sáng tác Nhị Hà--Giao Linh trình bày
Thiệt tình mà nói, tui thấy mình cũng không giống ai. Già rồi mà còn mê bóng đá. Mà đâu phải coi ăn theo ông chồng đâu. Tui mê rồi ngồi coi mình ên mới chết.
Người lính VNCH ơi! có bao giờ anh khóc
Khi nhớ về những người bạn thương binh
Khập khểnh bước vào cánh cửa điêu linh
Thân tàn tật, thuốc men không có.
Nhìn lại nền giáo dục của 20 năm miền Nam dễ mà cũng khó. Dễ ở chỗ nếu chúng ta chỉ nhìn vào những thành quả đạt được của các trường Kỹ sư Phú Thọ, ...
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.