Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - SÓNG NHỎ NGẬM NGÙI

07 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30545)
Diệp Hoàng Mai - SÓNG NHỎ NGẬM NGÙI

SÓNG NHỎ NGẬM NGÙI

 

aodai2-large

 

Nguyễn rẽ vào căn quán nhỏ ven sông, không màng ý kiến của An:

- Quán tình nhân mà, Nguyễn…

- Có sao đâu? Xuống xe, mau!..

An xuống xe, dùng dằng chưa vào quán:

- Nguyễn thiệt kỳ cục, cứ thêm đề tài cho bạn bè thêu dệt …

- Thì cứ để tụi nó thêu cho … bằng thích!..

Nguyễn dựng xe, tỉnh bơ nắm tay An vào quán. Chọn chiếc bàn nhỏ bên sông, Nguyễn cười cười:

- Hai đứa cứ …thử làm tình nhân một bữa, hổng được sao? Chủ quán ơi! Cho hai ly sữa tươi …

- Không, cà phê!...

- Vừa phải thôi bạn, nữ tính chút xíu đi. Chỉ mái tóc ngỗ ngáo của An, đã đủ gai mắt thiên hạ rồi!...

Nguyễn nghiêng người, đưa tay ngăn cú đấm chắc chắn không nhẹ nhàng của cô bạn học:

- Minh đùa, đừng nổi nóng. Ngồi yên, mình nói An nghe chuyện này …

- Chuyện gì?

- Có hai chuyện cần nói với An…

- Nói đi, chuyện thứ nhất?

- Mình muốn cảm ơn An…

- Cái gì?!...

- … đã cho mình niềm tin vào bản thân và cuộc sống…

- Hồi nào?

- Từ lúc hai đứa thân nhau. Mặc dù, mình từng hoảng hồn khiếp đảm lần đầu “đụng độ” bạn…

An ngơ ngác nhìn người bạn trai dò hỏi, Nguyễn nheo mắt cười cười:

- Cái lần An khóc ầm ĩ, y như trẻ con bị mất kẹo đó!...

Nguyễn lại nghiêng người, né cú đấm của An. Tiếng cười dòn tan của đôi bạn nhỏ, khiến mấy chú cò con trên đám lục bình giật mình bay tan tác…


*

Trong lớp, Nguyễn được mệnh danh là… Cù lần biển. Không ai giải thích tại sao là… biển, nhưng cù lần là quá rõ rồi. Con trai gì mà nhút nhát đến phát… chán. Nguyễn không thân thiết với ai, và tuyệt nhiên không tham gia bất cứ trò chơi nào chung với lớp. Nguyễn càng tránh né, bạn bè càng trêu ngươi Nguyễn. Cho đến một ngày, Nguyễn suýt ngất vì trò đùa dai của bè bạn. Trái tim yếu đuối luôn đe dọa tính mạng của Nguyễn, từ lúc bạn mới chào đời. Sau lần đó, bạn bè hoảng hồn, không đứa nào dám quấy rối Nguyễn “ Cù lần biển” nữa…

Giữa đám đông, Nguyễn có vẻ lẻ loi cô độc. Được cái nết hiền lành, nên đám bạn nghịch như quỷ sứ quay ra cưng chiều Nguyễn như “hàng quí hiếm, nhưng dễ vỡ”. Đáp lại chân tình bè bạn, thỉnh thoảng Nguyễn vác máy vào lớp kỹ niệm bạn hữu mấy “pô” hình.

Trái với Nguyễn, An là đứa lúc nào cũng sôi nổi ồn ào. Nơi nào có An, nơi đó có trò… quậy phá. Văn nghệ văn gừng, báo chí báo rận… món nào An cũng xông xáo tham gia. Hát hỏng hay, nhưng An hay hát. Viết hỏng hay, nhưng bích báo thiếu bài, lớp chỉ cầu cứu An thôi. An cũng được việc cho lớp lắm chớ bộ! Chỉ cái tính ngang tàng của An, dễ khiến bọn con trai phát cáu. Bọn nó tàn nhẫn kháo nhau:

- Con nhỏ An chỉ có… “ năm phần trăm” nữ tính thôi!...

- Chỉ đứa nào uống mật gấu, mới dám yêu nhỏ An. Nếu không bị buộc mặc áo dài, đố biết nó là con trai hay con gái?…

- Tội nghiệp số phận hai tà áo dài, bị nhỏ An cột ghịt nên hết đường tung bay trong gió…

Đôi lúc quá bực bội, Nguyễn gắt gỏng với An:

 - Con gái gì… kỳ quá! Nói năng chi mà… lung tung quá! Chắc là, Mụ bà nắn lộn!...

An cũng không vừa:

- Xí, con trai gì mà tong teo èo uột như… chuột mắc mưa!..

Công bằng mà nói, tại An tinh nghịch quá nên thỉnh thoảng, Nguyễn tỏ vẻ khó chịu tí tẹo vậy thôi. Chứ Nguyễn đâu thèm chấp nê chi con gái. Nhưng An thì không đâu nghen! Bất đồng một chút, là An nguýt nguýt lườm lườm… Ánh mắt của cô nàng, như muốn “cứa” Nguyễn đứt làm đôi…

 

*

Một lần, Nguyễn dứ dứ trước mặt An tấm hình mới chụp:

- Nè An, bạn có thấy mình “quái đản” không vậy?

An đưa tay định giật tấm hình, nhưng Nguyễn nhanh hơn cất luôn vô cặp. An không dè, mình… thê thảm quá! An trong “tác phẩm… chộp” của Nguyễn, đang trong tư thế chân duỗi chân co, đôi tay uốn lượn giống cò già bon chen tập múa, thiệt ngớ ngẩn vô cùng. Hậm hực lắm, nhưng An xuống nước, lẻo đẻo đi Nguyễn:

- Nguyễn ơi, cho An xin tấm hình đó đi. Năn nỉ mà!...

- Hỏng cho đâu, hình xấu vậy để dành đi khoe hàng xóm… 

Quái, cái tên bạn vốn rụt rè như con gái kia. Sao tự dưng đổ lì y như trâu cổ vậy? Nguyễn bỗng kiên quyết bất ngờ, trước sự mềm mỏng cũng bất ngờ không kém của An. Tức mình, An dậm chân đành đạch như vịt bầu đớp phải thuốc sâu, rồi bất chợt òa khóc ngon lành…

- Lần đó mình hoảng hồn, muốn ngất xỉu luôn…

- Ừ, An nhớ lúc đó mặt bạn xanh dờn, nhìn phát… ớn!

- Cũng hên, hôm đó lớp mình biến đâu mất biệt. Chứ nhìn An khóc, chắc các bạn mình bể bụng, vì mắc cười….

An cũng cười, không giơ nắm đấm đe Nguyễn như mọi lần nữa. Nguyễn nhìn An hồi lâu, “con nhỏ khó ai yêu nổi” đây sao? Bọn con trai lớp Nguyễn “cảnh báo” nhau như vậy. Dẫu rằng thuở ấy, tình yêu chỉ mới là sự ngộ nhận tuổi học trò:

 “Em dấu trong sách vở,

 Một chút buồn hắt hiu.

 Chợt nghe hồn bỡ ngỡ,

 Dường như là …tình yêu…”


- Nè, nhìn gì dữ vậy?..

- Nhiều lúc, Nguyễn thấy An cũng… dễ thương!?...

- Trời đất! Bịnh quá Nguyễn ơi!..

- Nguyễn nói thiệt mà!...

- Thiệt chơi gì cũng dìa, Nguyễn chở An về mau lên! Chủ quán ơi, tính tiền dùm…

 

Nguyễn vẫn ngồi yên, ánh mắt thoáng buồn:

- An, có thích đánh Nguyễn nữa không? Nguyễn ngồi yên cho An đánh nè, không đánh bây giờ sẽ hết cơ hội đó nghen…

- Chuyện gì nữa nè Trời?

- Ngày mai, Nguyễn về phố biển ...

- Đi bao lâu?

- Đi luôn, Nguyễn về quê với gia đình. Cả nhà Nguyễn di chuyển hết rồi, chỉ còn lại Nguyễn thôi. Hôm nay, mình chia tay với An. Mai này, Nguyễn không còn bên An nữa, An phải nhớ là…

Nguyễn nói nhiều lắm, giọng đều đều… Nhưng An không còn lòng dạ nào để nghe, để nhớ những lời Nguyễn nói. Cảm giác hụt hẫng dần lan tỏa, và những giọt nước mắt theo nhau lăn dài, không ngừng rơi trên đôi má An…

*

Lần đầu thăm phố biển, nhưng An cảm thấy thân thiết biển lạ lùng. Từng bãi cát dài, từng con phố rộng, từng rặng thùy dương… hiển hiện mồn một trong trí nhớ của An. Nguyễn “đầu độc” tình yêu biển, bằng những cánh thư xa của Nguyễn từ mấy năm qua….

Biển đêm nay, thật yên ả hiền hòa. Sao đêm lấp lánh, phủ kín trời cao. Ngoài khơi xa, ánh đèn câu mực lập lòe. Bên trong phố, đèn hoa tung tăng giăng mắc. An có cảm giác, hoa đăng phố biển tưng bừng mừng ngày Nguyễn – An hạnh ngộ.

Lúc ban chiều, khi An xuất hiện trước căn nhà – có địa chỉ quen thuộc trên những cánh thư – mà không hề báo trước, Nguyễn bất ngờ cứ đứng như trời trồng trân trối nhìn An:

 - Nguyễn không vui khi gặp lại bạn hiền à? Đành lòng để bạn hiền đứng ngoài đường mà coi được hay sao?...

Nguyễn lúng túng mở toang cánh cổng, đón An vào nhà. Hai đứa bạn nhìn nhau, vỡ oà niềm vui sau bao ngày xa cách:

- Nguyễn khỏe không? Lâu quá rồi, hai đứa không có dịp “oánh” nhau…

- Vu oan cho Nguyễn hả? Tha cho An đó nghen…

Nguyễn và An lang thang trên bãi cát dài. Từng đợt sóng lăn tăn, nhè nhẹ vỗ về bờ cát vắng. Nguyễn và An, thả từng bước chân trần trên nền cát ướt. Cơn lốc tình cờ, xua mái tóc của An quấn bờ vai Nguyễn.

- Nguyễn thấy An thay đổi nhiều không?

- Nhiều!...

- Điểm nào?

- Mái tóc…

Lần đầu chứng kiến An rơi nước mắt, Nguyễn hoảng sợ tưởng chừng ngưng thở. Nhưng sau lần xung đột oái ăm đó, hai đứa dần trở nên thân thiết với nhau. Nguyễn, như hoàng tử gù đánh rơi mất bướu, bỗng dưng trở nên dạn dĩ hoạt bát lạ thường. Nguyễn như thoát khỏi xác ốc, hòa mình hồn nhiên vào những hoạt động cộng đồng. Lúc nào Nguyễn cũng sẵn lòng chiều chuộng và che chở cho An, bất kể những lời trêu chọc vô tư hay ác ý của bạn bè. Không thể nhớ tự lúc nào, An dễ dàng sẻ chia với Nguyễn tất cả những buồn vui, những nỗi niềm khắc khoải riêng tư tuổi học trò.

Nguyễn dần dà khám phá, cái bộ vó ngỗ ngáo dữ dội của An, chỉ là vỏ bọc một tâm hồn mong manh yếu đuối. An dễ bị tổn thương, nên cũng dễ tung đòn tự vệ. Khao khát thương yêu, nhưng An câng câng ra vẻ bất cần. Sẵn lòng giúp đỡ bạn bè, nhưng An chỉ hành động âm thầm, không thích ai hay ai biết.

 - Đừng dối lòng mình nữa, nha An. An nên nhớ, phải biết cách nhận – cách cho cùng lúc, tình bạn mới tồn tại lâu dài. Nếu chỉ biết cho, mà không biết nhận thì cả hai sẽ mãi trắng tay An ạ!...

Một con sóng mạnh, mặt đất thoáng chao nghiêng, khiến An loạng choạng… Nguyễn nhanh tay đỡ, kéo An ghé sát vào người. Một cảm giác thật lạ, thật êm đềm len lỏi trong trái tim An. Ranh giới chỉ còn… một sợi tóc thôi, là hai tâm hồn đã hòa làm một. Nhưng mà, một sợi tóc cũng còn là khoảng cách:

- An mỏi chân rồi Nguyễn ơi! Mình ngồi ngắm sao đi Nguyễn…

Gió đêm trở lạnh, An thoáng rùng mình. Bàn tay ấm áp của Nguyễn siết bờ vai An, thật chặt:

- An nè, cho Nguyễn “ví dụ ta …”

- “… không yêu nhau” chứ gì?

- Biết ngay, An sẽ nói vậy mà…

Giọng nói của Nguyễn man mác, nhẹ buồn như sợi tơ rơi. An tâm trạng rối bời, không thể nói điều gì với Nguyễn lúc này. Tựa đầu vào vai Nguyễn, An lặng lẽ khóc… Một khoảng lặng thật sâu và thật lâu, hai đứa siết chặt tay nhau, lặng yên không nói năng gì… Sau đêm chia tay với Nguyễn và biển, An lặng lẽ lên thuyền vượt biển… 

*

Theo con dốc thoải hướng lên triền đồi, An đến thăm “ngôi nhà mới” của Nguyễn. Ngôi nhà giản dị, chỉ phủ nhiều hoa. Nhà không rào không cổng, nằm ở lưng chừng đồi, hướng ra phía biển. Cả buổi chiều, An thầm thì kể Nguyển nghe cuộc đào thoát cùng gia đình ba mươi năm trước. Vẫn như xưa, Nguyễn lặng lẽ lắng nghe An. Đôi mắt Nguyễn u hoài, nhưng vẫn lấp láy tia nhìn tinh nghịch với An. Vợ của Nguyễn – một phụ nữ hiền lành và hiếu khách – nhắc nhớ về tình bạn của chồng mình:

- Anh Nguyễn nhà em nhắc đến chị luôn. Anh bảo với em, chị là người bạn học mà anh quí mến nhất. Anh bảo, chị mạnh mẽ và tốt bụng với mọi người…

Nguyễn lăn xả vào những hoạt động cộng đồng, quên hẳn trái tim bệnh tật. Gia đình và bạn bè ban đầu ái ngại, nhưng không sao lung lay nổi ý chí của anh. Gặp mùa bão lũ kéo dài, Nguyễn miệt mài băng mình trong mưa cứu giúp bà con. Mọi người khóc thương Nguyễn sau cơn bão lũ, luôn nhắc đến lòng tử tế của Nguyễn với tất cả tình thương yêu và trân trọng.

Một thiếu niên trong đồng phục quần xanh áo trắng mang hương hoa lên đồi, An ngỡ ngàng như gặp lại Nguyễn thân xưa. Vợ Nguyễn giới thiệu con trai:

- Ai cũng bảo cháu là “bản copy” của bố Nguyễn…

- Cháu tên là gì?

- Cháu tên An cô ạ!...

- Trùng tên với cô An rồi…

 - Anh Nguyễn thích tên An lắm, anh dặn em dù trai hay gái cũng đặt tên con là Hoài An…

Một cơn sóng nhỏ, lướt qua trái tim tưởng chừng già nua cằn cỗi của An. Và cơn sóng khác nhỏ hơn, đang ngậm ngùi lăn trên khóe mắt – đã nhiều dấu vết chân chim – của cô bạn học ngày nào của Nguyễn, Nguyễn “Cù lần biển” của An ơi!...

 

Tháng 03/2014

Diệp Hoàng Mai

16 Tháng Tư 2012(Xem: 104228)
Cho tôi những buổi sớm mai. Để nghe máu nóng chảy dài trong tim. Xin đời giây phút bình yên. Cạn khô nước mắt đi tìm dấu xưa.
16 Tháng Tư 2012(Xem: 144535)
con số 13 là con số đáng sợ! Nhưng với chúng tôi, nó lại là con số thật đáng yêu! Vì lần họp mặt lớp 11B4 lần thứ 13 này là ý nghĩa nhất
16 Tháng Tư 2012(Xem: 99012)
Có phải em là một giòng sông lạ, Thì thầm trong ta tiếng sóng ngập ngừng. Em có biết đâu đời ta lá cũ, Rơi xuống bên bờ đất đá nhỏ nhen.
13 Tháng Tư 2012(Xem: 154209)
(Không biết có phải nhờ vào uy linh của… Đức Ông hay không, vài tháng sau có một cây cầu được khởi công! Đến nay đã hoàn thành vào đầu năm 2012)
13 Tháng Tư 2012(Xem: 166521)
Sau nầy, khi đã thành nhân, dù không thành danh gì nhưng tôi vẫn mãn nguyện vì mình đã có một ký ức tuổi thơ thật tuyệt vời…
12 Tháng Tư 2012(Xem: 144269)
Từ rất nhiều năm nay cứ hễ trời mưa là tôi nhớ. Nhớ quay quắt, nhớ khôn cùng ngôi trường nơi vùng rừng núi ấy.
12 Tháng Tư 2012(Xem: 100434)
Ngày đi con chưa nên hình vóc. Ngày về con tập bước rong chơi. Ngày tháng tư buồn, trăn trở thức. Niềm đau năm tháng vẫn không nguôi .
09 Tháng Tư 2012(Xem: 43229)
Lâu lắm rồi mới được sống trong không khí thân tình Hướng Đạo thế này, cho nên tôi không thể ngăn dòng nước mắt trong đêm lửa trại bế mạc.
07 Tháng Tư 2012(Xem: 111870)
anh có bao giờ ngồi nhớ lại tháng Tư nào, cuộc sống lưu vong? -- ba mươi bảy năm rồi, anh ạ tóc xanh xưa, giờ trắng như bông!
07 Tháng Tư 2012(Xem: 125156)
Thầy kính yêu của con, thầy trò ta đã không gặp lại nhau hơn bốn mươi năm qua. Nhưng qua trang web NQ, con đã gặp lại hình ảnh của Thầy.
06 Tháng Tư 2012(Xem: 152932)
Video này được thực hiện dưới dạng Playlist, gồm 10 bài hát : * Buồn * Buồn chi nữa em * Chủ nhật buồn * Có những nỗi buồn * Em loài hoa buồn ...
06 Tháng Tư 2012(Xem: 108529)
Tôi về một mình bên trang giấy buồn hiu Bỗng thấy lại trời thơ xanh bát ngát Tôi vẽ hình thơ đầy thềm giếng xưa trong mát Có cổ chị trắng ngần, có cổ áo trái tim.
05 Tháng Tư 2012(Xem: 140468)
Với tôi, âm nhạc là tri kỷ, là ngôn ngữ của hồn, là liều thuốc của con tim, là nguồn sống và là... tất cả. Xin cám ơn đời, cám ơn người đã cho tôi có được niềm đam mê tuyệt vời ấy.
30 Tháng Ba 2012(Xem: 110696)
Nhớ người cây cỏ tỏa hương Gió thơm mùi tóc, hoa vương vấn lòng Nhớ người nước rẽ đôi dòng Biển Đông, Biển Bắc còn mong mỏi gì
30 Tháng Ba 2012(Xem: 105055)
tôi nhớ dòng sông rủ bóng dừa nhớ người chị gái bến đò xưa những ngày đi học thời thơ ấu chị với tôi cùng chuyến đò đưa
30 Tháng Ba 2012(Xem: 158505)
THÁNG TƯ NẮNG - Thơ Tưởng Dung, Nhạc Phạm Chinh Đông- Hòa Âm: Đỗ Hải – Ca sĩ : Thúy An
29 Tháng Ba 2012(Xem: 116872)
Đi tìm mùa Hè xưa Tiếng ve sầu đầu Hạ Lưu bút trao vội vã Mắt buồn,thoáng mây qua
29 Tháng Ba 2012(Xem: 108055)
Hai mươi năm có còn nhớ nhau? Đời chẳng chung đôi đến bạc đầu Ngước mặt nhìn mây...về cố xứ... Có biết hồn em vẫn nhói đau?
23 Tháng Ba 2012(Xem: 149961)
Trong lúc sống nay đây mai đó ở Sài Gòn, tôi đã từng "được" Công An hỏi thăm và đưa về ngủ ở trong bót để làm quen với muỗi vài lần.
23 Tháng Ba 2012(Xem: 164218)
# Tiêu đề: Giấc sầu # Artist: Ngô Càn Chiếu # Composer: Ngô Càn Chiếu # Harmonist: Ngô Càn Chiếu # Lyricist: Ngô Càn Chiếu
23 Tháng Ba 2012(Xem: 29906)
Xin mời thưởng lãm "Những bông hoa muộn" trong vườn Thủy Tiên của cô Nguyễn thị Thu"
23 Tháng Ba 2012(Xem: 156542)
Hình thành từ tình thân ái nên buổi tiệc đã trở thành cuộc họp cảm động của bạn bè nhiều khóa nhắc lại kỷ niệm một thời áo trắng Ngô Quyền.
23 Tháng Ba 2012(Xem: 130663)
Hằng năm, cứ vào cuối mùa đông, khi thời tiết bắt đầu ấm dần thì hoa anh đào nở rộ báo hiệu mùa xuân chớm sang. Cũng vào thời gian nầy, lễ hội hoa anh đào được tưng bừng tổ chức ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn.
17 Tháng Ba 2012(Xem: 138450)
Cô cười! Vẫn nụ cười ngày xưa, nhưng không còn héo hắt nữa! Đã ánh lên sắc hồng của tình thương, của tình Cô trò và của những kỷ niệm ấm áp ngày xưa!
16 Tháng Ba 2012(Xem: 91697)
Mùa hè thật đã qua Nhưng tình em chưa cạn Vẫn nồng nàn, sôi nổi Trong con tim bồi hồi
15 Tháng Ba 2012(Xem: 102967)
Biết đến bao giờ tay nắm tay Cùng chung đối ẩm chén men cay Chờ vầng mây ấm che mày nguyệt Hai đứa trao nhau nụ hôn dài.
15 Tháng Ba 2012(Xem: 104540)
Có tình yêu nào không hờn vu vơ Cho mắt em xôn ...xao nỗi đợi chờ... Cho bờ môi anh vụng về ...bối rối... Cho nụ hôn càng nồng nàn hơn xưa ...
14 Tháng Ba 2012(Xem: 107946)
Ta muốn hóa thân làm bướm Đậu trên tóc nhỏ, trường tan Bạn bè ồ lên, đẹp quá Nhỏ ơi, bắt lấy bướm vàng!
14 Tháng Ba 2012(Xem: 167978)
NỖI ĐAU MUỘN MÀNG - Nhạc Ngô Thụy Miên - Phạm Tấn Phước trình bày
12 Tháng Ba 2012(Xem: 257211)
Thơ Tưởng Dung - Nhạc Phạm Chinh Đông- Hòa Âm: Cao Ngọc Dung – Ca sĩ: Thùy An
09 Tháng Ba 2012(Xem: 107842)
Và ngôi Hoàng Hậu vẫn tôn vinh Vương Miện cho em mãi sẵn dành Anh chép bài thơ này kỷ niệm Chuyện mình thuở bé: Trẫm thương Khanh.
09 Tháng Ba 2012(Xem: 112529)
Tám thuyền nến hân hoan Chào tháng ba rộn ràng Có một ngày như thế Gió hát mừng vang vang.
08 Tháng Ba 2012(Xem: 107514)
Nắng đổ chiều buông một thoáng buồn Áo bay mờ nhạt buổi hoàng hôn Tóc huyền lơi lả vờn hoa tím Cỏ úa, thềm rêu lệ chực tuôn.
02 Tháng Ba 2012(Xem: 102057)
Bây giờ bên đàn con cháu ngoan Mông ước ngày xưa đã toại lòng Em nép vào lòng anh thỏ thẻ -" ĐỒNG VỢ ,ĐỒNG CHỒNG TÁT BIỂN ĐÔNG "
02 Tháng Ba 2012(Xem: 152039)
Có rất nhiều điều anh chị em tôi đã chia sẻ với nhau trong lần gặp gỡ này. Chia sẻ để cảm thấy gần gũi nhau hơn, thương mến nhau hơn ...
02 Tháng Ba 2012(Xem: 132467)
Đầu tuần vừa qua, tôi có nhận được tin nhắn do Nghiêm Thái Bình chuyển đến, với nội dung thông báo mời dự họp mặt cựu Hướng đạo sinh Biên Hòa, tổ chức vào sáng Chủ nhật 26/02/2012
01 Tháng Ba 2012(Xem: 122588)
Hơn 40 năm trước, Hắn rời trường Trung Học Ngô Quyền Biên Hòa rất sớm. Vừa học xong lớp Đệ Lục, chưa qua tuổi 15 Hắn đã nuôi mộng giang hồ,
01 Tháng Ba 2012(Xem: 137827)
Tôi chỉ kịp nghĩ mình như chim non se sẻ, vừa chớm đủ lông đã phải chập chững vỗ cánh, rời tổ ấm và bay về cuối phương trời xa.
25 Tháng Hai 2012(Xem: 91452)
Quên bao kỷ niệm sao đành Những chiều tan học đêm thanh hẹn hò Yêu nhau ngày ấy mộng mơ Ép vào trang sách bài thơ mộng vàng
25 Tháng Hai 2012(Xem: 106356)
Ngang trường, áo trắng chiêm bao Biên Hòa, còn nợ nần nhau cuộc tình Từ ta nhận áo đăng trình Và em biết khóc, ngày xanh môi cười!
24 Tháng Hai 2012(Xem: 165628)
# Artist: Ngô Càn Chiếu # Composer: Ngô Càn Chiếu # Harmonist: Ngô Càn Chiếu # Lyricist: Ngô Càn Chiếu
24 Tháng Hai 2012(Xem: 137276)
Riêng tôi, cảm nhận sự vô thường trong nhân thế, cảm nhận cuộc đời sắc sắc không không. Thắp 3 nén hương cho ấm mộ bạn mình cũng ấm thêm tình bằng hữu.
22 Tháng Hai 2012(Xem: 152106)
Nét ngây thơ non trẻ của những học sinh Trung học Ngô Quyền Biên Hòa dạo nào được thay thế bằng nét chững chạc, từng trải theo năm tháng.
17 Tháng Hai 2012(Xem: 104189)
Thơ đẫm ướt dòng trăng Nồng nàn hương nguyệt quế Đêm lành lạnh sương giăng Thơ chung thủy hẹn thề.
17 Tháng Hai 2012(Xem: 100379)
Khung trời Hoa Mộng rộn ràng, Thu qua, Đông tới vội vàng cũng đi. Đón Mùa Xuân với tình si, Những ngày thơ mộng ra đi lại về.
17 Tháng Hai 2012(Xem: 101860)
Anh.. đang chờ cuộc phân ly Và tôi ... rồi sẽ đến kỳ mà thôi... Cảm ơn anh đã yêu tôi Mối tình chân thật ngàn đời không quên
15 Tháng Hai 2012(Xem: 142840)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ : Châu Thùy Dương
14 Tháng Hai 2012(Xem: 122397)
Nhờ sự bùng nổ của phương tiện truyền thông, nhờ trang Web ái hữu cựu học sinh Ngô Quyền, bạn bè chúng tôi lại tìm về với nhau.
14 Tháng Hai 2012(Xem: 78515)
Quay về tổ ấm hôm nay. Bốn mươi năm những tháng ngày hư hao. Bạn bè sẽ gặp lại nhau. Tròn như trái đất bay vào thinh không.
10 Tháng Hai 2012(Xem: 132462)
Ngày nào cũng sang sông, cũng đưa đẩy mái chèo mà tôi không thấy chán. Vẫn thương da diết bến sông và con đò cũ kỹ.
10 Tháng Hai 2012(Xem: 147699)
* Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
10 Tháng Hai 2012(Xem: 111439)
Về tìm đâu dáng ngọc chiều xưa Về đây nghiêng bóng tòa tháp cổ Về đây xao xuyến cội dương già Về tìm đâu “hoa tím ngày xưa”?!
04 Tháng Hai 2012(Xem: 129689)
Chuyện nội bộ chúng tôi cũng chỉ như giòng chảy của một nhánh sông nếu Đại gia đình Ngô Quyền như là biển lớn.
03 Tháng Hai 2012(Xem: 100132)
Dẫu gần hay cách phương trời Chúng em lòng vẫn suốt đời không quên Nguyện lòng : Xin khắc mãi tên Thầy ơi ! Bạn hỡi ! Trường yêu ! NGÔ QUYỀN.
03 Tháng Hai 2012(Xem: 137984)
Có những người ra đi thoáng chốc đã đi vào quên lãng, nhưng cũng có người đi để lại tiếc thương và kính mến cho bao người.
03 Tháng Hai 2012(Xem: 152953)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông - Hòa Âm : Đỗ Hải - Ca Sĩ : Thanh Hoa
02 Tháng Hai 2012(Xem: 147952)
Phạm Phúc Hải ơi, đến bây giờ bạn mới thực sự hết khổ hết buồn. Những dòng này thay nén nhang tôi vĩnh biệt bạn!....
30 Tháng Giêng 2012(Xem: 100879)
sống trọn cho nhau từng phút tình yêu không chỗ bắt đầu tình yêu không hồi kết thúc vườn xuân miên viễn nhiệm mầu
28 Tháng Giêng 2012(Xem: 98171)
Trời bên ngoài còn chút gió heo may Con biết tìm đâu Mùa Xuân đã mất Lòng thương quê thương Mẹ già hiu hắt Tết ở quê người, đâu Tết trong con?
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 157255)
... khi mở tung cánh cửa sổ cho làn gió sớm ùa vào phòng, Diễm mới cảm nhận được dường như thời tiết đang bắt đầu chuyển mình nhẹ nhàng để bước sang Xuân.
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 98906)
em là mây, là thiên hà vũ trụ là mặt trời ngày, tinh tú ban đêm là mưa xa, là hạt nắng bên thềm là nước của sông, cội nguồn của biển
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 135634)
Tết năm nay, khi đi dự hội Xuân, Em sẽ đội lên bộ tóc của anh, trang điểm thật đẹp… để thấy mình được trở lại thời thanh xuân, tràn đầy sức sống…
20 Tháng Giêng 2012(Xem: 128727)
“Hoa là hiện thân của bà ngoại, một loài hoa thanh tao cao quí nhất đời…”. Má đã dạy tôi một triết lý lớn ẩn trong hồn mai nhỏ, hoa cứ lặng lẽ cho đời trọn vẹn hương sắc lẫn niềm tin…
19 Tháng Giêng 2012(Xem: 135577)
Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Thanh Duyên
18 Tháng Giêng 2012(Xem: 128068)
Hôm nay, qua khung cửa sổ sau nhà, những cánh đồng khô vàng úa bỗng trở thành một cánh đồng đầy hoa mai vàng rực rỡ. Thì ra những ngày xuân năm nào của tôi đang bắt đầu trở lại.
18 Tháng Giêng 2012(Xem: 117511)
Thá́ng 12/2011 vừa qua Ngọc Dung có gửi tặng tôi cuốn Ngộ Nhận của giáo sư Kiều Vĩnh Phúc. Sau khi đọc, tôi có mấy hàng này, hy vọng nó không quá chủ quan.
16 Tháng Giêng 2012(Xem: 126179)
Cũng cùng là một con vật hình thành từ tưởng tượng, nhưng ở hai phương trời Đông, Tây, con rồng được nhìn dưới hai lăng kính trái ngược nhau.
16 Tháng Giêng 2012(Xem: 144072)
Tự nghĩ, Hương Xuân không còn đầy! Cảm nhận không còn ngất ngây! Do tuổi tác hay do tâm hồn mình "chai" đi mất!?
13 Tháng Giêng 2012(Xem: 99946)
Mùa Xuân cũng là lúc để "Ôn Cô Tri tân". Xin mời xem hoa của năm trước và những chậu sẽ nở vào tết năm nay.
13 Tháng Giêng 2012(Xem: 102394)
Con cháu Tiên Rồng mây gặp hội Hùm thiêng Âu Lạc nước dâng thời Ung dung phất phới cùng mây gió Chấp cánh cờ bay khắp biển trời.
11 Tháng Giêng 2012(Xem: 124445)
ôi nhớ và tâm đắc câu hát trong bản nhạc Diễm Xưa của Trịnh Công Sơn: “Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau…”.
09 Tháng Giêng 2012(Xem: 106900)
Mỗi lần mùa xuân sang Tuổi đời tăng thêm một Bến thời gian, năm tháng Hư ảo, cuộc đời trôi…
07 Tháng Giêng 2012(Xem: 144859)
Thơ Tưởng Dung – Nguyên Phan phổ nhạc – Hòa âm: Cao Ngọc Dung - Ca sĩ : Thùy An
06 Tháng Giêng 2012(Xem: 98353)
chập chùng mấy dặm sơn khê tàu muôn năm cũ đi về mai sau tay nghiêng gối một bên đầu lắng nghe thác đổ tuôn vào rừng sâu
06 Tháng Giêng 2012(Xem: 98976)
Rồi ta sẽ gặp nhau Dù tóc đã bạc màu Theo thời gian chồng chất Yêu thương vẫn dạt dào.
06 Tháng Giêng 2012(Xem: 97432)
Bóng hình xưa tưởng nhạt mờ Giờ đây rực sáng là nhờ NGỌC XUÂN Niềm vui mắt lệ trào dâng Mùa Xuân lại đến bâng khuâng cuộc đời
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 36167)
... Vậy mà hơn nửa cuộc đời vẫn vất vả loay hoay, đôi khi bó tay, trước những cộng trừ nhân chia đơn giản của cuộc đời.
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 99909)
Công viên ghế đá chiều vàng, Dòng sông tuổi nhỏ rộn ràng bên nhau . Thời gian thơ mộng qua mau, Nhớ hè Phượng đỏ như màu môi Em.
31 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 101548)
Xuân sang, Hạ đến, Thu tàn. Mùa Đông lạnh giá ngút ngàn trong tôi. Đưa tay, tờ lịch cuối rơi. Một năm mới đến bên đời lao xao.
30 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 121431)
Cà phê còn đắng sao đêm cạn Thức mãi chờ rơi giọt cuối cùng Nhớ những dấu chân qua ngày tháng Đếm hoài mà nhớ cứ rưng rưng
30 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 105356)
Xin đời đôi phút bình yên Tham - sân - si bỏ lại miền phù hoa Gối tay dưới cội thông già Để nghe hương cỏ vô ưu ngập hồn...
30 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 32794)
* Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
23 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 139384)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Châu Thùy Dương
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 104944)
Lá vàng rơi là chuyện thường em nhỉ Cũng giống như trăng lúc tận lúc rằm Hãy nhặt lên và ép vào trang vở Thật nồng nàn hương lá ngủ âm thầm.
16 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 119822)
Đêm Đông tiếng hát xa dần Như còn đọng lại cõi trần âm thương Và còn lưu luyến ngôi trường Biên Hòa hương bưởi ngát thơm một thời
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 97253)
Dường như trong sương khói Suối tóc nào buông lơi Bước giang hồ đã mỏi ... Một mình anh chơi vơi Anh vẫn thèm sống lại... Đêm Giáng sinh bên người...
13 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 130385)
Không hề có trong dự tính của tôi lần đầu đến Úc, nhưng cái duyên hội ngộ người xưa cho tôi cơ hội gặp lại khá đông anh chị em cựu học sinh trường Ngô năm cũ.
11 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 101982)
Orange những ngày Đông Sương che mờ phố bể từng đợt sóng nhớ mong vỗ bờ hồn quạnh quẽ
11 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 13853)
Ngập ngừng khép nhẹ cánh tiên Bướm vàng bước đến bên hiên tháng mười Chiều Thu thong thả rong chơi... Có hoa... có bướm.. .một trời dịu êm
08 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 135377)
Không biết từ bao giờ ngày Giáng Sinh đã trở thành ngày lễ hội chung cho toàn thể mọi người, không hề có chuyện phân biệt tôn giáo nào… .
06 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 89601)
Em về với tháng mười hai Đôi tà hương lượn tóc cài Giáng Sinh Hồn tôi thắp nến lung linh Trái tim xưng những tội tình yêu em
02 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 100932)
chờ nhau trên sân ga nhạt nắng, ánh chiều tà đường về xa diệu vợi tìm đâu bóng quê nhà
02 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 99421)
Mưa hay nước mắt tuôn dài... Cho em hứng đầy hai tay Muốn trao về anh một nửa Nhưng làm sao... làm sao đây?
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 21210)
Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ: Đỗ Hải & Thúy Hà
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 127973)
Thầy Trò Ngô Quyền lại có dịp họp mặt đầy ắp tình cảm ấm nồng trong một ngày vào Đông, với bao niềm vui và những nụ cười không dứt…
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 127785)
Tiếng hát ngọt ngào như hòa quyện trong tiếng sóng, tiếng vỗ cánh của một loài chim biển, được vọng đến từ một nơi xa vào đêm trăng sáng...
22 Tháng Mười Một 2011(Xem: 122396)
Những lời cảm ơn chân tình của những người Việt Nam lưu lạc quê người gời đến nhau trong mùa Lễ Tạ ơn của Mỹ có mang theo cả tấm lòng...
19 Tháng Mười Một 2011(Xem: 128181)
Tôi muốn dùng bài viết này để tri ân các thầy cô trong ngày lễ Tạ Ơn 2011.
19 Tháng Mười Một 2011(Xem: 85941)
Những gì tôi có hôm nay. Sáu mươi năm viết nên bài ca dao. Ru tình, một chút xanh xao. Ru đời đi nhé, mai vào thiên thu.