Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Mai Đạt - Ở MỘT NƠI KHÔNG CÓ TẾT

22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34775)
Hoàng Mai Đạt - Ở MỘT NƠI KHÔNG CÓ TẾT


Ở Một Nơi Không Có Tết


Hoàng Mai Đạt


o_mot_noi_noi_0_co_tet-large

Một buổi sáng sương mù ở trung tâm khu phố Little Saigon, Quận Cam. (Photo by HMĐ)


 

Càng về đêm, những lớp sương mù càng dầy đặc hơn. Nam California ít khi có sương mù. Vậy mà đêm 31 tháng Chạp hôm ấy, đường Bolsa ở góc Magnolia chỉ có những tia đèn mờ ảo từ mấy chiếc xe lăn thật chậm, không chói lọi với rừng ánh sáng từ những bóng đèn vàng hoặc đỏ nối đuôi trên các dòng xe hối hả trôi qua khu phố Little Saigon. Tôi rẽ tay lái ở góc đường đó, phóng về hướng biển với lòng nôn nao khôn tả, bất chấp tai nạn có thể xảy ra. Tôi lèo lách giữa những chiếc xe phải rà thắng trong sự cẩn thận, lao xe trong màn sương mù đang trôi cuồn cuộn từ đại dương vào đất liền. Tôi lái xe nhanh vì sợ đến trễ, không kịp giờ thăm em trong một dưỡng viện dành cho người lâm bệnh hiểm nghèo.Hơn một tuần trước, tôi từng đạp ga trên chiếc Honda để chạy theo xe cứu thương đến bệnh viện Fountain Valley. Ðêm hôm ấy em tôi bị tai biến mạch máu não, tê liệt nửa người bên phải. Bước vào căn phòng tối trong một khu mobile home, tôi đau lòng khi thấy đứa em thân thương mấy chục năm trước nay là một ông trung niên đang nằm bất động trên sàn nhà, đưa một tay quơ với trong không khí như mong nắm lại sự sống. Tôi nắm tay em trong lúc chờ các nhân viên cấp cứu đến giúp. Ðợi đến sau nửa đêm tôi mới rời bệnh viện để về nhà, thầm cầu nguyện cho em thoát bàn tay của tử thần.

Em thoát lần này, nhưng mà thân thể bị nhiều vết cào cấu trong cơn vật lộn trước móng vuốt của định mệnh để sống còn. Bác sĩ nói rằng ngoại trừ buồng phổi, hầu hết các bộ phận khác đều nát bét, hư hỏng tận cùng. Gan, bao tử, tim, thận – mà nhất là thận – đã đến giai đoạn gần như vô phương cứu chữa. Ðêm Giáng Sinh trôi qua với em tôi nằm gần như bất động trong một phòng bệnh, miệng không thể nói mà ánh mắt có lúc như giận dữ với số phận. Ðến chiều 30 tháng Chạp, họ chở em tới một dưỡng viện có y tá chăm sóc. Tôi đến thăm em đêm hôm ấy sau giờ làm việc.

Chiều hôm 31, tôi rời tòa soạn lúc 7 giờ rưỡi, mong đến dưỡng viện kịp thời trước 8 giờ, giờ đóng cửa. Mặc dù từng có kinh nghiệm lái xe trong giông tố và trong mưa tuyết, tôi vẫn thầm lo trong lúc lướt nhanh về hướng dưỡng viện. Sương mù quá dày, không cho tôi thấy xa hơn vài chục bước ở trước mặt. Vậy mà tôi vẫn chạy với tốc độ nhanh gấp mấy lần so với những chiếc xe bị tôi qua mặt. Ðến khi dừng xe trong bãi đậu và bước ra ngoài, tôi lại chùn bước, e rằng em không muốn thấy tôi.

Lần cuối cùng mà anh em chúng tôi còn hòa thuận với nhau có lẽ đã hơn 20 năm trước, mà cũng có thể là đã quá 30 năm, ngày chúng tôi mới đến Mỹ. Giờ nhìn lại, tôi mới nhận ra những giây phút hạnh phúc nhất của hai anh em là những dịp chơi banh football với mấy đứa bạn Mỹ ở Rillton, một thị trấn nằm trên đồi ở miền tây tiểu bang Pennsylvania.

Trong mấy năm đầu mới tị nạn tại Mỹ, tham dự môn thể thao football là cơ hội cho anh em chúng tôi hòa nhập với đời sống của người địa phương. Hai anh em đều được người láng giềng trợ giúp để gia nhập một đội thiếu niên ở Rillton. Em tôi khỏe mạnh hơn anh, có tài ném banh bầu dục nên được giao vai trò quarterback. Tôi gầy ốm, chạy nhanh, giữ được một chân receiver để chụp banh. Mùa đấu năm ấy em tôi ném được nhiều cú tuyệt, khiến cả xóm reo hò trong những trận đấu với các đội thiếu niên khác. Phần tôi, thỉnh thoảng tôi cũng chụp được vài trái ngoạn mục ở cuối sân nhờ chạy nhanh hơn mấy đứa Mỹ mập ù.

Mùa thu thời niên thiếu ấy qua mau. Anh em chúng tôi rời Rillton theo việc làm của mẹ đến một xóm lao động ở thành phố Pittsburgh. Xóm này không có sân banh, đường chật chội, đông xe, thiếu chỗ chơi cho trẻ em. Thỉnh thoảng hai anh em lần xuống một bãi đất trống gần một xưởng thép bị đóng cửa trong cơn suy thoái kinh tế vào cuối thập niên 1970. Bên dưới một cây cầu bắc ngang sông, em ném banh và tôi chạy chụp banh hàng giờ không biết mệt. Có khi chơi trong đêm tối, có lúc trong ngày bão tuyết, có khi trong một trưa mùa đông lạnh dưới 0 độ Farenheit, chỉ hai anh em với một trái banh xoáy trên không trung. Em ném mỗi lúc một mạnh, tôi phải chạy nhanh và xa hơn để chụp bắt, tạm quên những phiền não đang bủa vây trong đời sống của chúng tôi. Mỗi khi thấy tôi bắt được trái banh mà em ném vào những nơi hiểm hóc, giữa mấy chiếc xe đậu dưới chân cầu hoặc sát tường rào của xưởng, em đưa hai tay như ăn mừng một chiến thắng giữa thao trường với tiếng reo hò của hàng vạn người.

Ngày tôi bước vào đại học cũng là ngày những tiếng reo vui lắng xuống và tan biến vào trong quá khứ. Tình thân giữa hai anh em trôi xa dần như những đám bèo bị đánh vỡ giữa sông, mỗi đứa đến một bến bờ xa lạ. Cả hai đều mang những nỗi hoài nghi về mọi giá trị trong cuộc sống, tinh thần cũng như vật chất. Thế nhưng mỗi đứa hướng về một nơi. Tôi phấn đấu để tìm cái đẹp bên trên cuộc sống của đời thường, em lún dần trong thế giới của bạo động. Tôi cố gắng đóng góp cho đời, em thách thức định mệnh với lối sống ngoài vòng xã hội, bất chấp thành kiến. Trong hơn hai thập niên xa cách, thỉnh thoảng tôi nhận được những cú điện thoại vào giữa đêm khuya khoắt, để rồi sau đó phải tìm đường đến một sở cảnh sát hoặc một nhà thương để đưa em về một nơi nào đó mà em đang tạm trú. Có khi những cú điện thoại đến từ một tiểu bang xa, có khi rất gần, ngay tại khu phố Little Saigon này.

Tôi chùn chân trước khi bước vào dưỡng viện vì nhớ tới ánh mắt hận đời của em mà tôi từng thấy trong những lần thăm em trong bệnh viện. Trong ánh mắt đó cũng có sự đớn đau trước số phận khắc nghiệt giáng xuống một tuổi thơ bị bứng ra khỏi quê hương và không thể bám rễ ở mảnh đất mới.

Chỉ còn mười phút trước giờ đóng cửa, tôi nhất quyết bước vào để thăm em, cầm theo một cuốn sách nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay. Bước trong hành lang qua những phòng có những người nằm ngủ thiêm thiếp tưởng chừng như đang hấp hối, tôi chợt nghe có lời chúc mừng năm mới xuất phát từ một máy truyền hình. Lời cầu chúc tươi vui đó tan biến trong khoảng không của khổ đau mà tôi cảm nhận từ những thân xác đang nằm liệt trên giường. Ngay cả những người làm việc trong dưỡng viện này cũng ít cười, ít nói, chỉ yên lặng làm phận sự quen thuộc của một y tá, một điều dưỡng viên hoặc một thư ký.

Căn phòng có ba giường, một bệnh nhân. Em nằm ở giường giữa, đang mê man ở một thế giới khác. Cạnh giường là bình đựng chất dinh dưỡng được truyền vào cơ thể của em. “Ðó là thức ăn cho ông ấy,” một y tá nói cho tôi biết.

Nhìn thân hình hốc hác, toát mùi bệnh, tôi càng thương xót em. Sức khỏe của em sẽ yếu hơn vì mỗi tuần em cần được lọc thận ba lần. Bà y tá nói nhỏ điều đó với ánh mắt lo ngại dành cho tôi. Phòng chỉ có một chiếc ghế xếp cất trong góc. Tôi mang ghế ra ngồi sát bên giường, nói thì thầm những lời an ủi tưởng chừng như em đang lắng nghe. Lần giở cuốn sách nhỏ cầm trong tay nãy giờ, tôi lâm râm đọc Kinh Cứu Khổ cho em nghe. Từ một khởi đầu giống nhau mấy chục năm trước, chúng tôi đã đi hai hướng khác xa. Chúng tôi từng hoài nghi những niềm tin tôn giáo, cho đó chỉ là những thói quen mê tín. Thế nhưng từ khởi điểm đó, em xem thường cuộc đời, luôn tìm những khiếm khuyết trong cuộc sống. Còn tôi, từ những ngờ vực, tôi cất công đi tìm một ý nghĩa cao quí hơn trong cuộc sống hàng ngày.

Trong năm phút cuối trước giờ đóng cửa, có lúc tôi ngưng đọc kinh, ngậm ngùi quan sát một cánh tay vạm vỡ từng ném banh cho tôi chụp nay nằm bất động, mang những vết bầm của thuốc và bệnh tật. Tôi không chắc những lời kinh sẽ cứu em, nhưng tôi biết đó là những gì mà tôi có thể làm cho em trong giây phút này. Có lẽ lời kinh sẽ cứu tôi hơn là cứu em. Những mối bận tâm trong đời thường tan biến khi tôi cất lời cầu nguyện. Tôi có thể mất hàng giờ để lo lắng về tiền nhà, về công việc, về những chuyện linh tinh ở sở làm. Thế nhưng lời kinh nhắc tôi nhớ giây phút dành cho em mới là điều quan trọng nhất trong lúc này.

Em vẫn không mở mắt lúc tôi xếp lại ghế và rời phòng. Bước trong hành lang của dưỡng viện, một lần nữa tôi nghe những lời chúc mừng năm mới phát ra từ một máy truyền hình. Nhìn vào phòng, tôi thấy một bà cụ datrắng đang ngủ gục trên xe lăn trước màn ảnh truyền hình. Tôi nói nhỏ một lời cầu nguyện cho bà, xong bước ra cửa mà không dám nhìn lại, sợ yếu lòng trước những cảnh khổ của kiếp người mà tôi không thể nào hiểu được.

Sương mù trắng đục vẫn phủ kín khu phố Bolsa khi tôi chạy ngang với tốc độ thật chậm. Về đến nhà, tôi ngồi lại trong xe và quan sát cây sung ở trước sân. Thân cây lớn hơn một vòng tay ôm, có lẽ từng nẩy mầm hơn một trăm năm trước. Những chiếc lá màu nâu úa của một loại sung California có hình dạng giống lá phong đã rơi rụng gần hết. Từ ngày dọn về căn nhà này, vào mỗi đầu Mùa Xuân tôi đều chờ xem những nhánh cây khô bắt đầu nảy mầm xanh. Lần nào cũng vậy, tôi đều nhận thấy có sự kỳ diệu ở những mầm xanh non, vui mừng trong cơn hội ngộ với niềm tin ở sự sống sau một Mùa Ðông chết lặng.

Mùa xuân sẽ trở về với cỏ cây. Những gì giúp cho cây sung trước nhà nẩy lộc cũng sẽ mang đến niềm sống cho tôi. Tôi biết vậy, mà sao lòng vẫn bùi ngùi trong đêm Giao Thừa, thương cho một kiếp người phải nương tựa vào lời kinh, lần đường trong sương mù.


Hoàng Mai Đạt

(Nguồn: hoangmaidat.wordpress.com)

11 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 28044)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MỘT MÙA ĐÔNG - Ca sĩ Xuân Sơn - NHÀY VUI MÙA ĐÔNG - Ca sĩ Kim Anh Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube - Sầu viễn xứ, ngày mùa Đông lạnh tới San sẻ nhau những cay đắng ngọt bùi
09 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38182)
(*Cảm tác từ bài thơ TẠ TÌNH của Tưởng Dung... em tặng chị...! )... xin hãy chỉ nốt cho em, bài học cách nào để uống viên thuốc thời gian, cho em buông lơi được, cho em quên được, cho em chết mất được một nửa trái tim mình đã thuộc về anh...
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43466)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: NHỚ VẦNG TRĂNG KHUYA - Thơ HOÀNG ÁNH NGUYỆT -Nhạc BẰNG GIANG - Tiếng hát THÙY AN - Đỗ Trần thực hiện Youtube
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 29476)
Còn thương con dốc Ngô Quyền. Ngồi nghe kỷ niệm qua miền tuổi thơ. Dốc xưa ai đứng đợi chờ. Thời gian sao cứ hửng hờ bước qua. Bây giờ, em của người ta...
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 48157)
(lan man theo “Không Còn…” của Tưởng Dung ... Nghi ôm đầu gục xuống bàn. Hai vai nàng rung lên. Âm thanh của những tiếng nấc như tiếng thì thầm, tắc nghẹn:” bóng em tìm bóng anh đến cuối đời, có gặp?”
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 42711)
Tôi hay tin trễ, Thầy Trần Văn Tài qua đời không lâu, sau ngày tôi tình cờ gặp lại Thầy ở Trảng Bom. Những dòng chữ muộn màng này, thay nén nhang thơm tôi và các bạn lớp 10B4 năm xưa kính nhớ Thầy.
01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 48154)
* Xin đính chính đây không phải là bài viết của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ mà là của một tác giả khác cùng tên. Xin thành thật cáo lỗi cùng tác giả và Thầy Nguyễn Xuân Hoàng. (Ban Điều Hành WebNQ)
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 33065)
Chút lòng gửi tới bạn bè Mọi người vui lắm được nghe tiếng Hoàng Ngạc nhiên khi thấy Bạn Vàng Từ xe bước xuống NGỠ NGÀNG khó tin
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 37297)
Người phải đâu là ngọn nến trời đêm? Sao ta mãi chờ hoài trong bóng tối. Người đã đến và chợt đi rất vội. Lời tạ tình sao không nói người ơi!
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52701)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 45950)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38192)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
27 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38568)
Những bức thư chưa bao giờ gửi Vẫn còn nguyên mùi mực thơm hương dẫu ngày tháng mờ xa diu vợi gợi nhớ mùa trăng tuổi tròn thương
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38318)
Lá cứ rơi trên đường xưa đưa đón Cỏ âm thầm hát khúc hẹn hò nhau Thương nắng chiều đổ nghiêng nghiêng vành nón Hoàng hôn rơi lãng đãng vẫy tay chào .
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50182)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
20 Tháng Mười Một 2013(Xem: 37420)
Khi nghe nói con đang trên đường đến Bà mĩm cười lau nước mắt rưng rưng. Giọt lệ vui vì bà đã biết rằng Tim bà đã... thuộc về con đấy nhé.
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 44284)
(Khoảnh khắc nghĩ về Nhà văn NXH). Có phải Người Đi Trên Mây ? Nghe không gió hỏi mộng trầy bởi sao ! Thưa rằng mộng vốn chiêm bao Theo hư vô nhặt trái sầu rất xanh.
16 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40771)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: GIẤC MƠ TÌNH- Thơ HOÀNG ÁNH NGUYỆT -Nhạc BẰNG GIANG - Tiếng hát THÙY TRANG Đỗ Trần thực hiện Youtube
16 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40525)
Bên tôi bây giờ mới là khuya thứ sáu Thứ bảy…tôi còn cả ngày mai Em cứ yên tâm vui với buổi chiều Hôm nay có lỡ, mai vẫn còn thứ bảy…
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 44247)
Mù sương phố núi mù sương Nhịp buồn hút gió hồn nương núi rừng Chuyện linh hồn với bản thân Bàn tay thượng đế mộ phần chiêm bao
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55200)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 39226)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41138)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38269)
Không còn gì giữ lại, Ngoài khắc khoải đau thương. Giờ chia cách đôi đường làm sao biết bóng em tìm bóng anh đến cuối đời, có gặp?
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43039)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
07 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52677)
Gửi em chút nắng mùa Đông. Sưởi cho ấm trái tim hồng ngủ quên. Bên anh mưa bão chưa yên. Bao giờ biển nối đất liền, hỡi em.!.!.!
07 Tháng Mười Một 2013(Xem: 36977)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Ngàn Thu Áo Tim- nhạc Hoàng Trọng- lời Vĩnh Phúc- Thái Thanh trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
02 Tháng Mười Một 2013(Xem: 39274)
Nếu như sông không có lục bình hoa tím Thì cô bé ngày xưa chẳng biết hẹn hò Viết những bài thơ giữ vô vàn kỷ niệm Về cầu Ghềnh, cù lao Phố nối bờ vui.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 51826)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
31 Tháng Mười 2013(Xem: 30645)
Chợt buồn soi lại dòng tâm Trần gian, trong đục thăng trầm bể dâu Ngỡ ngàng mất nửa đời nhau Dìm thân trong giấc chiêm bao lạ thường
30 Tháng Mười 2013(Xem: 32256)
Đừng trách chi thu nỗi hận lòng! Vô tình thu chẳng biết người mong. Cảnh trần thay đổi luôn như thế! Xin chớ vương mang mãi ngóng trông.
25 Tháng Mười 2013(Xem: 17199)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: LÁ THƯ - Nhạc Đoàn Chuẩn - Từ Linh - Ca sĩ Lan Ngọc Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
25 Tháng Mười 2013(Xem: 25512)
Vậy mà cũng chính là mày đã đôi lần băn khoăn về chuyện có khi cái bóng của Nguyễn-Xuân-Hoàng-ngoài-văn-chương đã phần nào làm khuất lấp cái văn-chương-Nguyễn-Xuân-Hoàng.
25 Tháng Mười 2013(Xem: 65850)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
24 Tháng Mười 2013(Xem: 25247)
Em hát ca tôi gởi niềm rung động Chút tâm tư theo giọng hát mơ màng “Hương xưa” còn lan tỏa khắp không gian Bởi “Hoài cảm” vẫn chưa hồi kết thúc
23 Tháng Mười 2013(Xem: 17891)
Hôm qua thoáng đọc một bài thơ, Ai đó đã trách "Mảnh trăng hờ " Lại bảo rằng trăng không tha thiết, Chắc người chưa tỉnh hãy còn mơ,
17 Tháng Mười 2013(Xem: 48476)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
16 Tháng Mười 2013(Xem: 38553)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: ''KHÓC MẸ'' - Hồng Vân diễn ngâm Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
14 Tháng Mười 2013(Xem: 54528)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 35260)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Thuyền Trăng" Anh Bằng sáng tác; Mỹ Thể trinh bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
14 Tháng Mười 2013(Xem: 27501)
Tôi sẽ thấy mùa thu tôi bỗng lạ. Nắng và mưa thành những điệp khúc vô chừng. Và tôi cũng thấy đất trời thênh thang từng giòng sông thu rất cũ. Lững lờ trôi đi, trôi đi mà sao vẫn quanh đây?
14 Tháng Mười 2013(Xem: 29593)
Tay ôm hoa mộng bao lần trần gian mấy nỗi xót thân phận người đừng hờ hững nữa Thu ơi Thu nay thương nhơ một trời Thu xưa
12 Tháng Mười 2013(Xem: 42606)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 51205)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
05 Tháng Mười 2013(Xem: 33991)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TRÁI TIN MÙA THU - thơ Trần Kiêu Bạc - Hình ảnh Lê Nguyên - Ngọc Thiên Hoa phổ nhạc - Ca sĩ Tố Hà
04 Tháng Mười 2013(Xem: 35476)
Kiều Oanh cảm tác theo nhạc phẩm "Mùa Thu Ru Em'' của nhạc sĩ Đức Huy. *Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Liên Khúc "Ru em mùa Thu", sáng tác Đức Huy-Ngọc Lan & Ái Vân
03 Tháng Mười 2013(Xem: 59405)
Nhớ anh, tôi thèm đọc một cuốn sách. Tôi tìm chữ, tìm tôi cũ trong những ngày tháng miệt mài viết bài gửi cho anh. Những ngày thân thiết vô cùng. Những ngày của chữ, của Văn …
03 Tháng Mười 2013(Xem: 45462)
Có làm cha làm mẹ, tôi càng biết quý trọng, mang ơn và thông cảm những nỗi khó khăn của những người đã ra công dạy dỗ mình và giờ đây là con cái mình từ truyền trao kiến thức cho tới uốn nắn tính tình.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 61809)
Biết được tin tức thầy, em mừng rỡ lắm. Gặp được thầy lại càng vinh hạnh hơn. Bàn chân "trần" của thầy chắc có lẽ cũng dừng chân nơi bến đỗ "trung học Ngô Quyền" để cùng đồng liêu theo dõi nhịp thở của học trò.
28 Tháng Chín 2013(Xem: 49241)
Thì ra tôi đã già rồi. Già thật rồi nên cứ loay hoay nhìn về quá khứ. Hãy cho tôi một nụ cười. Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ
27 Tháng Chín 2013(Xem: 38072)
Có phải trăng này trăng của ta Của mùa trăng cũ mới vừa qua Hay là cũng đã thành trăng mới? Hờ hững nhìn ta nét lạnh lùng
27 Tháng Chín 2013(Xem: 36002)
Nụ hôn tỏa ngát mùi trinh bạch Suối lệ nồng hương vị ngọt ngào Siết chặt vòng ôm hơn chút nữa Giật mình, sực tỉnh... giấc chiêm bao!
27 Tháng Chín 2013(Xem: 38331)
Đom đóm tặng lũy tre già xào xạc Cả trời sao lấp lánh ngọn hào quang Tre dang vòng tay đón ngàn đốm sáng Chào đêm thu lồng lộng ánh sao tan..
27 Tháng Chín 2013(Xem: 37141)
Đời trôi với những vần thơ Sông trôi hết những ngu ngơ cuộc đời Nếu còn sót lại một lời Xin cho tôi cám ơn trời vì em…
21 Tháng Chín 2013(Xem: 39169)
Bao giờ ta gặp nhau Kể chuyện tình mưa ngâu Tàn theo mùa Thu tím Tan rồi giấc mộng đầu Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Áo Tím Mùa Thu"- nhạc Nguyên Vũ - Thái Châu trình bày
21 Tháng Chín 2013(Xem: 58624)
Tựa Đề: HÌNH NHƯ NẮNG VỪA PHAI Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Tuấn Ngọc Ca Sĩ: Hương Giang
21 Tháng Chín 2013(Xem: 38099)
thu bây giờ không là thu ngày trước Bởi mẹ già khô nước mắt từ lâu Cô gái nguyên trinh, trong trắng thuở nào Tim đã chết như mùa Thu đã chết
20 Tháng Chín 2013(Xem: 39966)
Tôi viết vần thơ lên áo em gió thu bay nhẹ áo em mềm để thơ quấn quýt theo tà áo và để lòng tôi thương nhớ thêm
20 Tháng Chín 2013(Xem: 53257)
Phùng Quán vịn vào câu thơ mà đứng vững. Mình dựa vào tình thương của mọi người, nghiến răng, đứng lên mĩm cười với số phận. Cám ơn tình bạn, cám ơn thương yêu và thông cảm.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 56723)
Phải chăng nhà văn không có tuổi. Nhà văn chỉ có già đi và chết. Nhà văn không đếm cái khoảng thời gian sống. Thời gian của một nhà văn là ý nghĩa những dòng chữ họ viết ra.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 54293)
(Viết hôm các bạn của nhật Báo Người-Viêt và Diễn Đàn Thế Kỷ đi thăm Nguyễn Xuân Hoàng) Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 39805)
Các Em vì "nghĩa" quên mình, Gian nan vất vả cho tình chúng ta. Các Em là những bó hoa, Là mùa "Xuân thắm" thiết tha mong chờ.
13 Tháng Chín 2013(Xem: 46446)
Mùa Thu sắp về đây. Thu về với lá vàng, với gió heo may và cây trái bắt đầu chín. Mùa Thu cũng là mùa thu hoạch. Mùa Thu đẹp lắm, rừng Thu bát ngát lá vàng rơi
11 Tháng Chín 2013(Xem: 41306)
Thôi xin Bạn cho ta lòng trắc ẫn Xin cho ta bày tỏ chỉ một lần Và xin nhận nơi đây lời giao cảm Đa tạ người đã hiểu được lòng ta .
06 Tháng Chín 2013(Xem: 77359)
Cái sung sướng lúc tốt nghiệp không phải là được đi dạy, làm giáo sư cho bằng thoát khỏi sách vở mà chúng như những kinh kệ vô nghĩa nhàm chán..
05 Tháng Chín 2013(Xem: 53042)
Ta cứ muôn đời làm tình nhân Dù cho xa cách nhưng thấy gần Tình ta xanh mướt không tàn úa Chồng vợ làm gì phải không anh?
05 Tháng Chín 2013(Xem: 59449)
Việc bán thơ của Suskin xem ra phù hợp với văn hóa sống nhanh, sống vội, muốn gì được nấy, nhanh như người ta bấm máy truyền hình hoặc vào mạng internet.
05 Tháng Chín 2013(Xem: 44445)
Có cơ hội thì bạn bè gặp nhau vì quỹ thời gian chúng ta chẳng còn nhiều. Xin cám ơn những người bạn trên net của tôi, đã cho tôi niềm vui trong cuộc sống.
05 Tháng Chín 2013(Xem: 32723)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Thu Nghiêng & Trái Tim Bên Trái Chờ Thu (Thơ Trần Kiêu Bạc) - Hồng Vân diễn ngâm.
31 Tháng Tám 2013(Xem: 33360)
Tìm thấy được trên hoa râm tóc bạn Một vầng mây áo trắng tuổi học trò Những chiều xưa dốc Ngô Quyền lãng đãng ...
31 Tháng Tám 2013(Xem: 36583)
Tựa Đề : NHÁNH MÙA XUÂN TÔI Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Tuấn Ngọc Ca Sĩ : Hương Giang
31 Tháng Tám 2013(Xem: 72776)
Ông trở thành một “ông già quét chợ” một cách tự nhiên như vậy đó, tự nhiên như khi ông từ đâu không biết đã đến cái chợ làng này…
30 Tháng Tám 2013(Xem: 38625)
Từ anh xa lánh cõi trần Vầng trăng viễn xứ lê thân dãi dầu Đời còn có nghĩa gì đâu Thu qua mấy độ vẫn nhầu nhớ thương
30 Tháng Tám 2013(Xem: 33556)
Mến tặng chị Quỳnh Hương Hoàng Ánh Nguyệt (San Jose) Nhân ngày giỗ anh Hoàng Ngọc Thái
23 Tháng Tám 2013(Xem: 40752)
Ca sĩ: Duy Linh - Nhạc & Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Mẹ đi đã biết bao năm Tìm bao đứa con xa xăm Tìm bao đứa con âm thầm Ra đi khắp chốn muôn phương
23 Tháng Tám 2013(Xem: 76653)
Phần tôi, kể từ khi bắt đầu va chạm cuộc sống, tôi khám phá ra rằng con người ta không thể nào sống mà thiếu người khác được.
23 Tháng Tám 2013(Xem: 51550)
Bọn học trò chúng tôi thuở ấy ngưỡng mộ anh lắm. Anh có dáng dấp một trí thức… Tây. Anh đã là nhà văn nổi tiếng trong văn giới và quần chúng, lại là một giáo sư Triết,
21 Tháng Tám 2013(Xem: 35070)
Không phải là vĩnh biệt Không phải là chia xa Nhưng ghế ngồi vẫn trống Nhưng vẫn ta với ta
16 Tháng Tám 2013(Xem: 37097)
Hoa hồng trắng từ nay cài lên áo Biết khi nào mới cảm thấy quen đây? Hoa hồng đỏ xa rồi tầm tay với Hơn bao giờ, thèm gọi tiếng “Mẹ ơi! ”
15 Tháng Tám 2013(Xem: 50765)
Chỉ một ngày vắng mẹ căn nhà đã quạnh quẽ buồn. Bàn tay mẹ là đôi đũa diệu kỳ biến ra cơm ngon canh ngọt, là ngọn gió mát lành ru giấc ngủ cho con… Vậy mà… Vũ Hạ mới ngần ấy tuổi đầu đã mất mẹ.
13 Tháng Tám 2013(Xem: 59873)
Với những phương tiện tân tiến nhất của thế kỷ thứ 21, một người con như ông Scott đã nói lời từ biệt người mẹ trong những giây phút cuối cùng trước khi hơi thở của bà tắt hẳn
13 Tháng Tám 2013(Xem: 85677)
Đôi khi bất chợt gặp lại, mùi hương nồng ấm của thứ dầu gió này có thể giúp ta dăm ba giây phút sống lại những kỷ niệm xa xưa, để tâm hồn dịu đi đôi chút giữa cuộc sống xô bồ.
10 Tháng Tám 2013(Xem: 33120)
Dấu tình giờ đã đi xa Đời trôi mây gió cũng là đời trôi Giờ ai có nhớ đến tôi ? Mà sao tôi mãi không thôi nhớ người
09 Tháng Tám 2013(Xem: 55288)
Kể từ hôm ấy, hạnh phúc do sự lắng nghe đem lại, đối với tôi, đã là một kinh nghiệm có thật trong đời rồi đó bạn ơi.
09 Tháng Tám 2013(Xem: 36851)
Những trang sầu hận của người Khiến cho…một kẻ bùi ngùi cảm thông Xin người thoải mái… phiêu bồng Cho thơ nhẹ cánh chín tầng trời cao…
09 Tháng Tám 2013(Xem: 33691)
Bán mảnh linh hồn cành liễu thắm Cho nguồn hạnh phúc suối đào tươi Trái tim nhỏ bé ta dành lại Tha thiết trao riêng chỉ một người
09 Tháng Tám 2013(Xem: 43858)
Và cứ thế, hàng năm rằm tháng bảy Me lo toan ngày ''Đại Lễ'' cúng dường Vu Lan về càng se sắt lòng con Mùa báo hiếu mà con không còn mẹ
03 Tháng Tám 2013(Xem: 66965)
Tựa Đề : HÌNH NHƯ LÀ TÌNH YÊU Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải. Ca Sĩ: Duy Thiên
02 Tháng Tám 2013(Xem: 84630)
Từ tình cảm nầy tôi tự nguyện vững lòng tiến bước tiếp tục mang niềm vui cho mọi người suốt hơn 12 năm qua. Xin được cám ơn lòng bao dung tha thứ của Thầy Cô và đồng môn.
02 Tháng Tám 2013(Xem: 44695)
Có một lúc nào đó bạn nghĩ về các loại hoa và tự hỏi mình giống như loại hoa nào chưa? Mỗi người phụ nữ theo tôi có thể ví mình như hoa dù mình chỉ là một người bình thường.
31 Tháng Bảy 2013(Xem: 57489)
Theo triết lý của bài thơ thì sinh và tử chỉ là một trò chơi đuổi bắt. Chia tay hôm nay nhưng sẽ gặp lại ngày mai. Gặp lại trong những dạng khác nhau của cuộc sống
27 Tháng Bảy 2013(Xem: 19061)
Vẽ lại dùm tôi và bình tâm cân nhắc Ngồi lại với nhau, hòa nhã chuyện cơ đồ. Đừng tranh chấp đôi co Mà xóa đi vết đỏ trên bản đồ nước Việt.
24 Tháng Bảy 2013(Xem: 39552)
Mưa Adelaide có bao giờ thấm đất! Chỉ đủ làm ướt tóc gái Hội An Nhớ thì nhớ nhưng đừng tìm ai nhé Áo trắng xưa nay đã nhạt phai màu.
24 Tháng Bảy 2013(Xem: 36582)
ta bây giờ sáu mươi có lẻ bước đường đời xa lắc xa lơ tháng Bảy về, Hè bỗng ngu ngơ bạn thân hỡi, người còn có nhớ?
24 Tháng Bảy 2013(Xem: 35523)
Tôi cũng quên rồi một nỗi đau, Quên đi xuân đến, hạ qua mau, Quên đi lòng đã qua cơn bão, Tình đã trôi theo gió bốn mùa.
22 Tháng Bảy 2013(Xem: 86394)
Đó là cái đẹp của tình thương yêu. Luật tự nhiên của cái đẹp là sự truyền bá. Truyền bá tình thương yêu là ảnh đích của tinh thần Hướng Đạo.
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 61365)
Đêm bây giờ dài vô tận, anh bảo thế. Đêm mùa đông ở đây còn dài nhiều hơn nữa. Khi nào trống trải hãy cố nhớ đến lời em nói
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 28434)
Chiều ngày 3 tháng 7, khoảng 60 chs NQ từ nhiều tiểu bang của Mỹ cùng nhau dự họp mặt ở "ngôi nhà bồ tát" của chs NQ K8 Cao Thị Chung (và anh Huỳnh Kiệt)
19 Tháng Bảy 2013(Xem: 38389)
Giữ tình bằng những vần thơ Hâm tình trong những giấc mơ dịu dàng Mang tình về với suối vàng Hương tình bay tới thiên đàng ước mơ
18 Tháng Bảy 2013(Xem: 37580)
Hải âu gọi bạn... tim nhàu nát Cánh nhạn tìm ai... mắt mỏi mong Gío lạnh phất phơ tà áo lụa Tay gầy nhặt hạt lệ xanh trong