Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - NỬA HỒN LANG THANG

12 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 126446)
Hoàng Duy Liệu - NỬA HỒN LANG THANG

Nửa Hồn Lang Thang


Chương 1- Em tui và cái nón xếp


hoang_duy_lieu

 

Chuyện kể rằng...

Vào thời Hắc Đế Obama xứ Cờ Hoa có một lão già ưa lang thang đây đó, lão ta bị gậy giang hồ khắp mọi miền núi đồi sông suối, chỗ ở vài đêm chỗ ghé vài ngày chẳng ở đâu lâu vì cứ bị dân làng gậy gộc xúm lại chơi hội đồng hay là xịt chó đuổi đi. Một ngày kia, lão ta đi ngang qua một cái xóm trông rất là khang trang lịch sự thêm tí vẻ gì mộng mơ. Dừng chân nheo mắt ngó cái bảng treo tận trên cao lão già lẩm bẩm đánh vần :

- Tê ư tư sắc Tứ… 1, 2, 3 

Lão ta xa quê cả một đời, ăn học chỉ có tới năm đệ ngũ nên cứ phải đánh vần mỗi khi muốn đọc cái chi. Cũng vì thế mà năm xưa khi đọc xong bức thư có ép cái bông dâm bụt đo đỏ thì người tình đã sang sông.

Xóm làng gì mà có tên kỳ vậy? 4123 là cái gì? Ông lão gãi đầu thầm nghĩ chắc là tụi nó viết lộn mấy con số mà thôi. Có thể như là 1234, số đẹp số tiến lên đây mà. Lấy làm đắc ý cho cái tài suy diễn lung tung của mình, lão ông khua gậy bước qua cổng đi lơn tơn vô trong xóm. Cả xóm chỉ có một con đường dài hun hút đầy hoa, nào Mai nào Huệ nào Hồng, rồi Cúc rồi Lan. Lại có cả bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông lẫn chim chóc líu lo. Có nhiều nhà ngoài hàng hiên có thêm vài bức hình xen lẫn những bài thơ sách truyện. Có nhà chỉ để độc có một cục gạch cũ xì gói giấy báo trước cửa thấy quen quen. Gần đó trên bức tường màu xanh lá mạ có treo một tấm hình làm cho lão ta nửa khóc nửa cười vì nhớ đến chuyện của mình ngày xưa.

Lần theo vệt nắng chiều, ông già dừng chân trước một cái nhà sơn màu lòe loẹt ngoài sân trên giàn dây phơi có bộ đồng phục Nữ Hướng Đạo gắn đầy huy hiệu có thể làm cho người mặc lùn đi vài tấc vì sức nặng đang phất phơ theo gió. Cửa mở toang hoang lòi ra đầy kệ hủ, một tấm bảng đồng chểm chệ bên trên nóc nhà với hàng chữ Tạp Gia Bùi Lợi. A! Quả là trái đất tròn, đi đâu cũng gặp lại em, lão già hí hửng đẩy cổng tính bước vô. Thình lình nhiều tiếng đàn bà la lên ong ỏng:

- Ê ông già! Chỗ này toàn là đàn bà con gái, ông đi đâu mà lạc bước đến đây?

- Tui đi kiếm cô Hạnh.

- Ông kiếm mần chi? Bộ có quen sao?

- Ờ thì trước lạ sau quen vậy mà. Lâu nay nghe tiếng cô Hạnh hiền lành dễ thương nên tui đến thăm vậy thôi.

- Chị Hạnh đi Mỹ rồi. Ê, ông người xứ nào mà nói nghe hổng giống ai hết vậy?

- Vậy sao? Tui mò về từ bên Mỹ.

- Xạo quá cha! Tướng ông mà Việt Kiều cái gì? Xe ôm cũng hổng đặng.

Tuồng như đã quá quen với những lời bình phẩm quá đúng đó nên lão già không có vẻ gì buồn phiền chỉ nhỏ nhẹ cười ruồi:

- Cái chị Bùi Lợi có đây hông?

- Hổng có luôn! Đi ra mau!

- Trời! Gì mà lắm thế, mấy cô cho tui ngồi nghỉ mệt một chút rồi tui kể chiện cho mà nghe.

- Chiện gì? Hay hông?

- Đủ thứ hết, tui có nhiều chuyện lắm, muốn nghe hông? Chuyện tình anh em nha?

- Cái tựa nghe hơi cải lương một chút nhưng mà tụi tui hổng có cái gì chơi đang buồn, ông kể đi.

- Ừ, mà có cà phê thuốc lá chi hông?

- Có, nhưng mà ông kể chiện nghe trước đi, chiện hay thì tụi tui mời .

- OK! Mà không có như cái chị nào đó ăn gian tui nha! Pha cà phê đi, mà phải là thuốc ngoại đó nha mấy em.

- Hứ! Được voi đòi tiên, kể đi cha nội. Tụi này đang buồn ngủ trưa đây nè .

Ừ, cái xóm này toàn là đàn bà con gái mà sao im lìm vắng lặng quá, còn nhớ ngày xưa mình từng đã đọc ở đâu đó ba chị đàn bà là cái chợ mà. Kỳ ha! Thôi kệ, chắc là xóm bà “Hiền" mình có thể ở lâu lâu, tụi nó lại đẹp. Thấy mấy cái hình tụi nó mặc áo dài trắng đội nón lá dán trên tường mà nhớ nhà nhớ chị nhớ em muốn khóc. Ông lão nghĩ ngợi trong đầu rồi cất giọng nhừa nhựa như một người say.


Em tui và cái nón xếp


cai_non_xep-content

*

Hình đã cũ mấy mươi năm của hai cô bé học trò trung học mặc áo dài trắng xách cặp đi trên bờ ruộng mang tâm trí lão về lại mấy mươi năm tuổi hồng. Ngày xưa khi đi học luyện thi ở nhà thầy Chấn trên đường Đấp Mới về đạp xe máy ngang qua hai con nhỏ cở be bé xinh xinh như vầy quen trong xóm Ga chẳng nhớ là đã có chọc ghẹo chi mà tụi nó vác cặp rượt theo quất vô lưng làm cho lão ông mười tuổi bay luôn xuống ruộng đầy sình. Lão ngồi khóc không phải vì bị té đau nhưng vì lỡ trông thấy cái nón của một cô bé đang đội trên đầu.

Cái nón xếp.

Nó nhớ đến đứa em gái kế. Con bé thiệt thòi nhứt nhà trong năm anh em. Cả đại gia đình đều đi học Ngô Quyền chỉ có mình nó là từ Cây Chàm chỉ lò dò đến được Trần Thượng Xuyên. Là con gái lớn lại học dở nên thường hay bị bà già cằn nhằn la ó sai vặt suốt ngày. Đi học thì thôi chứ về nhà là phải phụ má nấu nướng quét dọn, đêm về còn phải ngồi giặt giặt vò vò mấy thau quần áo dơ to tướng bằng hai bàn tay nhỏ xíu nhăn nheo vì nước lạnh. Nhiều đêm đi chơi khuya về nó phải moi em ra trong đống áo quần trên sàn nhà tắm. Đau tay mệt mỏi em nó thường hay chui đầu vô đống đồ trận của ông già mà ngủ thiếp đi với gương mặt ngây thơ thánh thiện của con gái tuổi dậy thì. Mấy bộ đồ bộ xanh vàng em mặc hàng ngày đã ngã màu loang lỗ, cụt ngủn rách bươm cũng không dám xin tiền má may cái mới, nguyên một năm trời năm đệ lục con em chỉ mơ ước có một món mà thôi. Cái nón xếp màu hồng. 

Cái nón may bằng vải có lồng sợi kẽm bên trong, khi nào không dùng thì bẻ tréo qua như hình số 8, gập đôi lại là có thể cất vô cặp táp gọn gàng rất thịnh hành cùng thời với cái ly xếp ba màu kéo lên kéo xuống vào thập niên 60. Mỗi lần nhìn em gái đứng tần ngần nhìn theo mấy đứa bạn đội nón hồng xanh đi ngang nhà thằng anh hai buồn hiu hắt. Nó thờ thẩn lắc cái ống heo thủng đáy, tuy chẳng có tính hung dữ gì nhưng nó đã mổ bụng con heo này bao bận. Trước ngày em tựu trường nó nổi máu khùng đem cái đồng hồ cầm cho ông Nam Tạo mua liền cho em 2 cái nón với đôi dép da bò có mấy sợi dây da đan tréo trước sau, thời trang của mấy nhỏ con gái thời bấy giờ. Chở em về nhà bằng xe Honda nó cảm thấy có cái gì nóng hổi loang ướt trên vai.

Mấy hôm sau bà già hỏi đồng hồ Seiko five của mày đâu? Nó cúi mặt ầm ừ... Con đánh lộn rớt đâu mất rồi qua ánh mắt buồn rầu lo sợ của nhỏ em.

Mười tám tuổi thi rớt tú tài đôi em theo chồng bỏ cuộc chơi dù chưa một lần vô quán cà phê. Hai mươi vừa quá em cắt cụt cái áo dài trắng nữ sinh đem nhuộm đen mặc đi thăm chồng heo hút Yên Bái Lào Cai. Trong niềm đau thương khổ sầu vô vọng, nhỏ em chỉ biết viết cho thằng anh một dòng ngắn ngủi :

- Em nhớ anh Hai! 

Cũng như ngày xưa nắm chân kéo em ra trong đống đồ dơ, ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe.

Hoàng Duy Liệu

(*Xin cám ơn Mỹ Chơn và Ngọc Sang về tấm hình)


 

17 Tháng Giêng 2010(Xem: 72871)
Hương bưởi ơi, tôi muốn dỗ dành Đồng Nai nước đục lại trong xanh Hương có bay đi xin trở lại Để mãi là hương của chúng mình.
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 73661)
Vạn dặm đường xa, vạn dặm xa Khói chiều vương vấn bóng quê nhà Lòng nặng lòng nghe hoàng hôn xuống Một khối tình em, một mẹ già
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 70015)
Cho tôi nhìn thấy nụ cười, Ở trên môi những cuộc đời tối tăm. Cho mây về phố trưa nằm, Làm mưa trôi hết lỗi lầm ra sông.
27 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74854)
Cúi xuống bờ dậu nghe nao nao Mẹ ngày hè cũng như tháng giá Ngẩng lên thấy mồ hôi ướt áo Vai mẹ gầy như cánh hạc xa
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 72944)
Nhắc lại năm xưa tuổi còn thơ dại Áo trắng tan trường kẻ đón người đưa Một thoáng thầm yêu giấu trong sách vở Ấp ủ lâu ngày hoa mộng thành thơ
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74228)
Mùa xuân nghiêng bờ vai Ngắ m đào mai rực rỡ Trắng tinh chùm hoa đại Tỏa ngan ngát mùi thơm
19 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 31922)
Có những cá tính, những sở thích hôm nay bắt nguồn từ thời còn ngồi ở ghế Trung học được các Thầy Cô truyền dạy nhiều kiến thức. Như lớp Tứ 1 (9/1) nk 69-70 của chị Võ Thị Ngọc Dung chẳng hạn cả lớp mê thơ và đã tập tành làm thơ từ một giờ Quốc Văn sôi nổi, lý thú của Thầy Nguyễn Văn Phú.
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 75648)
Anh về cõi trời mây Niết bàn muôn tia sáng Nghiệp chướng hết buộc ràng Nơi phương trời giải thoát
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 73207)
Mỗi người một hướng đi Tôi ra ngoài sương gió Trung Nam phân nhị Kỳ Xuân Thu đồng nhất Ngộ
10 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 73370)
Trên đường về lặng lẽ Ôm nỗi buồn trong tay Đông ngâm bài thơ cũ Mắt lệ nhòa không hay!
09 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76088)
Rồi cơn đau buốt niềm riêng Anh sa trường bước vào miền chiến chinh Chờ anh mòn mỏi chờ anh    Bóng khuya vàng khuyết nửa vành trăng nghiêng
04 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 82430)
Áo trắng bây giờ xa thật xa, Gối mộng em vào giấc mơ hoa, Anh vẫn cô đơn đời sương gió, Vàng Thu áo trắng đã nhạt nhòa....
03 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83336)
Sông buồn vẫn bóng hàng dừa Sóng tình lạc lõng đong đưa nỗi sầu   Mình em ngồi đếm vì sao Sương khuya bạc áo hồn đau khóc thầm
01 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 81630)
Mười bảy năm sau tôi trở lại Nhà cũ, vườn xưa ̣đổi khác rồi Giòng sông thơ ấu không còn nửa Trăng buồn lơ lững...bóng ̣đơn côi...
29 Tháng Mười Một 2009(Xem: 85300)
Em nghĩ cô như dòng sông rộng Ôm nước về chở nặng phù sa Đắp vào em chỗ bờ nông cạn Kiệt sức mình sông vẫn thiết tha
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 91036)
Có một người gõ cánh cửa thời gian* Thấy tháng ngày qua bỗng nhiên dừng lại Thấy nắng hè không còn trên đường cũ Một chút mùa vàng đã bước vào thu.
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 87383)
Tôi trở về đây vào cuối Thu Phi Trường còn đó, gió vi vu Rừng cao su nắng xuyên cành lá Đất đỏ hôm nào thấm giọt mưa
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 81544)
Mùa thu nắng hao gầy trên tán lá Hong chưa khô tóc cỏ ướt sương mù Mây bay về chập chùng không vội vã Gió heo may qua đường vắng vi vu
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 81504)
buổi sáng mùa thu bất ngờ về phố chở buồn ren rén quá giang chở ký ức xa chở mất mát chìm
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 38720)
Nhân mùa Thanksgiving, Lễ Tạ Ơn ở Mỹ, xin được kết hợp hai truyền thống tốt đẹp nhất của Đông và Tây để viết lên những lời tạ ơn chân thành từ tâm hồn của những chsNQ năm xưa ở cả hai thế hệ "nghi bất hoặc" và "tri thiên mệnh" với các Thầy Cô sắp hoặc đã bước vào tuổi "cổ lai hy".
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 79969)
Mùa thu về hai phương trời cách biệt Lá bên nào cũng vàng úa như nhau!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 81480)
Nghiêng câu lục bát cho đầy Cho Thu thêm ấm cho dài nhớ thương Đêm nầy nghiêng sợi mưa tuôn Nghiêng qua cho đổ lá buồn Thu ơi!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82473)
Mùa thu ơi! khoan đi chờ ta với Xin ít mây, xin ít nắng hanh vàng Xin một tí hương thầm nơi hoa cúc Xin nửa vầng trăng rất đổi dịu dàng
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 83584)
nợ tình mỏng, mà nặng đeo mỗi thu như mỗi dày theo tuổi đời hơi may gợn, nhắc bồi hồi một bờ mây, đã, cuối trời quan san...
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 99236)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93046)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 78681)
Về bên dòng Đồng Nai Thăm người em xứ bưởi
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 90515)
Mưa ngày xưa, môi ướt - mắt cười Mưa bây giờ, mắt ướt - môi đẫm lệ cay!
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 96239)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
06 Tháng Mười Một 2009(Xem: 80808)
Lâu lắm mới về  thăm Xứ Bưởi Thăm NGÔ  QUYỀN trường cũ dấu yêu
05 Tháng Mười Một 2009(Xem: 90405)
Thu xưa áo trắng tan trường Mưa rơi ướt tóc người thương đợi chờ
04 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93596)
Tôi không là họa sĩ Chì biết lặng lẽ nhìn Sợ...mùa thu thức giấc Sợ...lá vàng rơi nhanh.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 209311)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
01 Tháng Mười Một 2009(Xem: 99271)
Lại thêm một lần đi giữa đường Thu Mưa đau lòng những ngã tư lá chết
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100171)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 94928)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
17 Tháng Mười 2009(Xem: 86465)
Theo thời gian Biên Hòa ba trăm tuổi Ba trăm năm một vùng đất hào hùng Không thể nghĩ đó chỉ là đất ở Mà là hồn thiêng nguồn cội non sông.
12 Tháng Bảy 2009(Xem: 161366)
Năm nay, tiệc mừng họp mặt Truyền Thống kỳ thứ 8 được tổ chức tại nhà hàng Seafood Kingdom: 9802 Katella Ave, Anaheim, CA trưa ngày chủ nhật 05 tháng 7, 2009.
10 Tháng Năm 2009(Xem: 68476)
THIỆP MỜI: Họp mặt truyền thống kỳ 8: July 5, 2009 Tại:      Seafood Kingdom Restaurant 9802 Katella Ave. Anaheim , CA - Tel: (714) 636-0398 Ngày:   Chủ nhật  05 tháng 7 năm 2009 từ 11:00 am  đến 2:30 pm
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 65551)
  Thiệp Chúc Tết Kỷ Sửu 2009 & Thư Mời họp mặt Tân Niên