Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

H.V.H - MÙA GIÁNG SINH XƯA

08 Tháng Mười Hai 201112:00 SA(Xem: 135498)
H.V.H - MÙA GIÁNG SINH XƯA

  MÙA GIÁNG SINH XƯA

nhathoanhoi1-content

 

 Không biết từ bao giờ ngày Giáng Sinh đã trở thành ngày lễ hội chung cho toàn thể mọi người, không hề có chuyện phân biệt tôn giáo nào… .

 Năm nào cũng vậy, người ta lại thấy có một người đàn ông đã qua ngưỡng trung niên, đứng lặng thầm bên góc sân một ngôi giáo đường nhỏ, thì thầm cầu nguyện điều gì đó. Những ngày khác trong năm có ai gặp ông ta đi lễ đâu? Cũng dễ hiểu thôi, vì ông là người… ngoại đạo, thế nhưng sao mỗi chiều Giáng Sinh hàng năm ông lại có mặt nơi giáo đường này?... .

 * * *

 Năm đó là 1976, chỉ qua hơn một năm của cuộc biến động lớn lao, làm thay đổi vận mệnh của cả một đất nước nhỏ nhắn, hiền hòa… . Một cuộc đổi thay mang tầm vóc lịch sử và cũng sẽ rất khó quên với nhiều thế hệ… .

 Trong hoàn cảnh như vậy, Hiếu, một sinh viên mới ra trường vừa tập tành làm… công chức chưa được đến một năm. Tuy thấy mình đâu có gì… tệ với bạn bè, nhưng trong số các bạn được sớm “lưu dụng” - nhất là những người gặp… thời, có thân nhân đi… “cách mạng”… - kể cả người bạn khá thân, mọi người không ai bảo lãnh để Hiếu trở vô làm tại cơ quan cũ! Tệ hơn, có người còn gièm pha, ém thông tin để Hiếu không thể được một cơ quan khác nhận về làm việc tại ngay cái thành phố thủ phủ của miền Nam (trước đó). Đồng cảnh ngộ mà đành đối xử với nhau như vậy sao?! Thôi, không nên trách cứ làm gì. Ai rồi cũng có một lý do nào đó thôi.Thế rồi có anh công chức chế độ cũ tình nguyện quay về tỉnh nhà, chấp nhận trở về quê hương để bắt đầu một… cuộc sống mới với nhiều cam go, thử thách phía trước. 

 Về tỉnh rồi, được chừng hai năm sau, lúc đó Hiếu chỉ hai mươi mấy tuổi, tại cái nơi mình làm việc, nhờ có… bằng Đại Học,có lần Hiếu được phân công làm… trưởng đoàn “Thu mua lương thực”. Vào thời gian này, một giai đoạn với muôn ngàn khó khăn - thế hệ sau này khó mà hình dung cho được - ngoài lúa gạo ra, các thứ như : bắp hạt, khoai lang, khoai mì lát khô… đều được xếp vào danh mục lương thực!

 Nơi Hiếu đến công tác là một huyện miền biển (về sau này khi được tách tỉnh đã thuộc một tỉnh nổi tiếng về du lịch biển ở phía Nam). Cả đoàn được đưa lên chiếc xe tải hiệu Inter, vừa chở hàng vừa chở… người (!) thật tiện lợi đôi đường. Hì hục mãi, khi thì chờ viết phiếu lấy nhiên liệu, rồi lại đến khi chờ xe lấy nhiên liệu ở đâu đó quay về cơ quan (có lẽ cả đoàn đông người nên không được vào kho xăng dầu chăng?). Cuối cùng gần… 9 giờ sáng xe cũng lên đường, mọi người thở phào nhẹ nhõm, vì ai cũng biết nếu lên đường trễ sẽ phải về trễ thôi!... . Nhưng nào có được yên, đoạn đường chỉ khoảng 80km mà xe đến hai lần trục trặc phải dừng lại sửa chữa. Đến nơi đã qua cái giờ bắt đầu làm việc của… buổi chiều khá lâu rồi! Cả đoàn được địa phương chiêu đãi bằng… mì gói, (thứ mì được gói trong giấy dầu, rất có giá trị lúc bấy giờ) vì vào giờ này, nếu bếp ăn tập thể khởi động thì sẽ phải chờ đợi… lâu lắm!

 Ăn uống xong mọi người vào việc ngay. Vì là trưởng đoàn nên Hiếu được giao giữ một… giỏ tiền mặt lớn (!), khi mua hàng xong sẽ được thanh toán bằng số tiền này. Nhờ chính quyền địa phương đã vận động dân từ trước, Hiếu chỉ xem mã cân, ghi vào sổ rồi tính tiền. Món hàng lương thực đang mua là khoai mì lát khô, ngồi nhìn những người nông dân chân chất, lặng lẻ mang sản vật đến bán, phương tiện vận chuyển phổ biến chỉ là chiếc xe đạp thồ, thô ráp và đầy bùn đất… . Thảm hại hơn có chiếc không còn nguyên vẹn hình hài của chiếc xe đạp nữa, vỏ xe đã được bó bởi những sợi ruột xe cũ, và… . Đột nhiên trong lòng Hiếu thầm nghĩ: biết đâu trong số này cũng có những người công chức “chế độ cũ” như mình? Sau khi trở về… quê cũng như mình và sau khi đánh đổi bằng biết bao mồ hôi, công sức, hôm nay họ nhận lại thành quả của chính họ làm ra đây… .

 Chiếc xe tải chỉ chở tối đa được độ 5 tấn, nhưng vì nhập hàng kiểu nhỏ giọt nên đến chiều vẫn chưa xong. Công việc được tạm ngưng, mọi người cùng tham dự bữa cơm tập thể do phòng Lương Thực huyện tiếp đãi. Xong xuôi công việc lại được tiếp tục dưới ánh đèn… dầu! (Mấy ngày qua máy phát điện cho cả huyện bị hỏng hóc sao đó nên mất điện) Sau những phép nhân và cộng trên giấy, Hiếu tính ra được tổng số tiền phải trả, rồi lấy số liệu này đối chiếu và thanh toán với… phòng Lương Thực huyện, những ngày sau đó người dân mới lần lượt đến đây nhận tiền theo giấy hẹn. Thủ quỹ của cơ quan này theo Hiếu mới vừa được biết là một cô học sinh hay sinh viên gì đó, đang học dỡ dang, về quê tham gia phong trào thanh niên địa phương rồi nhờ có trình độ nên được nhận vào làm việc. Biết được điều này, Hiếu thấy trong lòng mình phần nào cũng vơi bớt nỗi niềm riêng, thì ra cũng còn có nhiều người lâm vào hoàn cảnh về quê như mình. Chỉ biết cô thủ quỹ tên Trang, bằng hoặc nhỏ hơn Hiếu độ một, hai tuổi. Trang có gương mặt trái xoan, nước da trắng mịn, có thể là của một người xuất thân chốn … “đài các” chăng? Điều đặc biệt là Trang ít nói và có đôi mắt to, đen, nhưng lúc nào cũng phảng phất một nét buồn man mác. Hiếu thầm nghĩ trong đầu mình, sao giống “Đôi mắt người Sơn Tây. U uẩn chiều luân lạc. Hồn viễn xứ khôn nguôi… ” của nhà thơ Quang Dũng quá !

 Sau cùng, vì lượng hàng thu mua chỉ được hơn 3 tấn, trả tiền cho cơ quan lương thực huyện xong, Hiếu lại phải mang một… cọc tiền trở về.

 Trên đường về, dù mới có khoảng hơn 7 giờ tối mà đất trời đã tối đen vì chung quanh đó nhà cửa hãy còn thưa thớt lại chỉ leo lét ánh đèn dầu. Ngoài đường lớn lâu lâu mới có một vài chiếc xe mệt nhọc lăn bánh ngược chiều, ánh đèn pha nhợt nhạt như không đủ sức soi rõ đường đi. Bất chợt có người nào đó trên xe lên tiếng:

 -Xem kìa! Nhìn… đẹp quá! – Hiếu chép miệng nói theo:

 -À, đêm nay là đêm... Nô-en rồi !

 Chiếc xe tải tiến tới, bên đường là một nhà thờ nhỏ, quá nhỏ khi nhìn từ xa và lại ngồi trên xe tải cao hơn mặt đường. Như có phép nhiệm mầu, duy nhất chỉ nhà thờ có ánh đèn điện, chắc có lẽ nhờ máy phát điện riêng còn lại từ thời trước. Lố nhố khá đông giáo dân dự lễ, trông thật yên ả, thanh bình làm sao. Dù gì đất nước đau thương này cũng lặng im tiếng súng được mấy năm rồi ! Làn gió se se lạnh ùa vào, tiết trời này của đất phương Nam làm Hiếu bỗng dưng nhớ lại mùa Giáng Sinh năm 74 cũng trong một lần công tác, Hiếu đã có mặt tại thành phố biển Nha Trang… . Dọc theo con đường (bây giờ có tên là QL51) còn qua mấy ngôi giáo đường nữa, nhỏ có, lớn có, có nhà thờ hơi xa đường như nhà thờ Long Thành, Bà Rịa… hay ven đường như nhà thờ Bến Gỗ… . Nhà thờ nào cũng được trang hoàng tươm tất và sáng ánh đèn… . Nhưng cái dáng nhỏ bé, yên bình, nổi bật trong đêm tối của ngôi giáo đường Hiếu gặp đầu tiên, không biết sao lại gây cho mình một cảm giác xao xuyến, bồi hồi một cách lạ lùng… .

 Sau cùng Hiếu cũng về đến nhà vào lúc hơn 10 giờ đêm! Mệt nhoài, người đầy bụi đường và bụng thì… đói, Hiếu nói chuyện một chút với mẹ mình cùng anh, chị, em trong nhà, xong vội tắm rửa và ăn uống qua loa rồi… đi ngủ.

 Sáng hôm sau khi kiểm lại tiền còn thừa để nộp lại cho phòng tài vụ cơ quan, Hiếu phát hiện ra mình đã… nộp thừa tiền cho phòng Lương Thực huyện! Số tiền không nhỏ, nếu mỗi tháng lương của mình là 74 đồng thì đấy là gần cả năm lương chớ không ít gì đâu. Thế là Hiếu hối hả đem chiếc xe gắn máy “trùm mền” của mình ra, không tiếc tiền mua xăng giá ngoài đổ vào,ghé qua cơ quan báo cáo nhanh sự việc rồi tức tốc đi ngược lại con đường đêm hôm qua mình đã vất vả để đi và về đến nhà.

 * * *

 Hôm nay phòng Lương Thực huyện được nghỉ vì… bận họp hay là ngày gì đó mà đầu óc Hiếu cũng không buồn nhớ, và đương nhiên là hình như có liên hoan ăn mừng nữa thì phải… . Nhưng được cái vào thời này cơ quan nào cũng có những cán bộ ở “tập thể” ngay tại chỗ. Gặp một cán bộ, cho Hiếu biết sáng này Trang có đến xin phép nghỉ để chăm sóc mẹ bị bệnh và có gởi tiền thừa lại, nhưng theo nguyên tắc không có ai nhận. Trang đành mang về và có dặn dò, nếu cái anh kỹ sư hôm qua đến thì chỉ đường đến nhà giùm… . Hiếu tìm đến nhà Trang ở một xóm đạo, đó là giáo xứ Lai Xá. Nhưng lạ lùng thay lại chính là nơi có ngôi giáo đường hiền hòa, đẹp như trong truyện cổ tích mà Hiếu mới gặp đêm qua.

 Điều Hiếu khá bất ngờ là Trang ở trong một ngôi nhà quá bình dị chớ không có… “đài các” chi cả. Trong nhà đương nhiên có hình Đức Chúa, cây Thánh Giá và Đức Mẹ. Trang tỏ vẻ không có gì bất ngờ, rót nước mời và nói - Lần đầu tiên Hiếu thấy Trang thóang mĩm cười:

 -Biết thế nào anh Hiếu cũng xuống đây, hôm qua sau khi đoàn của anh về, Trang có kiểm lại, tuy biết thừa tiền nhưng đâu có cách nào liên lạc được! - Nói xong Trang đứng lên, bước lại cái tủ duy nhất trong nhà, lấy ra một gói tiền được bao bọc cẩn thận rồi bước lại bàn:

 -Anh đưa dư nhiều lắm, bây giờ thì… đếm lại kỹ đi nghe!- Hiếu cảm thấy mặt mình nóng bừng, hơi lúng túng :

 -Cám ơn Trang nhiều lắm!... . – Rồi… không biết nói gì nữa, im lặng đưa mắt kín đáo nhìn chung quanh. Hiểu ý, cô chủ nhà giải thích, ánh mắt trở lại thoáng buồn, quay nhìn vào phía trong:

 -Nhà trên Sài Gòn không… còn, phải ở nhờ nhà một người bà con cũng xa rồi, Trang còn có ba anh chị em nữa, hôm nay đi lên… rẫy hết rồi. Trang ở nhà chăm sóc má đang bị bệnh… .

 Theo lẽ thông thường, Hiếu hỏi thăm qua về người mẹ đang bệnh, về những người thân của Trang, về chuyện học hành trước kia… . Rồi đến thời điểm quan trọng nhất, Hiếu gom góp hết những lời lẽ khéo léo nhất của mình, đề nghị được gởi lại ít tiền để… mua thuốc cho… “bác” (Thật may mắn khi còn có lý do này!). Nhưng Trang nhất quyết không nhận. Phía trong, cất lên giọng nói của một phụ nữ, có vẻ hơi yếu ớt vì đang bị bệnh:

 -Thôi cậu ơi! Cám ơn những lời thăm hỏi… nãy giờ! “Chúng tôi” không nhận đâu!- Phía sau tấm “ri-đô” lay động và được vén ra một khoảng nhỏ, không biết có phải để… nhìn mặt Hiếu không?

 Qua vài câu chuyện qua lại, Hiếu được biết Trang học trường Luật đến năm thứ hai, có ba là sĩ quan chế độ cũ đang đi học tập cải tạo. Mẹ Trang mới đi thăm nuôi, không biết có phải vì đến nơi rừng sâu nước độc, đường sá xa xôi hay không mà khi về đến nhà thì bị bệnh… .

 Cũng phải đến lúc ra về, Hiếu lần lượt chào cả hai người, một lần nữa nói lời chân thành cảm ơn Trang… . Đưa khách ra tận hiên nhà, cả hai cùng đứng dưới giàn hoa giấy màu hồng đang kỳ nở rộ. Một màu hồng thắm rực rỡ làm sáng cả khoảng sân nhỏ. Không biết có phải do màu hoa thắm phản chiếu hay không mà gương mặt Trang thoáng ửng hồng… .Lần đầu tiên Hiếu bối rối và… ngất ngây khi thấy Trang cười mà không có cái nhoẽn miệng. “Đôi mắt người Sơn Tây” đã… mĩm cười với mình! Một giọng nói nhỏ nhẹ, thánh thiện, như được cất lên từ chốn… thiên đường :

 - Có gì mà cám ơn! Biết anh Hiếu không phải là người… Công giáo… , nhưng sau này mỗi mùa Nô-en chỉ cần anh đến nhà thờ nào đó cầu nguyện cho… Trang là được rồi!

* * *

 Từ một “mùa Giáng Sinh xưa”… . Cho mãi đến bây giờ, đã có mấy mươi mùa Giáng Sinh êm đềm trôi qua. Xóm Đạo nhỏ nhắn hiền hòa năm nào giờ có lẽ cũng đã nhiều đổi thay: có thể đẹp hơn, đông đúc, khang trang hơn… . Nhưng cảm nhận khó quên và sâu đậm trong lòng của một người vẫn là ngôi thánh đường nhỏ nhắn, hiền hòa, lấp lánh trong đêm đen… . Ngoài ra còn mơ hồ văng vẳng đâu đây một giọng nói dịu êm như vọng đến từ nơi nào xa lắm…

 

  H.V.H (Mùa Giáng Sinh 2010)

 

 

18 Tháng Mười Một 2011(Xem: 110191)
Mỗi lần Thu đến buâng khuâng, Nhìn Thu quyến rũ vui dâng đỉnh trời. Nắng Thu sưởi ấm lòng người, Gió Thu reo rắc những lời yêu thương
18 Tháng Mười Một 2011(Xem: 32110)
* Tiêu đề: Anh cần em * Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
15 Tháng Mười Một 2011(Xem: 134322)
“Một Thời Để Nhớ” là tác phẩm thứ ba của Thầy được phát hành tại CA sau quyển đầu tiên là “Lịch Sử Vẫn Còn Đó” và quyển “Hai Mươi Năm Miền Nam VN" (1955-1975).
12 Tháng Mười Một 2011(Xem: 127843)
Cô giáo đưa tay lên sửa lại gọng kiếng. Tay cô bỗng chạm vào giọt nước mắt lành lạnh trên má. Chưa có một bài luận văn nào làm cô chạnh lòng đến vậy.
11 Tháng Mười Một 2011(Xem: 98767)
Chiến chinh khói lửa đã tan Gió thu lá rụng trăng tàn tả tơi Duyên xưa đã lỡ một đời Kiếp nầy không trọn hẹn người kiếp sau...
11 Tháng Mười Một 2011(Xem: 98581)
"Tình xưa nghĩa cũ" sông tương, Chan hòa hạnh phúc, nhớ thương muôn đời. Niềm vui chan chứa ngập trời, "Ngô Quyền" nhớ mãi lúc thời ngây thơ.
10 Tháng Mười Một 2011(Xem: 31441)
* Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
10 Tháng Mười Một 2011(Xem: 124155)
... người viết thì mãi tận phương nào, không biết giờ này ra sao, còn lá thư đã được viết từ mấy mươi năm rồi! ... .
09 Tháng Mười Một 2011(Xem: 125409)
buổi ra mắt tác phẩm “Ngộ Nhận” của Thầy Kiều Vĩnh Phúc vẫn được đa số học giả, độc giả cũng như người hâm mộ đến tham dự
05 Tháng Mười Một 2011(Xem: 99558)
Đèn đường vừa sáng phía Tây Đưa tay vuốt mặt, Thầy quay lại nhìn Trời không còn chút màu xanh Những vầng mây xám vây quanh mắt buồn
04 Tháng Mười Một 2011(Xem: 122058)
Hôm nay con ngồi đây viết những lời nầy thì cha con ta đã thực sự xa nhau hơn nửa tháng. 60 năm con sống với ba, cũng như 95 năm cuộc đời ba là chuỗi ngày bất tận.
03 Tháng Mười Một 2011(Xem: 99259)
Từ miền đất “Paris có gì lạ không em”, Ngô Càn Chiếu cựu học sinh khóa 13 Ngô Quyền đã sống định cư nhiều năm ở Pháp đã quyết định sang thăm Hoa kỳ,
02 Tháng Mười Một 2011(Xem: 106647)
Chỉ là rây rắc lá me bay. Chỉ là ngan ngát hương tình say. Chỉ là hoa mộng ngày xanh cũ. Chỉ là bóng mát quyện hình ai?
28 Tháng Mười 2011(Xem: 99577)
Đã hẹn hò từ nhiều năm trước Xuân thì trôi tóc úa bạc màu Vẫn nặng lòng với lời nguyện ước Sẽ tương phùng ngày ấy bên nhau.
24 Tháng Mười 2011(Xem: 92089)
Ngày vui “Hội ngộ” qua mau, Hẹn cùng gặp lại, cùng nhau đợi chờ. Đại dương cách trở đôi bờ, Ngồi ôm kỷ niêm những giờ bên nhau.
21 Tháng Mười 2011(Xem: 101559)
Nhớ khi xưa ra trường Thủ Đức Tôi mặc đồ lính trận tinh nguyên Em nữ sinh Ngô Quyền áo trắng Thường mộng mơ hay chép thư tình .
20 Tháng Mười 2011(Xem: 95951)
Chỉ toàn trắng màu tang nhìn không rõ May còn lệ đầy trôi qua mắt đỏ Khóc hoài một thời để nhớ để thương!
15 Tháng Mười 2011(Xem: 100729)
32 năm gắn bó Đậm đà duyên cau trầu Trong vòng tay Thiên Chúa Đời tuyệt vời biết bao!
14 Tháng Mười 2011(Xem: 131457)
Hoạt cảnh "Ngày xưa Hoàng thị" là một công trình của các chs NQ khóa 14 đóng góp
12 Tháng Mười 2011(Xem: 94866)
Hôm nay trời bỗng sang thu, Gió nhè nhẹ thổi sương mù giăng ngang.
10 Tháng Mười 2011(Xem: 38360)
THU SAY - Nhạc Ngô Càn Chiếu – Tác giả trình bày.
10 Tháng Mười 2011(Xem: 96838)
người về từ phương xa Thu rơi bên thềm nhà đường chiều vàng lá đổ vườn trăng soi muôn hoa
10 Tháng Mười 2011(Xem: 96766)
Mùa thu đầy thương mến Biết bao nhiêu nỗi niềm Làm sao tôi bầy tỏ Những tâm tình không tên.
09 Tháng Mười 2011(Xem: 132076)
Rồi tôi sẽ phải sống cho quen dần với những ngày, những tháng đầy nỗi ngậm ngùi, trống vắng như thế này cho đến bao giờ?
07 Tháng Mười 2011(Xem: 123456)
Ôi nhớ sao là nhớ. Nhớ những mùa Thu ở Biên Hòa, tuy không nai vàng ngơ ngác nhưng rất vui và khó quên.
07 Tháng Mười 2011(Xem: 131561)
Khi những chiếc lá xanh bắt đầu đổi màu và những cơn gió lạ buổi chiều xô đi cái nóng hâm hấp của mùa Hè là chúng ta cảm nhận mùa Thu đã về.
30 Tháng Chín 2011(Xem: 95980)
Kim, Kiều một thủa còn vương vấn Một khúc Đoạn Trường môi mắt cay Ngàn thu vĩnh biệt...lời thương tiếc ... Xin gửi về cô giọt lệ đầy...
23 Tháng Chín 2011(Xem: 107727)
Ở phương nầy em vẫn mong vẫn đợi Thư tình xưa nét mực tím phôi pha Dòng sông nhớ phương trời xa vời vợi Con đò anh giờ đậu bến ngưòi ta...
23 Tháng Chín 2011(Xem: 103087)
Em sẽ lớn khôn hơn Sau cơn u mê dài Rồi em sẽ nguôi ngoai... Rồi em sẽ nguôi ngoai...
21 Tháng Chín 2011(Xem: 50152)
Tình thân Ngô Quyền dưới góc cạnh nào và bất cứ lúc nào cũng êm đềm như dòng Đồng Nai hiền hòa một thùa nào ở Biên Hòa yêu dấu ngày xưa.
17 Tháng Chín 2011(Xem: 121111)
Màu tím man mác buồn của một loài hoa mộc mạc ngày nào không biết có còn vương vấn trong lòng ai một hoài niệm đã xa rồi hay không!?
09 Tháng Chín 2011(Xem: 98951)
Hôm nay trống điểm khai trường. Tung tăng áo mới ngát hương học trò. Vai mang cặp nặng buồn lo. Ông đưa cháu ngoại vượt đò nhân sinh.
08 Tháng Chín 2011(Xem: 98344)
Mùa thu sang em áo dài nón lá Đi trong mưa náo nức buổi tựu trường Thôi tạm biệt những ngày hè thư thả Để trở về cùng sách vở thân thương.
02 Tháng Chín 2011(Xem: 32079)
Mời thưởng thức ba bức tranh sơn dầu, tác phẩm mới nhất của HẠNH PHẠM
01 Tháng Chín 2011(Xem: 99596)
Dòng đời trôi miên man Dốc xưa trong miền nhớ Vì tình yêu muôn thuở Vượt không gian, thời gian.
31 Tháng Tám 2011(Xem: 104258)
Tôi viết mấy dòng này như là lời cảm ơn gửi đến Ban Chấp Hành hội Ái-Hữu cựu học sinh Ngô Quyền, ban Tổ-chức, và những khuôn mặt đầy nhiệt tình, thiện chí ...
31 Tháng Tám 2011(Xem: 24461)
Mỗi năm hãy tìm đến nhau. Thầy cô cũng sẽ lần lượt ra đi. Chúng ta cũng sẽ tiếp nối. Trang Web Ái hữu Ngô Quyền là cầu nối cho kẻ phương xa và người ở lại. Xin nỗi buồn qua đi và NIỀM VUI Ở LẠI.
27 Tháng Tám 2011(Xem: 102445)
vời vợi chiều nay trời xanh biếc gió lộng phi trường, nắng mới phai xa nhau chưa nói lời giã biệt đã nghe lòng lên tiếng chia tay
26 Tháng Tám 2011(Xem: 104668)
Bài hát “Về lại trường xưa thân ái” của Trần Kiêu Bạc đã làm tôi mất ngủ. Đêm tiễn đưa đứng lên cầm bài hát, hát với các em, tôi được đọc từng câu ca thấm thía làm sao.
24 Tháng Tám 2011(Xem: 113863)
khi viết lại những dòng này, dư âm ngày hội ngộ vẫn ẩn hiện đâu đây , hình ảnh của bản nhạc "một thời áo trắng" vẫn còn đây...
24 Tháng Tám 2011(Xem: 93656)
Trăng thu bây giờ thôi vằng vặc sáng Mà ủ ê giữa lớp lớp mây ngàn Các vì sao trên đỉnh trời thinh lặng Chắc nhớ nhiều mùa thu cũ bình an
24 Tháng Tám 2011(Xem: 101143)
Mùa Xuân cũ đã xa Dấu Xuân còn ở lại Ngắm một chồi lộc biếc Và... nổi buồn đi qua…
21 Tháng Tám 2011(Xem: 101977)
giọng cười của anh Nguyễn Hữu Hạnh, dáng nghệ sĩ điêu luyện cũa anh Võ Đình đang bắt giọng cho thầy cô và các bạn cùng hát bản nhạc "Về lại trường xưa thân ái“
20 Tháng Tám 2011(Xem: 84079)
Bơi trong ký ức tìm dư ảnh. Nắng ấm Ngô Quyền bao ước mơ. Rủ bóng thời gian vàng trang sách. Nét chữ rêu xanh phủ bụi mờ.
19 Tháng Tám 2011(Xem: 95177)
Bỗng gặp lại mình trước gương con Tóc vẫn ung dung nhuộm sắc buồn Nếp nhăn chạy trốn vào đuôi mắt Thấy mình như chấm nhỏ cô đơn
17 Tháng Tám 2011(Xem: 103221)
Vu Lan Hội, áo em cài hoa trắng Áng mây buồn khép lại một vầng trăng
15 Tháng Tám 2011(Xem: 25984)
Kỷ niệm vẫn chỉ là kỷ niệm, khi những nhánh sông đã rẽ ra trăm ngàn hướng đời khác biệt, để mỗi lúc nhớ đến nhau, lòng chỉ vẫn rưng rưng với những hình bóng cũ.
13 Tháng Tám 2011(Xem: 100486)
Ngày xưa 13 tuổi Bây giờ em mấy mươi? Tình yêu anh vẫn giữ... Hiểu gì không em ơi?
12 Tháng Tám 2011(Xem: 113277)
Mỗi thành viên của Đại gia đình Ngô Quyền là một cánh én mang lại mùa xuân hạnh ngộ khi đến với nhau...
12 Tháng Tám 2011(Xem: 89738)
Tôi không biết! ngàn lần tôi không biết Giữa trùng khơi đời cũng sẽ phôi pha Nhưng trong lòng, ôi! những bản hùng ca Vẫn bi tráng vang lên lời cao cả.
12 Tháng Tám 2011(Xem: 121821)
Những ngày sinh hoạt với HAIHCHSNQBH cho tôi cảm giác đầm ấm trong tình đồng nghiệp và tình thầy trò. Cám ơn Hội đã cho tôi cơ hội hưởng được thời gian tuyệt vời đó.
06 Tháng Tám 2011(Xem: 118845)
Ý Thơ: Hà Thu Thủy Nhạc: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Thanh Duyên
06 Tháng Tám 2011(Xem: 108199)
Từ quê nhà, cách nửa vòng trái đất xa xăm, tôi xin kính lời chúc đại hội thành công viên mãn... Rồi kỷ niệm 60 năm, ai còn ai mất? Xin hãy trọn cuộc vui. Thời gian ơi! xin chậm lại.
06 Tháng Tám 2011(Xem: 81764)
Em chở về đây hồn sân trường cũ Tiếng guốc xưa cũng vội vã đôi lần Gõ những nhịp tim hồng ngày mới lớn Nên bây giờ nhìn lại mắt rưng rưng.
06 Tháng Tám 2011(Xem: 124688)
Ngô Quyền nay không chỉ còn là một danh từ riêng rất trân trọng, mà đã trở thành một danh từ chung, một danh dự chung và là niềm thương nhớ đời đời của tất cả chúng ta.
02 Tháng Tám 2011(Xem: 97872)
Xin chào em, những đường cong con gái Góp bâng khuâng từ gặp đến sau cùng Phút chia ly cầm tay chưa kịp hỏi Trong dòng đời, mai mốt gặp nhau không?
30 Tháng Bảy 2011(Xem: 119496)
các Chs NQ khóa đàn em đã tạo luồng sinh khí mới và góp phần không nhỏ trong sự thành công, trọn vẹn của ngày Đại Gia Đình Ngô Quyền Hội Ngộ Toàn Thế Giới kỳ II này.
29 Tháng Bảy 2011(Xem: 117026)
ngày 31 tháng 12 tôi sẽ về BH cùng các bạn lớp đệ Tứ của tôi tham dự Họp Mặt Cựu Học sinh Ngô Quyền tổ chức tại trường.
29 Tháng Bảy 2011(Xem: 27866)
Gặp lại thầy cô, để cảm thấy mình muốn quỳ xuống để nói lên "Thưa thầy, thưa cô, em muốn nói những lời cám ơn thầy, cám ơn cô, đã dạy dỗ chúng em để chúng em được như ngày hôm nay"
27 Tháng Bảy 2011(Xem: 88939)
Giờ thì xa quá xa Hơn nữa vòng trái đất Những hình ảnh quê nhà Mong là không xóa mất.
23 Tháng Bảy 2011(Xem: 30550)
Lần họp mặt trùng phùng lần thứ hai và kỷ niệm 55 năm thành lập trường trung học Ngô Quyền đã đem đến tôi nhiều kỷ niệm nhớ đời.
23 Tháng Bảy 2011(Xem: 102689)
Nửa phần đời còn lại có chăng tìm lại được bao niềm vui hạnh phúc nghẹn ngào với mái trường trung học Ngô Quyền của một thời để thương để nhớ…
23 Tháng Bảy 2011(Xem: 124686)
... chúng ta hãy cùng nhau chiêm nghiệm trong yên lặng về ý nghĩa sâu thẳm của sự Hội Ngộ và Chia Ly.
20 Tháng Bảy 2011(Xem: 116906)
Chắc là những ai đã tham dự chuyến đi này và cả những ai được nghe kể lại sẽ thấy "vui nhất từ trước tới giờ chưa từng có"
16 Tháng Bảy 2011(Xem: 92207)
Cám ơn "Em" với chân tình, Ta xin nhớ mãi bóng hình thân thương. Giờ chia tay thực vấn vương, Người đi kẻ ở nhớ thương chan hòa.
14 Tháng Bảy 2011(Xem: 109864)
Thấm thoát đã một tuần sau ngày họp mặt Ngô Quyền Hội Ngộ Toàn Thế Giới lần thứ 2 tại Nam California mà dư âm của ngày họp mặt vẫn còn vấn vương thoang thoảng trong đầu của tôi.
14 Tháng Bảy 2011(Xem: 105400)
Chúng tôi không bao giờ quên những nỗi nhọc nhằn của các Em để gíúp chúng tôi có được những ngày sum hợp vui đẹp vừa qua.
11 Tháng Bảy 2011(Xem: 22396)
Thấy các em tổ chức ngày ĐH rất qui mô và vĩ đại nên các thầy cô đã nói “Học sinh Ngô Quyền giỏi quá!” phải nói các em rất nhiệt tình và có khả năng về moị lãnh vực.
06 Tháng Bảy 2011(Xem: 26319)
Mỗi năm khi tháng bảy về, có ngày lễ độc lập Hoa Kỳ, là có buổi họp mặt của các cựu HS Ngô Quyền Biên Hòa.
02 Tháng Bảy 2011(Xem: 87522)
Giữ dùm nhau nụ cười Mai đường về xa lắc Khắc trọn vẹn tên người Vào ngăn tim yêu dấu .
30 Tháng Sáu 2011(Xem: 115304)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ : Thúy An
29 Tháng Sáu 2011(Xem: 92855)
Tháng 7 ngày 3 nhắc nhở về Dù cho ngăn cách mấy sơn khê Thầy Cô gặp gỡ lòng rộn rã Bè bạn hàn huyên chuyện tỉ tê
25 Tháng Sáu 2011(Xem: 131287)
Tháng 7 em về lòng mở hội Ngỡ như bàn tay anh vẩy mời
24 Tháng Sáu 2011(Xem: 94282)
Ngồi đây càng nghĩ lại càng thương Ngày mai đại hội ta chung đường Hỡi cô bé nhỏ ngày xưa ấy Ta chờ em ở cuối hội trường.
20 Tháng Sáu 2011(Xem: 27255)
Ngày vui kề cận sắp tới nơi Thiếp chàng sánh bước về chung vui Này thầy, này bạn, này trường cũ Kể lể nhau nghe chuyện Đất Trời...
16 Tháng Sáu 2011(Xem: 94547)
Em đã sắm thêm quần áo mới Cùng anh về lại với Ngô Quyền Thầy Cô, bè bạn đang ngóng đợi Em nói rồi, anh phải tin em!
16 Tháng Sáu 2011(Xem: 26961)
Anh ạ mưa Ngâu buồn day dứt... Như tiếng lòng em khoắc khoải chờ Không là Chức Nữ sao mòn mỏi Mong bóng ai về trong giấc mơ.
16 Tháng Sáu 2011(Xem: 96857)
Sang sông lâu rồi sao vẫn nhớ Con đường xưa, trường cũ, người thương Dáng cô đi bồi hồi nắng lụa Mây nghiêng nghiêng ngó xuống sân trường.
10 Tháng Sáu 2011(Xem: 100214)
Đường về khuya hạt nhớ cứ vuông tròn Bay không ngớt qua lòng người cô phụ Thôi để buồn em làm viên sỏi nhỏ Đau dưới chân ai nhìn mưa cuộn quanh đời
10 Tháng Sáu 2011(Xem: 119293)
Em ạ, hết thảy mọi hoạt độngcủa con người là nhằm đến cái hạnh phúc, ngay cả những chuyện làm đau khổ hy sinh thiệt thòi rốt cuộc lại cũng chỉ vì hạnh phúc.
10 Tháng Sáu 2011(Xem: 103234)
Nửa vòng trái đất quá xa xôi Áo trắng trường xưa của một thời
08 Tháng Sáu 2011(Xem: 138435)
"Bài này được viết và phổ biến từ năm 2009 nhưng được giới thiệu lại như một lời mời gọi chs NQ về Orange County California dự họp mặt chs NQ toàn thế giới lần II ngày 3 tháng 7 năm 2011."
31 Tháng Năm 2011(Xem: 104158)
Bóng trăng gầy còn đó Dõi mắt nhìn mây bay... Tưởng chừng chòm râu trắng Ghé về thăm đêm nay!
30 Tháng Năm 2011(Xem: 100569)
Vầng trán Ba làm con xao động nhất Nhạc đã im mà nghe chừng không tắt Đường nhăn dài còn vọng những âm thanh.
30 Tháng Năm 2011(Xem: 110561)
Ba đã cho con một tuổi thơ đầy ắp hoa bướm, dù rằng con thiếu Mẹ. Ba đã cho con muôn ngàn tia nắng ấm từ trái tim yêu thương của Ba dù rằng trái tim Ba đang đau buốt.
30 Tháng Năm 2011(Xem: 107284)
Gương mặt Bố có những nét duyên dáng tráng kiện của một người đàn ông chung thủy và chịu đựng.
28 Tháng Năm 2011(Xem: 44083)
nhạc và lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Thúy An
27 Tháng Năm 2011(Xem: 35718)
Thương nhớ nao lòng Mùi rau quê mẹ.
25 Tháng Năm 2011(Xem: 113793)
Bao nhiêu năm nay tôi không còn khóc nữa, tôi đã là “người khô nước mắt” rồi!
25 Tháng Năm 2011(Xem: 90517)
Tóc đã bạc theo thời gian xa cách Còn mong gì mộng ước đã không thành...
13 Tháng Năm 2011(Xem: 119146)
Em cũng muốn chào anh Mà trùng khơi dịu vợi Nên đành thôi khép mắt Chờ giọt nước mắt rơi.
07 Tháng Năm 2011(Xem: 71876)
Nhân dịp ngày lễ Mẹ (Mother's Day), xin được chia sẻ những cảm xúc chân thành, thiết tha của những người con diễm phúc vẫn còn có Mẹ bên cạnh hoặc đã vĩnh viễn chia lìa, với lòng nhớ thương và tri ân sâu đậm.
06 Tháng Năm 2011(Xem: 143710)
Đứa con nào cũng vậy, luôn thờ ơ với Mẹ. Mẹ như một hiện hữu mà trời đã cho mình. Cứ nhận lãnh, hưởng thụ vô tội vạ. Cứ thấy mẹ chưa làm hết cho mình, chưa thương yêu mình đúng như mình muốn.
05 Tháng Năm 2011(Xem: 58468)
Bỏ quên em, bỏ quên tôi À ơi tiếng mẹ ru hời bên nôi Bỏ quên giọng hát tuyệt vời Dọc đường gió bụi, nhớ lời em ca
05 Tháng Năm 2011(Xem: 133032)
Trái tim của người Mẹ, từ một người mẹ non trẻ dại khờ, chưa đủ trí khôn, đến một người mẹ da mồi tóc bạc, đi gần hết cuộc đời lúc nào cũng chứa cả một đại dương tình thương cho các con của mình.
05 Tháng Năm 2011(Xem: 129209)
Cảm ơn người đã ghé thăm Mẹ tôi Tiếc đã trễ rồi, Mẹ tôi vừa mất Trễ một chút thôi mà vườn cau thôi xanh ngắt Lá trầu trải vàng một sắc nhớ Mẹ xưa!
29 Tháng Tư 2011(Xem: 133526)
Chưa một lần gặp lại Đã vĩnh biệt muôn đời Lời tạ từ chưa nói Đã vội vàng chia phôi.
28 Tháng Tư 2011(Xem: 98616)
Bao nhiêu năm dù trùng khơi đằng đẵng Giờ xa xôi nghe vạn nỗi bồi hồi Bâng khuâng buồn nhớ một thời áo trắng Gửi Ngô Quyền trăm hoài niệm tinh khôi.