Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Ngyễn Thị Thêm - BÀI THƠ CHO EM

07 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 8606)
Thơ Ngyễn Thị Thêm - BÀI THƠ CHO EM

BÀI THƠ CHO EM


65__baithochoem__them_nguyen-content 

Thầy viết bài thơ cho em,

Khi máy bay đã rời phi đạo,

Bỏ lại từng ô vuông, xoay tròn điên đảo,

Cũng như em, theo lốc xoáy đã bay cao.

Thầy: Ông già lỡ vận xuống đời,

Em: một thương gia gặp thời đang phất.

Em huyên thuyên với những áp phe nhà, đất

Những đô la và tiệc rượu thâu đêm.

Thầy lặng yên, lạc lõng muộn phiền.

Sao không nghe em nói về bạn nghèo, dân đói,

Thầy nhìn em bối rối,

Tan vỡ, nát vụn những niềm vui.

Ông thầy ngày xưa, đứng đó ngậm ngùi,

Nghe đắng chát bờ môi, tim thầy em bóp nát.

Em nói; “Vui lên đi thầy ơi!

Quê hương mình đổi mới,

Ngôi trường, con đường xưa đều khác hết phải không?

Lối giáo dục ngày nay, tất cả hòa đồng,

Thầy trò ngang nhau, không còn tôn ty, ngăn cách nữa,

Em say sưa chiến thắng,

Thầy nhìn em ngậm ngùi,

30 năm, vật đổi sao dời,

Thầy phiêu bạt xứ người, tìm tự do đã mất,

Em trưởng thành với mánh mun, đảo điên vật chất,

Em với thầy, hai lý tưởng khác xa nhau

Thầy chia tay em,

Như chia tay bảng đen phấn trắng,

Mái trường xưa và tất cả niềm vui

Hành trang hôm nay trĩu nặng, ngậm ngùi

Mang tâm sự u hoài của ông giáo già lỡ vận.

Giã biệt em,

Và quê hương yêu dấu

Tuổi đã cao,biết còn có ngày về?

Tấm xương tàn, theo gió gửi về quê,

Rãi tấm lòng hoài hương về non cao biển rộng.

Chào em, Người học trò bé bỏng.

Ngày xưa.

 

(Viết cho thầy tôi)

 NGUYỄN THỊ THÊM

03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 49456)
Tùy bút “Học Trò Già”, được viết vào đầu năm 1973, là một trong những bài văn chưa từng đăng báo...
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 24795)
Tuy sống và trưởng thành ở đô thành Sài Gòn chỉ cách Biên Hòa có 30 cây số, nhưng mãi đến năm 1969, tôi mới làm quen với thành phố này nhân được thuyên chuyển về trường Ngô Quyền dạy học.
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 25088)
Viết phác họa lại một vài nét của nhà giáo cầm phấn trên bục giảng và rồi cầm bút viết văn, người viết bài này thấy rằng đó vẫn là những vai trò cao quý nhất mà một xã hội cần phải có ở thời điểm 20 năm miền Nam và cả bây giờ.
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 22618)
Bao năm qua, bao mùa Phượng vĩ Người xưa đây, cảnh cũ giờ đâu? Phượng bay bay, xác Phượng héo sầu Và mơ mãi về chân trời cũ…
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 21529)
Ngô Quyền trường cũ còn nguyên đó Bè bạn ngày xưa lạc chốn nào? Tiếng ve nức nở sầu nhung nhớ Cánh phượng mưa chiều đọng giọt đau!
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7495)
... có tài chỉ là một trong số hằng hà sa số mà các CHSNQ đã đạt được ở khắp mọi nơi trên thế giới về mọi lãnh vực và tôi tự nghĩ các CHSNQ giỏi quá rồi, còn nhắn nhủ gì nữa...
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 20454)
Ngô Quyền, xứ Bưởi mến thương ơi, Thế nước xa xôi cách trở rồi Ta vẫn tâm tâm, ta vẫn nguyện Nhà nhà vang tiếng trẻ ca vui.
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 19041)
Ở đó có bạn trai quần xanh áo trắng Bạn gái dịu dàng tóc thả bay bay Có hàng thùy dương vươn cành che nắng Có lá vàng bay rụng giữa chiều phai.
26 Tháng Mười 2012(Xem: 9042)
Tôi rời thành phố Đà Lạt thơ mộng của những năm 40, với bao nhiêu kỷ niệm, vui có, buồn có, tất cả đều được gìn giữ như những bảo vật mà tôi tiếp nhận được trong những năm tháng thơ ngây của tuổi học trò.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 8078)
Bước chân chim đưa ta về thơ dại, Em có mơ những ngày tháng Ngô Quyền? Mộng trắng trong và áo trắng trinh nguyên, Chiều tan học nắng vàng say Quốc Lộ.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 8432)
Công cha, nghĩa mẹ ơn thày, Ghi tâm khắc cốt sau này chớ quên. Du Xuân hái lộc cầu hên, Người người hạnh phúc, dưới trên an hòa.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 8439)
Những ký ức đầu tiên của tôi vào cái năm lên bảy ấy đã theo tôi trong suốt cuộc hành trình “ba chìm bảy nổi”… cho đến tận hôm nay, vào cái tuổi “cổ lai hi”, gần đất xa trời.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 10802)
Những kỷ niệm cũ đơn lẻ được tập hợp và kết tinh lại trong một cõi vô hình mà tôi gọi là Hồn Lớp Cũ Trường Xưa. Đó là cái hồn mà tất cả học trò trong lớp của chúng tôi đều ôm ấp trong suốt đời mình!
24 Tháng Mười 2012(Xem: 8165)
Bài thơ dưới đây trích trong lá thư của Cô đã gửi tặng cho một học trò cũ, chỉ 1 tháng trước khi Cô qua đời mà chắc rằng Cô và người học trò cũng không ngờ đây là bài thơ cuối cùng của Cô
24 Tháng Mười 2012(Xem: 10796)
Những lần gặp nhau, tôi và các bạn của tôi vẫn nhắc vẫn nhớ “dáng Thầy đi, giọng Thầy nói, tiếng Thầy cười…” cho dù Thầy đã bình yên về chốn vĩnh hằng mười sáu năm qua …