Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Trần Kiêu Bạc - CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ ĐỂ THƯƠNG

03 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 26520)
Thơ Trần Kiêu Bạc - CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ ĐỂ THƯƠNG


CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ ĐỂ THƯƠNG

 

ao_trang-large-content


Có một thời gội mái tóc còn xanh

Bàn tay nhỏ ôm đầy hoài bảo lớn

Sông không dài muốn vươn ra tới biển

Thuyền vừa ra khơi mơ cá đầy khoang

 

Qua các ngả đường mê muội lang thang

Theo cánh diều bay tung trời no gió

Bốn lượt đi về vượt con dốc đổ

Chờ nhìn một người qua khói xe Lam

 

Thả rong sân trường những ngăn trái tim

Dành riêng cho ai hai ngăn tâm thất

Đêm đêm nghe dòng máu tươi mỏi mệt

Lành lạnh chảy về quên lãng châu thân

 

Nghĩ về một thời tuổi trẻ băn khoăn

Là thấy lại phía Tây ngôi trường cũ

In dấu chân ai xanh bìa vạt cỏ

Hạt cát dãi dầu đau gót guốc cao

 

Có một thời tâm trí chợt hư hao

Qua cửa sổ tà áo ai vừa khuất

Không còn nhớ chi phương trình công thức

Lên xuống trong hồn nỗi nhớ hình Sin

 

Vài lần đến lớp muộn đứng ngoài hiên

Lòng xao động tiếng phấn rơi cuối bảng

Giọng Thầy Cô thăng hoa đang phát sáng

Soi rõ từng câu từng chữ trong bài

 

Cuối mùa thi thằng bạn rớt Tú Tài

Quăng sách vở mang ba lô vác súng

Cô bạn Đệ Tam tiễn đưa lính quýnh

Mắt thẩn thờ khóc ướt đẫm khăn tay

 

Mấy chục năm đời thoáng chốc đổi thay

Tìm quanh quẩn kỷ niệm xanh còn giữ

Thương quá Thầy Cô bao dung tha thứ

Nhớ lắm bạn bè độ lượng thân quen

 

Ngoáy lại nhìn trong gió giật mưa nghiêng

Nhớ một chút lại tiếc thêm một chút

Trong quá khứ treo một trời hạnh phúc

Gió bây giờ buốt đến tận ngày xưa

 

Nghe lao xao trong trí nhớ vật vờ

Những câu hỏi chưa lời nào giải đáp

Tay cầm chi để giờ tay lạnh ngắt?

Tóc dài chi cho thơ lẻ lạc vần?

 

Mưa buồn chi mềm vạt áo người dưng?

Dốc cao chi làm chờ mong thêm lớn?

Cỏ xanh chi bàn chân ai luống cuống?

Phượng hồng chi buồn tháng Hạ ve ngân?

 

Thôi để tiếng buồn rơi nhẹ ngoài sân

Thời xanh tóc qua rồi còn ngóng đợi

Ngực học trò chưa một lần nói dối

Vẫn giữ hoài phù hiệu cũ làm duyên

 

Ngẩn ngơ tìm tuổi nhỏ mãi y nguyên

Chỉ toàn trắng màu tang nhìn không rõ

May còn lệ đầy trôi qua mắt đỏ

Khóc hoài một thời để nhớ để thương!

 

 32__comotthoi____tran_kieu_bac-content

TRẦN KIÊU BẠC

 

24 Tháng Mười Một 2012(Xem: 25350)
Thôi thì tạm dừng ở chỗ cần phải dừng, để kỷ niệm tự nó sống dậy trôi chảy vào dòng máu và ẩn hiện bồng bềnh mông mênh trong tâm khảm,
10 Tháng Mười Một 2012(Xem: 24858)
vớt vầng trăng chết trên hồ cũ mai táng cùng ta-với-nỗi-buồn? Em vất vả trôi theo đời huyên náo Còn nhớ gì… thuở tháng bảy mưa ngâu.
10 Tháng Mười Một 2012(Xem: 30117)
Và như một thói quen không bỏ được, những hàng cây phượng vĩ trong ký ức luôn hiện hữu trong các câu chuyện tôi kể, vẫn rực rỡ như bao giờ.
07 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10145)
Chuyện tình cảm thời đi học tuy lãng mạn nhưng nhẹ nhàng, có thể chấp nhận được, chứ những chuyện tình nho nhỏ thời đi lính nếu dại dột kể ra, chắc chắn không yên thân đâu.
07 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11521)
Tôi về dẫn theo hồn tôi lạc phong phanh như thể chiếc áo nhầu tóc xưa đã trở màu - thiên lý hỏi người còn có nhận ra nhau?
07 Tháng Mười Một 2012(Xem: 8926)
Bao nhiêu nước mắt-nụ cười Bao nhiêu tiếc nuối - ngậm ngùi chưa vơi Ngô Quyền ơi… Ngô Quyền ơi... Làm sao em giữ một thời đã qua?
07 Tháng Mười Một 2012(Xem: 8037)
Điều sau cùng, tôi muốn nói là chúng ta nên cảm ơn Thượng Đế đã tạo ra quả đất tròn. Nhờ đó, chúng ta mới có dịp gặp lại nhau sau một thời gian dài xa cách để sống lại những kỷ niệm mà suốt đời chúng ta không thể nào quên.
06 Tháng Mười Một 2012(Xem: 27318)
vì Ngô Quyền nay không chỉ còn là một danh từ riêng rất trân trọng, mà đã trở thành một danh từ chung, một danh dự chung và là niềm thương nhớ đời đời của tất cả chúng ta.
06 Tháng Mười Một 2012(Xem: 114082)
Tôi xa người, buồn như tiếng ve Nỉ non vang trong gió trưa hè Tóc thôi bay, bờ vai nắng gội Nghiêng xuống đời, một bóng đơn côi!
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 28710)
Chung quanh tôi còn biết bao tình thương ràng buộc vây quanh mà ngẫu nhiên, người đầu tiên nhắc nhở cho tôi điều ấy khi tôi từ đường ranh sống-chết trở về chính là thầy Sái.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 8035)
Ngày nay cả Thầy và trò cùng nghỉ hưu trên đất người, cách xa quê hương nửa quả địa cầu; và nhớ, viết bằng khung cảnh ngôi Trường Ngô Quyền chỉ còn trong ký ức.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 8397)
Xa nhau mang nỗi nhớ mong Ngô Quyền hình ảnh phượng hồng còn vương Biên Hòa phố nhỏ giọt buồn Mái đầu trắng điểm cầu sương mây ngàn
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 24726)
Thầy Cô ơi! Bạn bè ơi! Xin giữ cho tôi những kỷ niệm vàng son mà tôi đang giữ dù mai nầy dòng đời tiếp tục chia xa!
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 25526)
Hôm nay chợt nhớ thương người Tiếng ve mùa cũ rụng rời vai anh (Trần Dạ Từ)
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 22949)
Tôi xa Ngô Quyền đã từ lâu Tóc xanh giờ cũng đã phai mầu Nhớ cô tôi bước đi trong nắng Thấy áo lam che mát mái đầu.