Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Trần Kiêu Bạc - CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ ĐỂ THƯƠNG

03 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 26437)
Thơ Trần Kiêu Bạc - CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ ĐỂ THƯƠNG


CÓ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ ĐỂ THƯƠNG

 

ao_trang-large-content


Có một thời gội mái tóc còn xanh

Bàn tay nhỏ ôm đầy hoài bảo lớn

Sông không dài muốn vươn ra tới biển

Thuyền vừa ra khơi mơ cá đầy khoang

 

Qua các ngả đường mê muội lang thang

Theo cánh diều bay tung trời no gió

Bốn lượt đi về vượt con dốc đổ

Chờ nhìn một người qua khói xe Lam

 

Thả rong sân trường những ngăn trái tim

Dành riêng cho ai hai ngăn tâm thất

Đêm đêm nghe dòng máu tươi mỏi mệt

Lành lạnh chảy về quên lãng châu thân

 

Nghĩ về một thời tuổi trẻ băn khoăn

Là thấy lại phía Tây ngôi trường cũ

In dấu chân ai xanh bìa vạt cỏ

Hạt cát dãi dầu đau gót guốc cao

 

Có một thời tâm trí chợt hư hao

Qua cửa sổ tà áo ai vừa khuất

Không còn nhớ chi phương trình công thức

Lên xuống trong hồn nỗi nhớ hình Sin

 

Vài lần đến lớp muộn đứng ngoài hiên

Lòng xao động tiếng phấn rơi cuối bảng

Giọng Thầy Cô thăng hoa đang phát sáng

Soi rõ từng câu từng chữ trong bài

 

Cuối mùa thi thằng bạn rớt Tú Tài

Quăng sách vở mang ba lô vác súng

Cô bạn Đệ Tam tiễn đưa lính quýnh

Mắt thẩn thờ khóc ướt đẫm khăn tay

 

Mấy chục năm đời thoáng chốc đổi thay

Tìm quanh quẩn kỷ niệm xanh còn giữ

Thương quá Thầy Cô bao dung tha thứ

Nhớ lắm bạn bè độ lượng thân quen

 

Ngoáy lại nhìn trong gió giật mưa nghiêng

Nhớ một chút lại tiếc thêm một chút

Trong quá khứ treo một trời hạnh phúc

Gió bây giờ buốt đến tận ngày xưa

 

Nghe lao xao trong trí nhớ vật vờ

Những câu hỏi chưa lời nào giải đáp

Tay cầm chi để giờ tay lạnh ngắt?

Tóc dài chi cho thơ lẻ lạc vần?

 

Mưa buồn chi mềm vạt áo người dưng?

Dốc cao chi làm chờ mong thêm lớn?

Cỏ xanh chi bàn chân ai luống cuống?

Phượng hồng chi buồn tháng Hạ ve ngân?

 

Thôi để tiếng buồn rơi nhẹ ngoài sân

Thời xanh tóc qua rồi còn ngóng đợi

Ngực học trò chưa một lần nói dối

Vẫn giữ hoài phù hiệu cũ làm duyên

 

Ngẩn ngơ tìm tuổi nhỏ mãi y nguyên

Chỉ toàn trắng màu tang nhìn không rõ

May còn lệ đầy trôi qua mắt đỏ

Khóc hoài một thời để nhớ để thương!

 

 32__comotthoi____tran_kieu_bac-content

TRẦN KIÊU BẠC

 

15 Tháng Tám 2013(Xem: 61472)
… Và tôi chợt nghĩ ra các bạn tôi rồi một hôm cũng sẽ chợt khám phá ra chiếc ghế dành cho tôi trong buổi hẹn bên ly rượu ở một nơi nào đó sẽ không có tôi…
18 Tháng Ba 2013(Xem: 147914)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99412)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 55996)
Áo trắng xưa bây giờ sao gợi nhớ! Kỷ niệm êm, tình bạn lẫn tình yêu Áo trắng Trường Xưa, Thầy yêu kính Một góc trời thương nhớ bỗng trong ta.
17 Tháng Ba 2013(Xem: 81177)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,
17 Tháng Ba 2013(Xem: 65582)
Xin các anh chị Khóa 13 miễn thứ cho tôi cái tội "phạm thượng" như kể trên của những ngày xưa thân ái... (không bao giờ có lại được nữa)!
28 Tháng Hai 2013(Xem: 10423)
một bức thư nhà trọn niềm thương nhắn người viễn xứ sống tha hương gửi chút hương lòng cho mây gió góp lại tâm tình của bốn phương
28 Tháng Hai 2013(Xem: 10742)
Anh từ xứ Huế đến Biên Hòa Chờ em tan học bước ngang qua Bài thơ anh gửi tình tha thiết Em giấu thương trong áo trắng tà
28 Tháng Hai 2013(Xem: 13667)
Thật hạnh phúc cho những đứa học trò trường Ngô năm nào, khi có dịp gặp lại thầy cô giáo một đời vất vả vì những thế hệ học sinh thân yêu…
28 Tháng Hai 2013(Xem: 11428)
Kể lại bạn nghe, không phải để nhắc đi nhắc lại chuyện “biết rồi khổ lắm nói mãi” của người làm báo online mà để thỉnh thoảng bạn cùng góp tay vào vác ngà voi với BBT để web nhà phong phú hơn.
28 Tháng Hai 2013(Xem: 13674)
Nếu ai hỏi tôi khoảng thời gian nào đẹp nhất, tôi sẽ không ngần ngại trả lời: khoảng thời gian cắp sách đến trường. Đó là những năm hạnh phúc nhất. Tuổi học trò thật vô tư, thật yêu đời và thật ngổ ngáo dễ thương.
24 Tháng Giêng 2013(Xem: 12208)
Xin chút nắng tưới hồn hoang cỏ úa Ký ức xanh trong trái tim hồng Nghìn sau nữa, giữa cuộc đời dâu bể Nước xa nguồn vẫn đổ về sông.
24 Tháng Giêng 2013(Xem: 11980)
xe chạy ngang Trường Ngô Quyền, tôi nhìn bâng quơ không chút ý niệm gì, tôi củng không bao giờ nghĩ đến ngày mình phải vào học ở ngôi trường to lớn và xa lạ kia.
23 Tháng Giêng 2013(Xem: 10620)
Thế là phải đành nhìn ngôi trường thân thương của thời đi học trở thành những đống gạch ngổn ngang, còn chăng chỉ là ký ức về bảy năm sách-đèn-hoa-mộng với những ngày xanh cùng biết bao kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò…
23 Tháng Giêng 2013(Xem: 10438)
Áo trắng giờ đã xa Trường Ngô Quyền Biên Hòa Nhớ mãi màu phượng đỏ Ký ức tháng ngày qua