Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS Đặng Thị Trí - NGÔ QUYỀN, NHỮNG NGÀY XƯA THÂN ÁI

24 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 8630)
GS Đặng Thị Trí - NGÔ QUYỀN, NHỮNG NGÀY XƯA THÂN ÁI

NGÔ QUYỀN, NHỮNG NGÀY XƯA THÂN ÁI


11__co_dangthitri-content

 

 

“Tại sao cô Trí vẫn thường hiện diện trong các buổi họp mặt Ngô Quyền?”

Một học sinh Ngô Quyền đã hỏi thầy Phố như vậy. Tôi đã không trả lời Thầy Phố khi thầy nói với tôi điều này. Làm sao các em biết được, các đồng nghiệp từng dạy Ngô Quyền hầu như không ai biết. Các học sinh có em biết nhưng số đó không nhiều.

Tôi về trường NQ khi mới tốt nghiệp trường Sư Phạm và dạy ở đó 12 năm. Trường công lập thứ nhì tôi dạy là trường Nữ Trung Học Đoàn Thị Điểm, Cần Thơ.

Sau 75, các trường tôi dạy đều là trường tư công lập hóa và môn dạy của tôi lúc nầy không còn là môn Văn mà là môn Địa Lý. Chuyện kể dài dòng…

Trở lại, các em thắc mắc sao tôi gắn bó với cựu học sinh NQ mà không là Đoàn Thị Điểm, trường mà khi tôi mới đến Mỹ, một em đã nhìn ra tôi và mời tôi đến họp mặt Cần Thơ. Hôm ấy, tôi thẳng thắn từ chối vì tôi còn nhớ những ngày ở đó: Các học sinh đều ngoan và thân thiện nhưng những người khác mà tôi có dịp tiếp xúc thì không làm cho tôi lưu luyến.

Tôi gặp lại một số các cựu học sinh NQ trong những lần buồn cũng như vui …- tình cảm lâu nay hầu như bị thời gian và những biến động đổi đời làm mình không còn muốn nhìn lại -, quá khứ như sống lại.

 

 co_tri_va_phan_ba_thinh_nguyen_van_tan-large

Cô Trí, Phan Bá Thịnh, Nguyễn Văn Tấn

Quên sao được 12 năm dưới mái trường này và còn nữa, quên sao được đây là quê hương của hai đấng sinh thành của tôi (điều này là điều các em không biết).

Ba má tôi không có một dĩ vãng vẻ vang như những người khác, chỉ là dân sống trong những vùng quê hẻo lánh ở Biên Hòa. Tôi sinh trưởng ở Sài Gòn, và khi dạy học ở Biên Hòa, tôi chỉ ở lại vài hôm và trở lại Sài Gòn khi hết giờ để có thể tiếp tục việc học. Nhưng tình cảm với quê hương Biên Hòa thì lúc nào cũng đầm ấm.

Sau 75, tôi có trở về quê để tạm giữ ruộng vườn chờ ngày về của người đi… Tôi chỉ gặp thân nhân gần trong khoảng thời gian ấy tại Tân Uyên. Còn ở Công Thanh, thì thật chỉ còn nghe mà không bao giờ gặp lại, dù là bà con gần.

Mười hai năm dạy học ở Biên Hòa, các học sinh của tôi ngoan có, nghịch phá có, đôi khi bướng bỉnh và hỗn hào nhưng chưa có lần nào tôi vì thế mà “đì” các em. Tất cả những phạt vạ chỉ xảy ra khi các em tái phạm nhiều lần và một khi đã phạt thì nhất định các em phải thi hành hoặc các em tỏ ra biết lỗi. Không học bài: một, hai, ba lần thì chép bài phạt, không phải chỉ chép câu: “Tôi phải học bài” mà còn chép lại chính bài mà các em không học. Đại loại là như thế. Đó là cách mà tôi và các bạn đồng nghiệp cùng trọ đều làm. Chủ yếu là giúp các em cố gắng hơn.

 

 11_1_nq__nhung_ngay___co_loan__co_tri__chi_uyen-large

Từ trái sang phải: 1 học sinh không nhớ tên, Cô Hà Bích Loan, Cô Trí, Uyên

 

Dạy lâu như vậy tôi có dịp tiếp xúc với một số phụ huynh và thấy rằng các phụ huynh cũng rất hỗ trợ chúng tôi trong việc giáo dục con em họ. Điều này, tôi không cảm nhận được từ các học sinh và phụ huynh sau 75. Tôi không trách… vì họ, kể cả học sinh phải chịu nhiều áp lực trong cuộc sống. Nhưng phải nói tôi đến với các em NQ vì các em khơi dậy trong tôi tình thầy trò, tình đồng hương và cho tôi sống lại những kỷ niệmđẹp của một thời quá khứ. Các em yêu tuổi học trò bao nhiêu thì tôi cũng yêu thuở bước chân vào nghề giáo với bao nhiêu hoài bão xây dựng bấy nhiêu.

Hy vọng vài điều tâm tình này đã giải thích được “vì sao tôi thường góp mặt trong các cuộc hội họp với NQ và vì sao tôi lên tiếng khi có những sự kiện mà theo tôi là “không công bằng”, vì tôi tiếc cho những ngày xưa thân ái đã bị làm hoen ố.

Chúc các em thành công và xây dựng được tình thân ái với nhau mãi mãi để các thầy cô còn thấy vui vẻ, ấm lòng khi đến với các em.

GS Đặng Thị Trí
15 Tháng Tám 2013(Xem: 61111)
… Và tôi chợt nghĩ ra các bạn tôi rồi một hôm cũng sẽ chợt khám phá ra chiếc ghế dành cho tôi trong buổi hẹn bên ly rượu ở một nơi nào đó sẽ không có tôi…
18 Tháng Ba 2013(Xem: 147250)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99111)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 55387)
Áo trắng xưa bây giờ sao gợi nhớ! Kỷ niệm êm, tình bạn lẫn tình yêu Áo trắng Trường Xưa, Thầy yêu kính Một góc trời thương nhớ bỗng trong ta.
17 Tháng Ba 2013(Xem: 80849)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,
17 Tháng Ba 2013(Xem: 65237)
Xin các anh chị Khóa 13 miễn thứ cho tôi cái tội "phạm thượng" như kể trên của những ngày xưa thân ái... (không bao giờ có lại được nữa)!
28 Tháng Hai 2013(Xem: 10343)
một bức thư nhà trọn niềm thương nhắn người viễn xứ sống tha hương gửi chút hương lòng cho mây gió góp lại tâm tình của bốn phương
28 Tháng Hai 2013(Xem: 10651)
Anh từ xứ Huế đến Biên Hòa Chờ em tan học bước ngang qua Bài thơ anh gửi tình tha thiết Em giấu thương trong áo trắng tà
28 Tháng Hai 2013(Xem: 13564)
Thật hạnh phúc cho những đứa học trò trường Ngô năm nào, khi có dịp gặp lại thầy cô giáo một đời vất vả vì những thế hệ học sinh thân yêu…
28 Tháng Hai 2013(Xem: 11361)
Kể lại bạn nghe, không phải để nhắc đi nhắc lại chuyện “biết rồi khổ lắm nói mãi” của người làm báo online mà để thỉnh thoảng bạn cùng góp tay vào vác ngà voi với BBT để web nhà phong phú hơn.
28 Tháng Hai 2013(Xem: 13540)
Nếu ai hỏi tôi khoảng thời gian nào đẹp nhất, tôi sẽ không ngần ngại trả lời: khoảng thời gian cắp sách đến trường. Đó là những năm hạnh phúc nhất. Tuổi học trò thật vô tư, thật yêu đời và thật ngổ ngáo dễ thương.
24 Tháng Giêng 2013(Xem: 12131)
Xin chút nắng tưới hồn hoang cỏ úa Ký ức xanh trong trái tim hồng Nghìn sau nữa, giữa cuộc đời dâu bể Nước xa nguồn vẫn đổ về sông.
24 Tháng Giêng 2013(Xem: 11881)
xe chạy ngang Trường Ngô Quyền, tôi nhìn bâng quơ không chút ý niệm gì, tôi củng không bao giờ nghĩ đến ngày mình phải vào học ở ngôi trường to lớn và xa lạ kia.
23 Tháng Giêng 2013(Xem: 10532)
Thế là phải đành nhìn ngôi trường thân thương của thời đi học trở thành những đống gạch ngổn ngang, còn chăng chỉ là ký ức về bảy năm sách-đèn-hoa-mộng với những ngày xanh cùng biết bao kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò…
23 Tháng Giêng 2013(Xem: 10366)
Áo trắng giờ đã xa Trường Ngô Quyền Biên Hòa Nhớ mãi màu phượng đỏ Ký ức tháng ngày qua