Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Trần Kiêu Bạc - BÊN DÒNG THƠ MẸ *** (Phần I)

Sunday, May 14, 20231:08 AM(View: 7999)
Trần Kiêu Bạc - BÊN DÒNG THƠ MẸ *** (Phần I)

Trần Kiêu Bạc 

BÊN DÒNG THƠ MẸ *** 
(Phần I)


me



MẸ TRONG NỖI NHỚ KHÔNG NGUÔI. 

Thế là con xa Mẹ thật rồi! Chuyện tưởng cầu mong được không xảy  ra, đã xảy ra! 

Con còn nhớ như in, qua điện thoại, em Dũng xúc động vội vàng 3  chữ “Má đi rồi!”. Tất cả lặng yên, không nghe ai nói thêm gì nữa mà  chỉ còn tiếng nấc khôn khan mà ướt đẫm nước mắt. Rồi đứt đọan và  vô vọng! Là vĩnh viễn không bao giờ thấy Mẹ được nữa! 

Những ngày thơ trẻ bên mẹ cứ hiện về khi xa khi gần, lúc mờ lúc tỏ,  chập chờn hoài trong cuộc sống xa nhà của con. Đó là những buổi  sáng mờ sương, Mẹ dậy sớm nhóm lên bếp lửa cho trơì đỡ lạnh hay  những đêm thức khuya ngồi lặng yên bên cây đèn dầu vặn nhỏ tim  không đủ sáng. Đó là những buổi chiều lăng xăng một tay Mẹ đánh  bột làm bánh để kịp ngày mai ra chợ hay những buổi trưa nắng đổ  lửa, Mẹ gánh chồng xửng không về sau buổi chợ đông. Đó là những  giọt nước mắt mừng vui khi nghe tin con thi đậu hay những nụ cười  vui khi thấy những đứa con mình hoà thuận và thương yêu nhau...  Không đủ đâu, không hết đâu... làm sao mà kể xiết những kỷ niệm dù  nhỏ nhặt mà vô cùng thân thương quanh cuộc sống đời thường. 

Tất cả chỉ còn lại trong trí nhớ mỗi ngày một cằn cỗi của đứa con xa  quê, bất hạnh không có mặt trong ngày đưa Mẹ xuống mồ… 

Các Anh Chị ơi! Các em thương mến ơi! Có khi nào Gặp lại Mẹ  trong mơ không? Riêng em thì mơ thấy Mẹ hoài. Dù ở đâu nơi xa  quê cũng ngày ngày trông ngóng Mẹ. 

Ước chi mỗi lần khổ đau hay vấp ngã, có Mẹ một bên. Xin vĩnh biệt  Mẹ, Mẹ ngàn lần yêu dấu, mãi mãi còn trong nỗi nhớ không nguôi. 

TRẦN KIÊU BẠC


2  

XA MẸ. 

Cầm theo ve Nhị Thiên Đường 

Dầu còn phân nửa, tình thương Mẹ đầy
Xa quê đếm chuỗi ngày dài 

Ve dầu nhỏ xíu giữ hoài bên lưng! 

TRẦN KIÊU BẠC


NHỚ LẰN ROI CỦA MẸ 

Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi 

Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời 

Roi đau im lặng con không khóc 

Chỉ thấy Mẹ buồn nước mắt rơi 

Nhớ lại đòn roi, lại nhớ Người 

Chợ đời trăm cảnh có gì vui 

Thế nhân quất lằn roi cay nghiệt 

Đâu có roi mềm như Mẹ tôi 

Phải chi lại có lằn roi Mẹ 

Roi đời không quất đến tả tơi 

Thèm Mẹ, thèm cây roi thơ ấu 

Roi vẫn còn đây Mẹ vắng rồi 

Nhìn lên ảnh Mẹ những ngậm ngùi 

Nhớ lằn roi nhẹ nhớ không nguôi 

Con vẫn đi theo đường mẹ dẫn 

Tạ ơn roi Mẹ giúp nên người. 

 TRẦN KIÊU BẠC


4  

CÒN HOÀI MỘT DẤU HỎI 

Tuổi thơ con có một thời hạnh phúc 

Gọi “Mẹ ơi!” khi đói khát lạnh lùng 

Lòng vui lên thấy Mẹ cười trước mặt 

Được vỗ về, được âu yếm yêu thương 

Nhà mình nghèo Mẹ sợ thân con lạnh
Nên thức hoài canh giấc ngủ thâu đêm
Con trở giấc, Mẹ vội vàng lính quýnh 

Ấp ủ con mặc gió bấc ngoài hiên 

Lớn lên rồi lại rời xa tay Mẹ 

Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con
Khi vấp ngã, gọi “Mẹ ơi!”, rất khẽ! 

Đỡ con lên Mẹ hỏi “Có đau không”? 

Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống
Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn
Trên đường đời Mẹ bao lần vấp ngã 

Có bao giờ con hỏi “Mẹ đau không”? 

TRẦN KIÊU BẠC

 

 

MÙI MẸ HƯƠNG TẾT. 

Một chút chiều chờ tan vào hư không 

Con mơ ước ngày đừng tắt nắng 

Xa lộ lạnh lùng phóng theo đường thẳng 

Mà lòng con xa xứ chạy loanh quanh 

Mẹ ơi! Gió phả đầy hồn bánh chưng xanh
Nhớ mùi Mẹ quyện bền trong lá chuối 

Mùi thương yêu hồi con chưa biết nói 

Thuở bồng con tay nầy, Mẹ chụm lửa tay kia 

Thời gian dài quên đuổi sắc hương đi 

Hồn xa quê vẫn đọng hoài hương Tết 

Đâu ai biết hương đầu năm trong vắt 

Vẫn trộn đầy mùi Mẹ từng quen 

Đêm thoáng qua ngày, ngày ngã về đêm 

Đông chưa ngủ yên, Xuân đã chờ mở mắt
Như ai đem làng quê vùi trong đất 

Người bên nầy bờ cũng nghe Tết dậy hương 

Mẹ ơi! Con còn giữ mùi Mẹ y nguyên 

Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc 

Chiếc áo mới đầu năm con mặc 

Lãng đãng một mùi tay Mẹ đơm khuy 

Con bên nầy nhớ Mẹ bên kia 

Như xa lộ thẳng đường không sao khác 

Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết
Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm! 

TRẦN KIÊU BẠC


6  

BÀI THƠ DÂNG MẸ. 

Khi nắm đất sau cùng lấp kín mộ sâu
Con trở về nhà một mình trống vắng 

Trên ngực con nở đoá hoa hồng trắng
Quỳ trước bàn thờ cam phận mồ côi 

Lạy Mẹ một đời tất tả ngược xuôi 

Lạy gót chân sạm đen theo nắng gió 

Lạy đuôi mắt chân chim lệ đổ 

Lạy đường nhăn trán Mẹ thêm sâu 

Lạy tóc bạc phơ trắng cả mái đầu 

Lạy đêm từng đêm thức cho con ngủ 

Lạy áo sờn vai, lạy mưa dầm nắng đổ
Lạy hạt sương trên áo Mẹ hừng đông 

Lạy đôi tay chai sần vất vả quanh năm
Lạy ngàn âu lo, lạy trăm trăn trở 

Lạy ngày bao dung, lạy đêm tha thứ 

Lạy lời ru êm, lạy dòng sữa yêu thương 

Con quỳ đây lạy Mẹ đến vô cùng 

Trong hương khói tìm đâu hình bóng Mẹ
Nửa đoạn đường sau trong miền dâu bể
Vẫn mang nặng hoài hai chữ Mồ Côi! 

Những lạy nầy con dâng Mẹ, Mẹ ơi! ... 

TRẦN KIÊU BẠC


BÀN CHÂN CỦA MẸ TÔI. 

Mẹ tôi đi rồi để lại dấu chân 

Qua dấu ấy tôi nhớ hoài bàn chân Mẹ 

Ngoài vầng trán nhăn và đôi mắt Người khô lệ
Tôi linh cảm mình còn Mẹ qua đôi bàn chân 

Hai bàn chân chỉ quen đôi guốc vông 

Hay họa hoằn dép cao su quai chéo 

Gót chân chai mòn những đường nứt nẻ
Ngón chân bè ra như không xếp được bao giờ 

Lần đầu theo Mẹ đến trường lúc tuổi thơ
Mẹ đi chậm vừa để con chạy theo lúp xúp
Cứ mỗi bước chân bụi đường tung lên một chút
Cũng là lần đầu thấy bàn chân Mẹ quen quen 

Những lần sau không cần nhìn cũng thấy thân thêm
Những dấu chân in trên con đường thôn nhỏ
Chân bám xuống vững vàng trong giông tố
Nuôi một đàn con nhỏ dại nên người 

Lần sau cũng biết chân Mẹ thảnh thơi 

Đó là lúc đầu con tròn khăn tang Mẹ 

Phải chi con về kịp lau bàn chân yêu quý Chắc
Mẹ an lòng hơn khi bước chân đi 

Để bây giờ nơi hiu quạnh xa quê 

Đi một bước lại nhớ Mẹ đi một bước 

Thèm lần đầu con theo Mẹ lúp xúp 

Thèm bàn chân ngày xưa, dù một lần cuối thôi
Nhưng đâu còn lần cuối cùng nào nữa Mẹ ơi!


TRẦN KIÊU BẠC

8  

BIẾT BAO GIỜ MẸ VỀ. 

Mẹ đi vào cõi vô thường ấy 

Hương Mẹ xoay đầy trong bát nhang 

Tình còn trải rộng trên trang giấy 

Như sắp hoàng hôn vẫn nắng vàng 

Mẹ đi còn rưng rưng đôi mắt 

Nỗi nhớ miên man đọng góc nhà 

Cánh cửa khép rồi còn tiếng khóc 

Mẹ nhớ hoài những đứa con xa 

Đêm nay mưa rớt ngoài sân rộng 

Sấm chớp mang theo bóng Mẹ hiền 

Một mình một bóng con ngồi đợi 

Mẹ ở phương nào không biết tên 

Tháng Năm con gởi về cho Mẹ 

Ngàn nụ hoa hồng trắng như bông 

Là biết con không còn Mẹ nữa 

Nhà hẹp bây giờ bỗng mênh mông 

Đêm nay và những đêm sau nữa 

Gió có mang về bóng Mẹ không? 

Khu vườn đầy những hoa hồng trắng 

Sắc trắng thay cho những nụ hồng 

Mẹ đi xa hay sắp về rồi? 

Con còn chờ Mẹ ngóng xa xôi 

Lá rụng bao nhiêu tàng lá rụng 

Là bao dấu lệ nhớ thương Người! 

TRẦN KIÊU BẠC 

CÓ AI MƠ THẤY MẸ NHƯ TÔI? 

Đêm qua chiêm bao mừng gặp Mẹ
Vẫn áo bà ba thuở thiếu thời
Vẫn đôi dép nhựa hai quai chéo
Vẫn chân hối hả chạy ngược xuôi

Thức dậy một mình quanh bóng tối
Thẩn thờ con khẽ gọi Mẹ ơi!
Lò mò tìm thắp cây nhang nhỏ
Thấy Mẹ gần đã hoá xa xôi 

Ngày nào Mẹ còn ngồi đưa võng
Ru con Mẹ hát chậm mấy lời
Giọng Mẹ khàn đi chừng mệt mõi
Con an lành giấc ngủ tinh khôi

Chợ trưa Mẹ vội về nắng trễ
Vội cho con chút bánh làm vui
Cầm chiếc bánh cam còn nóng hổi
Giờ tưởng cầm những giọt lệ rơi

Vội vã trong sân mùa lúa chín
Cho bầy gà nắm lúa đang phơi
Gà con xúm xít quanh gà mẹ
Nhìn qua cảnh ấy Mẹ cười vui

Tinh sương con vội thăm phần mộ
Cỏ ướt còn xanh phủ mộ Người
Thấy hình con lồng trong ảnh Mẹ
Nhìn Mẹ cười nhớ mãi không nguôi

Ước được một lần ôm lưng Mẹ 

Để mãi không quên tuổi lên mười 

Mong được giúp Người lau quang gánh
Lúc ở chợ về mưa muộn rơi 

Nhớ lại Mẹ hiền con hối hận 

Đã ăn đã học đã nên người 

Đã có bao lần làm Mẹ khóc 

Có được phút nào làm Mẹ vui? 

Mẹ xa trong cõi vuông ngàn dặm 

Con ở lại đời phận mồ côi 

Có ai trong kếp người gian khó 

Đã mất Mẹ rồi biết lẻ loi? 

Bài thơ tôi viết buồn độc vận 

Tôi tự ru tôi khúc ngậm ngùi 

Xin hỏi ai từng làm Mẹ khóc 

Có mơ thấy Mẹ giống như tôi? 

TRẦN KIÊU BẠC

(Còn Tiếp)

 

Saturday, November 16, 2024(View: 758)
Cùng ngồi bên nhau nghe biển đêm tình tự Bóng tối chập chùng tiếng sóng lao xao. Tôi ôm hôn em cho hoa đời nở rộ Màu trắng thanh tân lưu luyến thuở ban đầu.
Saturday, November 16, 2024(View: 303)
Nghỉ Hè giờ đã qua rồi ! Ngày tựu trường đến bồi hồi gặp nhau . Thời gian thấm thoát qua mau . Duyên mình bạn hữu trước sau vuông tròn !
Saturday, November 16, 2024(View: 943)
Hôm nay quần tựu từ đường Cháu con giỗ niệm khói vương phủ thờ Hạ Ngươn vằng vặc trăng mơ Vòng tay bái tạ bụi mờ sóng đôi Hôm Nay Ngày Giỗ Mẹ Tôi...
Tuesday, November 5, 2024(View: 799)
Thương tiếc, thắp hương kính cẩn nguyện Anh về cát bụi chốn Thiên Tiên Cầu mong chín suối, hồn thanh thản Yên giấc ngàn thu cõi Tịnh Thiền.
Sunday, November 3, 2024(View: 1125)
Chia ly nuối cuộc Tình Sầu Âm dương nửa bước, qua cầu Tử, Sinh Cám ơn em, giữ tấm hình Trong tim ngày ấy, thâm tình còn lưu Mai sau trong cõi sương mù Đồng khô, hoa cỏ hoang vu … nhớ Người.
Saturday, November 2, 2024(View: 1161)
Đôi bờ độ giới âm dương Ai người nhang khói thắp hương phụng thờ Yên lành giấc ngủ xuân mơ Halloween Nhớ, vỗ bờ sóng dâng. Về đây vui với thế nhân Tao còn ở lại nợ nần chưa xong
Friday, November 1, 2024(View: 1026)
Người góa phụ ngồi im bên mộ vắng Khói hương buồn bay quấn quít nghĩa trang Mùa thu Cali lá thay chiếc áo vàng Tóc nàng đã bạc màu theo năm tháng.
Friday, November 1, 2024(View: 1057)
Con đường tôi về, niềm đau tan tác Đón chào tôi, chập choạng, bước chân hoang Quê Mẹ đó, giờ như manh áo rách Rách tả tơi, vá mãi vẫn điêu tàn…
Tuesday, October 29, 2024(View: 1893)
Chấp tay cảm tạ Đất+Trời Quá may sống sót,thảnh thơi Tuổi Già 50 năm xứ “Cờ-Hoa” “Bạn-Vàng” quen biết dần dà hiếm hoi Tôi đành yên phận lẻ loi “Cháu Con Thế Bạn”chả đòi gì hơn!
Friday, October 18, 2024(View: 1305)
Mỗi con dốc là một con đường Sáng qua chiều lại nắng tơ vương Vàng phai áo mộng bay đầu ngõ Tơ tóc mây rừng thông ngát hương Lá rụng chiều phai chùng kỷ niệm Sỏi buồn lạc dấu nẻo công viên
Thursday, October 17, 2024(View: 1254)
Từ Xuân xanh Hạ vàng Thu tím đỏ Lá Diêu Bông thay đổi sắc ba lần Mà sao... Bé vẫn hoài chưa kịp lớn Cầm lá Diêu Bông chờ Đông tới... Chim về.
Wednesday, October 16, 2024(View: 1485)
Thôi rồi, tóc nhớ hương xưa Mùi thơm dạ lý như vừa thoảng mơ Nhớ em phố vẫn đợi chờ Ta ngồi viết nốt, Bài Thơ Tháng Mười...
Saturday, October 5, 2024(View: 1525)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: KỶ NIỆM NÀO BUỒN - Nhạc HOÀI AN - KIỀU OANH Trình bày KIỀU OANH Thực hiện Youtube
Friday, October 4, 2024(View: 2537)
Thì thôi vậy sẽ cố quên chuyện dữ Núi rừng xa giữ lại một lời chào. Tôi vẫn hỏi tôi, phải không vòm lá cũ Mà bước chân về sao cứ mãi chênh chao.
Thursday, October 3, 2024(View: 1824)
Đã biết rằng đời có tử sinh Bệnh đau là chuyện của chúng mình Một ngày còn khỏe là phước báo Hãy sống an lành sống văn minh.
Thursday, September 19, 2024(View: 1771)
Từ giã Ngô Quyền chiều gió lộng Nắng sân trường soi bóng em qua Như đàn chim tung cánh bay xa Học sư phạm làm cô giáo trẻ.
Wednesday, September 11, 2024(View: 1944)
Thế gian đâu có thuốc tiên? Cao Niên Lão Hoá Tự Nhiên Luật Trời! Người Già giống “babe” thôi Cuộc đời lưỡng cực sinh thời phải mang
Sunday, September 8, 2024(View: 1292)
Và thế mỗi năm cúng giỗ chồng Cháu con quỳ lạy nhớ thương ông. Trung Thu trăng sáng ông nhìn xuống. Có thấy cháu con rước đèn lồng.
Saturday, September 7, 2024(View: 2333)
Tháng Chín Theo Về buồn úp mặt Mưa mùa hay nước mắt thu rơi Nén những thương đau vào tâm thất Cuộc tình như nước cuốn hoa trôi...
Sunday, August 25, 2024(View: 1553)
Nào ai biết được mai sau? Bạn ơi bạn hỡi hãy mau thương người! Gặp nhau xin tặng nụ cười! Đem niềm hạnh phúc cho người mình thương.