Truyện năm Quý Mão (2023)
BỌN MÈO "TỨ QUÝ" (p. cuối)
Huỳnh Văn Huê.
... nào là ông trả “lương”- (ý ông muốn nói là cho ăn) - định mức hạn chế nhưng dám mèo vẫn ngoan hiền và làm việc rất tuyệt vời; rằng từ lúc ông quản lý được bọn mèo rồi thì kho lúa nhà ông không hề có con chuột nào dám bén mảng đến nên chẳng một hột lúa nào bị thất thoát!
Mà bầy mèo này của ông chánh thấy cũng... ngoan đó chứ. Lúc sáng ra có nắng ấm thì cái bọn mèo “tứ quý” còn nằm phơi nắng trước hiên nhà, ý như để trình diện ông chánh... . Sau khi trình diện và ngụ ý để ông... “điểm danh” xong, chúng... biến đâu mất tiêu!? Thì ra chúng đúng là vô cùng mẫn cán, luôn luôn lúc nào cũng có 1-2 con mèo lúc thúc ở trên mấy bồ lúa để chăm lo bảo vệ giữ gìn tài sản của ông. Còn số mèo còn lại ? Chúng đâu phải rảnh rang gì, có lẽ mấy con mèo còn lại phải lo công việc “tuần tra” các khu vực xa xa quanh khu nhà to lớn của ông chánh đấy chứ (?). Chúng biết... thay nhau có ca có kíp để phục vụ ông chánh như thế không phải mẫn cán thì là gì? Thế còn gì bằng!!!
Ông chánh giàu có quyền uy đâu biết là trong khi kho lúa nhà ông an toàn như vậy nhưng cái bồ lúa cỏn con để cứu đói mùa giáp hạt của người dân nghèo chung quanh lại... khác! Đám chuột ranh ma không biết sao lại thoải mái quay sang tấn công bồ lúa của họ, thậm chí có mấy trường hợp mèo của nhà dân nghèo lại bỏ nhà đi hoang (?!). Ban ngày, lâu lâu một vài con mèo tội nghiệp này lén lút trở về nhà với dáng dấp đói khát - tiều tụy - xác xơ, thậm chí còn mang thương tích trên mình ?!! Sao lại có chuyện... “nghịch lý” đến như vậy?
Rồi mọi việc sẽ được phơi bày thôi... !
Như lệ thường cuối năm là thương lái các nơi về đây để thu mua lúa. Nhà ông chánh là mối mang lâu năm trước giờ của đám lái buôn lúa gạo hạng cá mập. Ôi thôi, chỉ một đợt này thôi mà con kênh lớn trước nhà ông lố nhố ghe bầu trên chục chiếc đậu một hàng dài chờ... ăn lúa. Khoảng đất trống chung quanh kho lúa hiện giờ như biến thành một... cái chợ quê. Người ta tụ tập bán thêm nước giải khát, các thứ ăn vặt như bánh ít, bánh ú, bánh cam... ; cho đến khoai lang, bắp nấu... . Trẻ con hôm nay đúng vào ngày nghỉ học cũng đến tụ tập vui chơi và... hóng chuyện... . Riêng đứa nào siêng năng và giỏi giang thì rổ khoai hay rổ bắp nấu cũng có thể giúp tụi nó kiếm chút tiền !
Nhưng không kém quan trọng là những lực điền-tá điền (có thể còn gồm cả vợ con của họ nữa) trong điền đất ông chánh được dịp bán thêm... sức lao động để sắm sửa thêm chút ít cho cái Tết cũng gần tới rồi. Kho lúa được mở rộng cửa cho việc ra vào chuyển lúa được dễ dàng thuận lợi... . Lúa trong bồ bắt đầu được xúc ra... .
Chợt mọi người nhốn nháo xì xào, họ đã phát hiện ra dưới lớp lúa trong bồ có những thứ lạ lùng gì đó. Ông chánh đứng đó bực bội lẫn thắc mắc quát to...
Lần lượt mọi người moi ra và thu nhặt hết những “vật lạ” được giấu trong mấy bồ lúa bấy lâu nay để trong một cái thúng rồi đem ra trước mặt ông chánh!
Các thứ này đều khô mốc và quắc queo vì được cất giấu đã đủ lâu trong mấy bồ lúa, tuy nhiên chúng đều có dấu hiệu bị ăn hết một phần: mấy con khô (thứ khô rẻ tiền dành cho nhà nghèo!) -- một miếng thịt heo quay (trong đám đông có người lên tiếng cho biết tháng trước nhà có đám giỗ, trước là để tưởng nhớ người thân, sau là để cải thiện bữa ăn cho sắp nhỏ, họ bấm bụng mua miếng thịt quay về chưa kịp chặt ra cúng thì... !) -- một con cá trào khá lớn bị ăn mất chỗ ngon nhất là một phần lưng (có tiếng của thằng bé nào đó nói chính nó đã câu được con cá này, về vừa để sau bếp đi lên nhà trên cởi áo ra, lúc trở xuống thì...!) -- còn nhiều thứ nữa, toàn là thức ăn của nhà dân nghèo chung quanh... !. Các thứ này có chung đặc điểm là đã bị mèo nhấm nháp ăn hết một phần và còn thừa lại thì được đem cất giấu (... cho đến hư hỏng - mốc meo!) trong mấy bồ lúa nhà ông chánh! Có mèo của dân nghèo nào dám mạo hiểm xông vào kho lúa nhà ông chánh mà cất giấu những thứ này?! Ngay trong nhà chủ mà tụi nó còn bị bọn “tứ quý” xông đến cắn đuổi đi kia mà!
Có người còn uất ức nói thêm, chính đám mèo 4 con này còn đến nhà họ cắn đuổi mèo nhà rồi sau đó chính tụi nó lại bỏ đi để cho chuột tha hồ phá phách!
Có ai đó lại lên tiếng thống thiết, thật lạ đời, mèo phá phách không chưa đủ hay sao mà lại còn... “bảo kê” cho chuột phá thêm!
Vậy là đã rõ, chính mấy con mèo được cho là mẫn cán và đã được rèn luyện-tu dưỡng... của ông chánh đã làm nên những chuyện này. Bề ngoài, trước mặt ông bọn nó giả vờ đàng hoàng với công việc được giao. Bọn nó giả vờ chấp nhận sự ban phát hạn chế của ông chánh, để cho ông tự đắc-tự hào . Rồi sau lưng ông bọn chúng lại đi ăn cắp của cải dân nghèo, ăn tiêu phung phí - thừa mứa, không hết còn đem cất giấu!
Ông chánh đứng yên một chỗ. Hai bên thái dương mồ hôi rịn ra rồi lăn dài... . Gương mặt ông ửng đỏ lúc đầu giờ chuyển sang... xám ngoét! Theo thói quen của một kẻ... cả với nhiều tiền bạc lẫn quyền uy. Ông một bàn tay để ngữa sau thắt lưng, một cánh tay khua lên... không trung, ông... ra lệnh gom các “vật lạ” lại cho thật hết, để lúa nhà ông được... sạch sẽ! Nói xong ông bước những bước nặng nề trở lên nhà và nói vọng lại, cố ý nói lớn như để mọi người đều nghe. (Ai lại không biết rằng ông nói chỉ để... chữa thẹn!) Quan trọng là không ai nghe ông nhắc gì đến những thiệt hại, mất mát mà người dân nghèo phải gánh chịu! Chỉ nghe rằng ông nhất định sẽ có cách khiến lũ mèo của ông trở thành những con mèo biết tuân thủ kỷ cương - quy định của ông, và ông còn nhấn mạnh là nếu không có chúng thì làm sao bảo vệ được số lúa trong các bồ lúa nơi kho của... ông !!!
HUỲNH VĂN HUÊ (12 - 2022)