
KHÚC TỰ RU
Chẳng có gì mãi mãi
Trên đời này phải không?
Ai cũng gánh trên vai
Những nỗi buồn trăn trở.
Giữa bộn bề thật giả
Hơn thua để làm chi
Dẫu đời xô nghiêng ngã
Tự mình đứng lên đi.
Hãy như đóa Quỳnh Hương
Tỏa thơm đêm tĩnh lặng
Ngây thơ và trong trắng
Xem nhẹ kiếp vô thường.
Tựa ngón tay thon dài
Thanh khiết cánh Ngọc Lan
Gửi mùi hương huyền thoại
Lắng vào hồn miên man.
HÀ THU THỦY