Chỉ thích uống trà, thỉnh thoảng cũng nhấm chút cà phê để tìm chút hương vị ngọt, đắng .
NGẪM…
Một trưa bên quán cà phê mây đang kéo về nhưng hình như có vẻ sẽ mưa liền thôi. Nhìn tách cà phê từng giọt đọng lại rồi đến khi đủ nặng và rơi xuống… vỡ oà dưới đáy ly.
“Filter” Cà phê giống như chiếc đồng hồ cát lặng lẽ một cảm giác đợi chờ.
MƯA…
Khoanh tay chống cằm thả cái nhìn vào khoảng không cơn gió thoáng qua thổi nhè nhẹ, đưa tay đón chút gió nhưng không có sợi nào ở lại… tất cả cuốn đi chỉ còn cảm giác những giọt mưa mát lạnh ở lại. Nhìn những giọt mưa rơi lòng lại thêm trống vắng cũng chậm rãi như những giọt cà phê kia vậy, ước gì có Ai đó ngồi bên để đoán xem đang nghĩ gì…! Cái không gian yên ắng sao mà man mác.
Thích những ngày có nắng nhẹ, có mây bay, thích những ngày có gió rồi nhắm mắt nghe lá cây xào xạc. Vẫn biết mưa buồn đấy nhưng sao vẫn mong mưa về đến vậy? Từ những hạt mưa bụi lất phất bay cho đến những cơn mưa giông nặng hạt. Không biết góc nào đó có mưa hay Ai đó cũng nghe tiếng mưa rơi? Chắc chỉ có thể tưởng tượng theo cách này từ một nơi rất xa… có lẽ như thế sẽ hay hơn?!
TƯỞNG
Quá khứ như giọt đắng!
Mưa như nặng hạt hơn theo bản nhạc “Secret Garden“ nhẹ nhàng da diết đến buốt lòng… không biết ở nơi đấy Ai đó có nghe?
Giọt cuối cùng trong filter đã cạn, kết quả cho sự chờ đợi như một điều gì đó cũng không rõ, một màu đen sẫm đặc quánh. Người ta nói người không biết uống cà phê, thưởng thức một ly cà phê như nhấm một giọt đắng mà không biết hương vị đọng lại trên môi ra sao. Có người thích uống đậm người thích uống loãng nên khó xác định “đủ” là bao nhiêu? Bởi mỗi người có một cảm nhận khác nhau. Như ai đã từng biết thế nào là hương vị “Tình “ thì chẳng thể nào quên….
CẢM
Ly cà phê trong tay. Đến giờ cũng chưa biết thưởng thức vị cà phê ngọt, đắng. Chỉ biết hình dung nó giống như hương vị của tình yêu, đôi khi cảm thấy hạnh phúc đôi khi lại rất là mệt mỏi trước tấm gương phản ảnh diện mạo của chính mình, hạnh phúc như những hạt đường ngọt ngào, thất vọng như ly tràn mà không có ai cùng cạn… buồn như những giọt đen đắng ngắt vì thế mà không có người nào uống mãi một ly cà phê không đường hoặc nếm mãi những muỗng đường ngọt lịm ấy.
Lặng lẽ chầm chậm khuấy lên theo một chiều duy nhất, hai màu trắng đen hoà quyện vào nhau để thành một khối đồng nhất và vẫn là màu… đen thẫm phải không ?
. Khác với người phương Tây, Việt Nam chúng tôi có rất ít các viện dưỡng lão. Khi Cha Mẹ tới tuổi già, con cái luôn muốn được sống kề cận để chăm sóc..
Thì ra bao nhiêu năm qua, cuộc sống và tuổi gìa đã vô tình che khuất đi hình bóng cũ, chỉ những dịp như hôm nay hình bóng anh Xuân lại trở về trong lòng cô Hoa
Tôi không cảm thấy vui trọn vẹn, tròn trĩnh lắm vì trong một góc khuất nào đó của bộ não hình ảnh tang tóc, chết chóc tức tưởi lúc kết thúc VNWar 1975, cứ hiện về như phim quay chậm!
Món ăn hàng ngày vẫn luôn là cá thịt, rau cải trại cấp phát. Vì ăn uống kham khổ quen rồi nên gia đình tôi không mấy khó khăn khi hội nhập cuộc sống ở trại Bataan.
...dân tộc Ukraine đã khiến cả thế giới ngưỡng mộ khi có những cô gái trẻ, những phụ nữ lớn tuổi cũng cầm súng bên cạnh nam nhân cùng chiến đấu chống quân thù.
Trả lời như thế nào cho một cô bé bảy tuổi, đôi mắt long lanh ngấn lệ, đang phải đối mặt với nỗi lo sợ về sự ra đi, sự chia ly, không thể tránh được, và vĩnh viễn đây?
Ai cũng bảo sao không chọn đi đâu mà lại chọn cái nước nghèo thế mà đi. Ấy vậy mà với mức thu nhập GDP bèo bọt của Ukraina, sao tôi vẫn thấy họ giàu đến thế…
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.