|
Một điều đặc biệt về Thầy Mai Kiến Phúc là Thầy rất yêu nghề đi dạy, và dù chỉ được đứng trên bục giảng 14 năm (1965-1979) nhưng suốt thời gian đó, Thầy liên tục ..."gõ đầu trẻ" ở Trung học Ngô Quyền với môn Vật Lý. Thời đó, trong số những học sinh "ngưỡng mộ" Thầy vì Thầy còn trẻ lại dạy các lớp đệ nhị cấp một môn học cần phải "động não" nhiều, có những học sinh còn "ái mộ" Thầy như CHS Trần Ngọc Danh chẳng hạn. Bao nhiêu năm trôi qua, phong cách một nhà mô phạm của Thầy Phúc vẫn còn trong ý nghĩ của anh Danh cũng như rất nhiều học sinh cũ của Thầy. Hình ảnh Thầy Phúc nghiêm khắc với kiến thức Lý Hóa uyên thâm cũng đã trở thành một hình ảnh không phai mờ trong lòng anh Lữ Công Tâm. Đầu thập niên 70, một vài học sinh cũ của Thầy Phúc (Thầy Diệp Cẩm Thụ, Cô Hà Thị Nhung, Cô Liêng Tuấn Tài) đã trở thành đồng nghiệp của Thầy ngay trên bục giảng Ngô Quyền nhưng quan hệ Thầy Trò vẫn như ngày nào. Trong lòng các nhà giáo trẻ vừa mói ra trường, hình ảnh Thầy Phúc "đi qua đi lại trên bục giảng, thao thao bất tuyệt về các định luật Vật lý" vẫn còn nguyên, không nhòa. Và cứ mỗi lần họp mặt CHS NQ ở Calỉonia, Thầy Phúc được rất nhiều học sinh cũ đến xin được chụp hình chung với Thầy. Mặc dù ngày xưa, trong giờ của Thầy Phúc, "các cô cậu Tú tương lai" thường tránh ánh mắt của Thầy bằng cách cúi xuống "ngắm" giày dép của mình, vì sợ bị Thầy kêu lên bảng giải các bài tập Vật lý. Lớn lên vào đời, không còn phải "ngắm giày dép" mỗi lần gặp Thầy Phúc, nhưng lòng ngưỡng mộ vẩn còn nguyên, nên tuy không nói ra nhưng một sồ anh chị đã viết ra để các đàn em, không được hân hạnh học với Thầy, có dịp "ngưỡng mộ…ké”.
Thử hỏi còn giá trị nào cao hơn với nghề dạy học mà Thầy gắn bó? Tôi sẽ không bao giờ quên tư cách của Thầy trong lớp là nghiêm túc mà gần gũi học sinh cho nên không đứa nào xa cách hay sợ Thầy quá đáng. Có một thói quen của Thầy là trước khi chấm dứt giờ học, Thầy cầm viên phấn nhỏ ném xuống đất. Là hết giờ! Bởi vậy khi gần cuối giờ Vật Lý, khi thấy mấy cô bạn học Ban B là Hà Thị Nhung, Cao Thị Tốt, và Liêng Tuấn Tài vén vén tà áo dài, loay hoay với cặp sách và trước bảng đen, Thầy Phúc bẻ bẻ viên phấn cho nhỏ nhỏ, chuẩn bị, không biết cố ý hay vô tình, ném xuống đất, là tôi biết hết giờ học. Tôi ngẩn ngơ với bài học chưa hiểu hết hay ngẩn ngơ trước một phong cách thường nhật quá dễ thương của Thầy? Bây giờ tôi cũng chưa biết … Trần Ngọc Danh - Đệ Nhất B1 (12B1)
Thầy là người Thầy dạy Lý Hóa ở đệ nhị cấp mà chúng tôi rất khâm phục, vì khi Thầy bước vào lớp, chúng tôi chưa bao giờ thấy Thầy mang theo sách để giảng bài, kể cả những lúc Thầy đọc các bài toán Lý Hóa, dường như cũng nằm sẵn trong óc Thầy mà ra… Lữ Công Tâm - Đệ Nhất A2 (12A2) |