
NÀNG TÔ THỊ
Chuyện kể: Xưa có nàng Tô Thị
Chồng lên đường chống giặc ngoại xâm
Nàng nhớ thương lên núi ngóng trông
Mòn mõi đợi chờ, tháng ngày hóa đá.
Gương tiết phụ, trung trinh một dạ
Núi bao đời vẫn đứng hiên ngang.
Chữ tình chung phụ nữ Việt Nam
Đẹp rạng rỡ nghìn năm ghi tạc.
Chuyện tích cũ nghe buồn man mác
Dệt thành thơ, điệu vũ nhớ người
Tô thị ngày nay không đứng giữa trời
Để hóa đá mà trải thân tiết phụ
Chăm phụ mẫu ngày đêm lam lũ
Nuôi con thơ làm mẹ lẫn cha
Nuốt vào lòng tủi nhục xót xa
Tận tụy nuôi chồng đèo cao núi cả
Một lần thăm nuôi trăm nghìn vất vả
Thân đàn bà gánh nặng phong ba.
Bản án tù không có ngày ra
Vẫn tiết hạnh giữ lòng chung thủy
Chồng ra tù thân tàn tiều tụy
Vẫn yêu thương chăm sóc lo toan
Để làm trai thỏa chí dọc ngang
Tạo cơ hội, chồng vượt biên đi trước.
Mình ở lại, nào ai biết được.
Chữ thủy chung phó thác mệnh trời
Phụ nữ VN vẫn đẹp rạng ngời
Xứ lạ quê người chịu thương chịu khó.
Mong con lớn công danh rạng rỡ
Chồng bệnh đau lo lắng vẹn toàn
Dạy con chí khí hiên ngang.
Ơn tổ quốc, tiền nhân phải nhớ
Lòng nghĩ đến quê cha đất tổ.
Tuổi càng cao nỗi nhớ càng nhiều
Bao năm dâu bể trăm nhiều.
Sức chịu đựng đến hồi cạn kiệt.
Dặn lại con. Khi nào mẹ chết
Tro nhục thân về rải cố hương.
Núi cao trùng điệp muôn phương
Có hình bóng mẹ nhớ thương đứng nhìn.
Mẹ già giữ chữ kiên trinh
Một nàng Tô Thị điển hình ngày nay.
Nguyễn thị Thêm
Tặng nhóm "Cô Gái Việt"