SẦU ĐÔNG NĂM CŨ
Gió mùa Đông Bắc lạnh sao?
Nhớ Em, Ta vẫn khát khao ngày về.
Nhớ mùi Hương Cốm tóc thề,
Nhiều đêm đỏ mắt buồn ghê là buồn.
Còn đôi vạt nắng chiều buông,
Mây đen kéo tới mưa tuôn lệ sầu.
Kể từ du học đã lâu,
Đôi ta như "vợ chồng Ngâu" đợi chờ.
Chiều Đông sương phủ che mờ,
Đại dương cách trở, đôi bờ xa nhau.
Thương Em cố dấu niềm đau,
Bao đêm khấn nguyện sớm mau sum vầy.
Bao Đông giá buốt thân gầy,
Em trao áo ấm đan đầy nhớ thương.
Đời Anh phiêu bạt gió sương,
Vì yêu tha thiết vấn vương ân tình.
Tình ta mây trắng muôn hình,
Khi tan, rồi hợp chúng mình thương nhau.
Tạm thời chia cách buồn đau,
Thời gian thấm thoát qua mau Em à!
Tuy xa tình vẫn đậm đà,
Lòng Anh luôn vẫn thiệt thà, trắng trong.
Thương Em vất vả long đong,
Những đêm Đông lạnh cõi lòng xốn xang.
Đôi môi Em tựa cánh Lan,
Nụ cười say đắm tâm can rộn ràng.
Mắt Em lóng lánh mơ màng,
Đẹp như "Tiên nữ thiên đàng" xuống đây.
Tóc Em tha thướt như mây,
Bay bay theo gió ngất ngây lòng trần.
Hàm răng đều đặn trắng ngần,
Nhìn Em, Anh đã bao lần ngẩn ngơ?
Để rồi Anh đã ước mơ,
Xây nhà bên suối, làm thơ tặng nàng.
Bên Em tim đập rộn ràng,
Tưởng như trống trận "sa tràng” thúc quân.
Em như cánh bướm mùa Xuân,
Tung bay nhộn nhịp trong sân nhà trường.
Áo em bay khắp phố phường,
Thuở còn đi học chung đường quê ta.
Mùa Xuân năm đó xót xa,
Miền Nam giặc chiếm đuổi Ta ra đường.
Tang thương khắp nẻo khôn lường,
Triệu người bỏ nước tìm đường vượt biên.
Băng rừng, vượt biển liên miên,
Hai mươi năm sống đảo điên kiếm tìm.
Tìm Em như thể tìm chim,
Em nơi biển Bắc, Anh tìm biển Đông.
Trời cao, biển rộng mênh mông,
Bao năm chẳng thấy, cầu mong ở Trời.
Đông sang lẻ bóng rã rời,
Đèn nhang cầu khẩn Phật Trời ban ơn.
Cho tình Ta tựa keo sơn,
Mong mùa Xuân tới qua "cơn đau" dài.
Nhớ mùa Đông cũ u hoài,
Quên đi dĩ vãng nghe bài "Thánh Ca".
Đông này họp mặt toàn gia,
Đèn giăng lấp lánh chúng ta đón mừng.
Phố phường thương xá tưng bừng,
Quà No-el chất thành từng lớp cao.
Đêm Đông lấp lánh "Vì Sao",
Là niềm hi vọng ước ao thanh bình.
Nắm tay giữ chặt ân tình,
Trời ban ân sủng chúng mình bên nhau.
Thái Hưng/PGH