MÙA HÈ CỦA ANH ĐINH XUÂN HOAN
Cách đây hai năm, anh Đinh Xuân Hoan là người duy nhất không quen biết, nhưng tôi lại mời anh dự tiệc cưới con trai tôi. Đã vậy tôi còn cẩn thận, dặn anh Trần Ngọc Sơn nhớ “tha” bạn Hoan của anh làm bạn đồng hành. Mục đích duy nhất, tôi muốn anh Hoan dự “Hội Ngộ Mùa Hè 2013” để cùng lúc anh được thăm lại nhiều thầy cô giáo cũ trường mình. Nhưng tại sao chỉ là anh Hoan, mà không là ai khác?
Số là sau lần tình cờ họp mặt với chs.NQBH khóa 123, chị Đinh Thị Cúc – chị ruột của anh Hoan – trở thành người chị thân thiết của “cô mười ba” Diệp Hoàng Mai. Qua lời kể của chị Cúc, tôi bèn nhờ chị “rủ rê” anh Hoan đến với buổi họp mặt “Thầy Xưa – Trò Xưa” nhân ngày cưới con trai tôi cho vui. Lần đó hình ảnh anh Hoan hãy còn nhạt nhòa trong tâm trí tôi, bởi tôi không có khoảng thời gian trống xíu xiu nào gặp gỡ riêng anh.
Lần này vừa gặp lại, anh Đinh Xuân Hoan đã “phang” cho tôi một câu hỏi rất ư… dễ thương:
- Anh cũng là cựu hướng đạo sinh Bửu Long, tại sao em không ghi tên anh vào danh sách?
- Anh không tự khai, làm sao em biết?..
Tôi thoáng xúc động, khi anh Hoan đề nghị bổ túc tên anh vào gia đình cựu hđs.NQBH. Phải nặng tình xưa với Hướng Đạo, anh Hoan mới trách cứ tôi vậy chứ! Bắt tay trái nhau, tôi với anh Hoan đã là anh em một nhà. Vậy là mùa hè này, tôi lại có cơ hội vui “ké” với đàn anh đàn chị khóa 10 của anh Hoan.
Chỉ non hai tuần lễ cư trú ở phố Biên, mà anh Hoan đã nhận được quá chừng tình thương mến thương của nhóm bạn đồng môn năm cũ. Các anh chị vui lắm, khi “tình xưa không chịu tỏ bày…”, nay dư thừa niên hạn “mừng thọ” rồi, các anh chị của tôi mới công khai giữa bàn dân thiên hạ “ước gì ta có nhau” mới ghê chứ! Tôi hòa mình vào không gian ăm ắp thân tình của các anh chị, và các anh chị đã đón nhận tôi như đứa em gái nhỏ chung nhà. Tôi cảm thấy mình may mắn làm sao, khi được các anh chị chia sẻ quá nhiều nụ cười, niềm vui và hạnh phúc…
“Cho Hoan một ngày, một ngày thôi…” là liên khúc, mà các anh chị chs.NQBH khóa 10 ưu ái dành cho anh Hoan. Trọn ngày Chủ nhật, các anh chị ăn chơi không ngừng nghỉ … Buổi sáng café Cội Nguồn, buổi trưa làng bưởi Tân Triều và karaoke hội quán Trấn Biên, buổi chiều các anh chị vừa lai rai vừa nhắc “chuyện đời năm cũ” tại Hoài Cổ quán. Bên dòng sông Đồng Nai thơ mộng, các anh chị nồng nhiệt nâng ly “chúc thọ” lẫn nhau. Ngày vui họp mặt của các anh chị khóa 10, còn vinh dự đón thầy giáo Nguyễn Viết Long ghé thăm trò cũ. Vừa kết thúc ngày hè cùng gia đình ở biển, thầy vội vàng đến với trò xưa. Học trò xưa, có anh chị … dỗi hờn vì thầy đến thăm quá muộn. Nhưng mà, dù muộn nhưng thầy trò còn có dịp bên nhau là quí nhất trần đời rồi anh chị mình ơi!..
Chuyện trò với các chị, tôi cảm thấy tiếc cho mấy ông anh “khờ khạo” của tôi.


- Anh Hoan sống ở Mỹ mà, lo gì. Thay quả tim khác là xong, dễ ợt!..
Tôi còn đùa với anh:
- Mang máy trợ tim trong người, có hơi bất tiện một chút. Nhưng đâu biết chừng, nhờ nó anh được… thành tinh, vì anh cứ sống hoài hỏng chịu chết?
Diệp Hoàng Mai
Tháng 05/2015